THANH XUÂN BỊ BỎ LỠ - C12
Cập nhật lúc: 2024-09-17 16:53:41
Lượt xem: 154
Lâm Lâm nói đúng, ở bên những người khác nhau sẽ có những trải nghiệm khác nhau.
Bữa cơm tối ăn ở Đoàn gia thật đầm ấm và thú vị.
Mọi người đều vô cùng nhiệt tình với tôi.
Tôi biết chắc chắn Đoàn Lập Trạch đã góp phần vào việc này.
Trước khi tôi và anh rời đi.
Mẹ Đoàn nắm lấy tay tôi, cười nói: “Sơ Sơ, chú dì của con không phải là loại người tầm thường như vậy. Chúng ta kiếm nhiều tiền như vậy cũng chỉ để cho con cháu được sống thoải mái thôi.”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Chỉ cần A Trạch thích, chú dì sẽ không can thiệp.”
“Dì biết con là một đứa bé ngoan, trước đây dì và ba của A Trạch bận rộn với công việc nên bỏ bê nó, giờ đã lớn rồi, không có thứ gì nó đặc biệt thích cả.”
“Chỉ có đối với con, nó đã kiên trì rất nhiều năm.”
“Dì hy vọng các con có thể sống tốt.”
Mũi tôi chua xót: “Dì ơi, chúng con sẽ sống thật tốt.”
17.
Lúc lên xe, nước mắt tôi như hạt cườm rơi xuống.
Tôi khóc đến mức không dừng lại được.
Đoàn Lập Trạch sợ hãi.
Xe vừa dừng trong gara, anh ấy liền tháo dây an toàn rồi ôm tôi vào lòng.
“Bố mẹ anh có làm em sợ không?”
Giọng nói của anh ấy có chút thận trọng.
Tôi lắc đầu trong vòng tay anh.
Tôi chưa bao giờ nhận được tình yêu thương của ba mẹ, bị ba mẹ đối xử lạnh lùng nhiều năm, rồi đột nhiên lại được ba mẹ Đoàn đối xử dịu dàng như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thanh-xuan-bi-bo-lo/c12.html.]
Tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình.
“Đoàn Lập Trạch, em rất thích anh.”
Tôi ôm chặt lấy eo anh.
Trong hơn một tuần tôi ở bên Đoàn Lập Trạch, anh ấy đã đưa tôi đi gặp bạn bè và gia đình.
Tất cả mọi người đều đối xử với tôi bằng sự tôn trọng và nhiệt tình.
Bạn bè của Đoàn Lập Trạch khác với những người trong vòng bạn bè của Từ Thịnh Châu.
Hắn luôn được bạn bè gọi là dòng nước trong vắt.
Chỉ vì hắn không chơi đùa với phụ nữ như bọn họ.
Trong số bạn bè của Đoàn Lập Trạch, có người có bạn gái đã yêu nhiều năm, cũng có người đã kết hôn, bọn họ đều có mối quan hệ rất tốt.
Đây là lần đầu tiên Đoàn Lập Trạch nghe được lời tỏ tình của tôi.
Tay chân không biết đặt ở đâu.
Anh ghé sát tai tôi, nài nỉ tôi nói thêm vài lần nữa như đứa trẻ đang đòi kẹo.
Tôi thả lỏng cơ mặt.
Nói đi nói lại câu “Em thích anh” với anh ấy.
Sau khi về nhà, Đoàn Lập Trạch thậm chí còn hung hãn hơn những ngày trước, trong lúc làm còn bắt tôi tiếp tục nói thích anh.
Ngây thơ như một đứa trẻ.
Nhưng tôi vẫn thích không chịu được.
Sau khi ôm tôi đi tắm xong, chúng tôi vừa nằm xuống chiếc giường lớn chuẩn bị đi ngủ thì bên ngoài có tiếng chuông cửa.
“Anh đi xem, em ngủ trước đi.”
Đoàn Lập Trạch hôn lên trán tôi, đứng dậy rời khỏi phòng ngủ.