Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Mang theo siêu thị tươi sống trọng sinh - Chương 2: Tôi Có Chết Cũng Không Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-01-21 04:50:41
Lượt xem: 48

Một giọt nước mắt hối hận, từ khóe mắt chảy xuống gò má.

Tô Hoan nhẹ lau đi, đẩy xe đạp tâm tình phức tạp lần nữa bước vào xa cách ba mươi năm Lục gia.

Trong sân lớn như vậy, trồng đầy hoa hồng, đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc.

Thập niên 70 này ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, trong nông thôn ai cũng không có tâm tư nuôi hoa lộng thảo.

Cây hoa hồng lại càng hiếm lạ.

Đó đều là nguyên liệu quý giá mà công ty cung cấp và tiêu thụ cử chuyên gia nuôi trồng, chiết xuất tinh dầu xuất khẩu ra nước ngoài làm mỹ phẩm.

Nhưng lúc bọn họ mới kết hôn, Lục Vân Xuyên lại vì cô trồng mấy chục cây trong góc sân.

Cuộc hôn nhân này ngay từ đầu chỉ là bởi vì chấp nhận, Lục Vân Xuyên cần một người bạn đời, mà cha mẹ nuôi tâm can nát bét của cô nhìn trúng anh ta có trợ cấp quân đội.

Lúc mới kết hôn bọn họ cũng khá hơn một thời gian, sau đó lại càng chạy càng xa.

Trong ba năm sau khi Lục Vân Xuyên chết, bao nhiêu lần nửa đêm cô mơ về, đều tâm niệm

Niệm muốn quay lại nơi này.

Hôm nay, cuối cùng đã trở về.

Đời này, cô sẽ không bao giờ buông tay Lục Vân Xuyên ra nữa, nhất định sẽ ở bên anh thật tốt.

Sống qua ngày.

Chỉ là điểm mấu chốt này Lục Vân Xuyên hẳn là còn ở trong bộ đội, phải tháng sau mới có thể trở về

Không nghĩ tới lúc ngước mắt lên, dưới mái hiên có một người đàn ông nhã nhặn tuấn mỹ đang đứng.

Dáng người anh thon dài, khuôn mặt lạnh lùng, ánh chiều tà chiếu rọi vào góc cạnh anh.

Trên mặt có vẻ ngũ quan càng thêm thâm thúy lập thể.

Nhưng mà ánh mắt của anh cũng rất là nhạt nhẽo, đã không còn ánh sáng như lúc trước nhìn thấy cô.

Đáy lòng Tô Hoan đau nhói.

Kiếp trước Lục Vân Xuyên về nhà, là sau khi Tô gia lấy đi một trăm tám tiền sinh lễ.

Em trai bại gia của cô Tô Văn Kiệt căn bản không dùng tiền này cưới vợ, mà là Lấy trộm đem đi đánh bạc.

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Một hơi thua sạch không nói, còn thiếu nợ cờ b.ạ.c kếch xù, bị người tới cửa đòi nợ.

Tô gia vốn nghèo rớt mồng tơi, căn bản không trả nổi nợ cờ bạc, liền sai khiến người đòi nợ đến Lục gia gây sự, muốn buộc cô thay Tô Văn Kiệt trả nợ.

Lục Vân Xuyên từ bộ đội trở về thăm người thân, vừa vào cửa liền nhìn thấy cô bị một đám đàn ông bắt nạt, huyết khí phương cương của anh lập tức bị châm lửa giận, đánh nhau với người khác.

Kết quả nhất thời thất thủ, đánh người vào bệnh viện.

Bồi thường một số tiền lớn tiền thuốc men không nói, còn bị đối phương kiện lên quân đội.

Quân đội cho rằng việc Lục Vân Xuyên đánh người này ảnh hưởng rất lớn xử phạt anh rất nặng khai trừ quân tịch.

Nghĩ đến kiếp trước Lục Vân Xuyên vì nàng, tiền đồ hủy hết, Tô Hoan đau lòng khó có thể thở.

Cô đẩy xe đạp vào góc tường, liền chạy về phía Lục Vân Xuyên.

Trong thanh âm run rẩy, mang theo kích động nức nở,Cô xông lên, ôm lấy Lục Vân Xuyên.

"Lục Vân Xuyên!”

Vòng tay rộng lớn của người đàn ông, kiên cố mạnh mẽ, mùi xà phòng nhàn nhạt dễ ngửi trên quần áo bay vào chóp mũi cô, còn mang theo chút ấm áp của ánh mặt trời.

Là mùi vị cô hoài niệm thật lâu thật lâu.

Thân thể Lục Vân Xuyên hơi cứng đờ.

Đôi mắt thấp, đôi mắt băng sương kia, nhắm lại.

Nghĩ đến những thứ phát sinh kiếp trước, cuối cùng là hạ quyết tâm, vô tình đem nàng đẩy ra

Vẻ mặt lạnh thấu xương.

”Tô Hoan, chúng ta ly hôn đi!”

Tô Hoan không thể tin nhìn nguoi đàn ông trước mắt, như thế nào cũng không nghĩ tới đời này Lục Vân Xuyên cùng cô nói câu đầu tiên chính là "Ly hôn".

Là kiếp trước nghiệp chướng của cô nặng nề, cho nên ngay cả Lục Vân Xuyên đời này cũng sớm tỉnh ngộ sao?

Tô Hoan ôm chặt ống tay áo Lục Vân Xuyên, lắc đầu, trong mắt tràn đầy nghẹn ngào kiên định nói: "Lục Vân Xuyên, em tuyệt đối sẽ không ly hôn với anh.”

Không ly hôn, cô mới có cơ hội chuộc tội.

Nhưng Lục Vân Xuyên lại trào phúng cười.

Cũng đúng!

Cả đời này hắn còn chưa bị khai trừ quân tịch, mỗi tháng đều có thể gửi ba mươi đồng tiền lương về nhà.

Cô tự nhiên là luyến tiếc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thap-nien-70-mang-theo-sieu-thi-tuoi-song-trong-sinh/chuong-2-toi-co-chet-cung-khong-ly-hon.html.]

Lục Vân Xuyên dứt khoát phất tay cô, quay đầu đi vào trong phòng, mở ngăn kéo ra, từ trong đó lấy ra một cái túi vải, đưa cho cô.

“Đây là cái gì? "Trong con ngươi mờ mịt của Tô Hoan tràn đầy hồ nghi.

Không nhịn được tò mò, cô nhận lấy mở ra.

Bên trong lại là một xấp tiền thật dày.

Phía dưới mấy tấm đại đoàn kết, toàn bộ đều là phiếu lông, từng tấm từng tấm đều bị Lục Vân Xuyên mã rất bằng phẳng, vừa nhìn chính là tích góp thật lâu.

“Đây là một trăm hai mươi sáu đồng, là tất cả tiền tiết kiệm của tôi. Trước khi cô kết hôn, một nửa tiền trợ cấp hàng tháng của tôi đều sẽ đưa cho cô, chỉ cần cô đồng ý ly hôn.”

Tô Hoan chỉ cảm thấy tiền phỏng tay, lúc này nhét vào trong n.g.ự.c Lục Vân Xuyên

"Lục Vân Xuyên, em không cần tiền, em chỉ cần anh.”

Lại dùng phương thức như vậy lừa gạt anh mềm lòng? Phải, đó là cách cô ấy thường dùng.

Cảm nhận được sự nặng trịch trong tay, khóe miệng Lục Vân Xuyên xẹt qua trào phúng.

Tay anh cầm túi tiền không khỏi dùng sức siết chặt, giọng nói lạnh như băng

"Tô Hoan, cô nghĩ kỹ rồi, cơ hội tôi chỉ cho lần này.”

Tô Hoan hít hít mũi, nước mắt trong con ngươi sắp rơi xuống.

Cô chỉ biết Lục Vân Xuyên không thể nhẫn tâm muốn ly hôn như vậy, anh chẳng qua là hù dọa chính mình.

Nhưng niềm vui sướng trong đáy mắt còn chưa tan biến, Lục Vân Xuyên lại nói: "Tô Hoan, tối hông ngờ khẩu khí của cô lại lớn như vậy.”

Cũng đúng! Tiền luôn có lúc tiêu hết, chỉ có trói buộc chính mình, cô mới có thể cuồn cuộn không ngừng có tiền tiêu không hết.

Lục Vân Xuyên cười lạnh: "Tôi ở quân đội phạm sai lầm, đã bị khai trừ quân tịch, hiện tại

Không có công việc, tiền đồ bị hủy hoại, sợ là không thể như cô mong muốn. "

"Cho nên, cô hoặc là lấy tiền ly hôn, hoặc là phải ở lại cùng tôi chịu khổ."

Kiếp trước anh bị khai trừ quân tịch về sau, Tô Hoan liền một lòng tâm tư muốn cùng anh ly hôn.

Thậm chí còn thông đồng với người đàn ông khác.

Thẳng đến anh xuống biển buôn bán, trong nhà kinh tế tình huống chuyển biến tốt đẹp, nàng mới lại quay đầu cùng anh sống tốt qua vài năm.

Về sau càng lấy cớ muốn đi tìm cha mẹ ruột, tất cả tiền trong nhà và những đồ trang sức mà anh đã mua cho cô trong nhiều năm đã ra đi mà không nói một lời.

Khi anh hao hết tâm tư tìm được cô, bên cạnh cô đã sớm thay đổi.

Bị người bên gối sớm chiều làm bạn đ.â.m sau lưng, Lục Vân Xuyên không phải không nghĩ tới bỏ cô

, nhưng khi anh chuẩn bị ly hôn, lại bởi vì một tai nạn xe cộ ngoài ý muốn qua đời.

Mở mắt ra lần nữa, đã về tới bước ngoặt của vận mệnh.

Chỉ cần anh và Tô Hoan ly hôn, thảm kịch sau này nhất định sẽ không phát sinh!

Tô Hoan trong lòng cả kinh, Lục Vân Xuyên bị khai trừ quân tịch?

Chẳng lẽ là bởi vì cô sống lại tạo thành hiệu ứng cánh bướm!

Đã như vậy, vậy cô càng không thể ly hôn với Lục Vân Xuyên.

“Lục Vân Xuyên. "

Tô Hoan ngước mắt, thâm tình nhìn ngũ quan lạnh lẽo đến cực điểm của anh

" Em c.h.ế.t cũng không ly hôn, cho dù là chịu khổ với anh, em cũng nguyện ý.”

Lời này, Lục Vân Xuyên đương nhiên là không tin.

Tô Hoan từ trước đến nay không phải là người có thể chịu khổ.

Nếu không kiếp trước cũng không thể sau khi nghe nói anh mỗi tháng đều sẽ gửi sinh hoạt phí kếch xù về nhà, lại không có cha mẹ chồng muốn hầu hạ, liền quyết đoán gật đầu gả tới.

Trước mắt Lục Vân Xuyên chỉ cho là Tô Hoan là không tin anh phạm sai lầm bị khai trừ quân tịch, cho nên mới cố ý nói như vậy.

Trong con ngươi hàn ý, càng nặng hơn.

“Tô Hoan, cơ hội tôi đã cho cô, đừng thông minh lại bị thông minh hại.”

Ý tứ trong lời nói của Lục Vân Xuyên rất rõ ràng, để Tô Hoan suy nghĩ kỹ càng.

Nhưng mà Tô Hoan lại không hề nghĩ ngợi, kiễng mũi chân, nhanh chóng ở trên mặt Lục Vân Xuyên

hôn một cái

"Chỉ cần có thể ở bên anh, thế nào cũng được.”

Bỏ lại một câu.

"Em trai em gái sắp tan học về rồi, em đi làm cơm cho bọn họ.”

Tô Hoan hôn xong bỏ chạy.

Để lại Lục Vân Xuyên đứng ngây tại chỗ, sương lạnh trong mắt hóa thành nghi hoặc.

Loading...