Tham - 6
Cập nhật lúc: 2024-12-03 12:44:01
Lượt xem: 964
Cục trưởng Vương nhanh chóng rà soát hồ sơ:
"Ủa? Sao người của chúng ta không tra ra tin tức mấu chốt này vậy?"
'Tham': "Ầy, vô dụng."
Thấy hai phe sắp sửa choảng nhau đến nơi, rốt cuộc tôi không thể nhịn nổi nữa:
"Còn ồn ào láo nháo thì đi dọn nhà vệ sinh hết!"
7
Cuối cùng sau khi bàn bạc, tất cả mọi người đều nghĩ rằng dựa theo tính đố kỵ của Giang Tiểu Ngư thì chắc hẳn cô ta sẽ giở trò với tôi sớm thôi.
Biện pháp tốt nhất chính là tương kế tựu kế, nhân dịp này thu thập cả nhân chứng lẫn vật chứng.
Thế là, tôi bị ép phải lăn lộn trong showbiz thêm ít lâu.
Trước khi đi, tôi lén hỏi cục trưởng Vương:
"Ừm... chú định xử lý 'Tham' thế nào? Thả rông ả lêu lổng bên ngoài cũng không phải một ý kiến hay."
Cục trưởng Vương còn chưa lên tiếng thì Tiểu Mạnh, người vẫn đang trong giai đoạn khảo sát thử việc đã bu lại:
"Cục trưởng, có thể cho ả vào biên chế ạ!"
"Hiện nay xã hội đầy rẫy những kẻ kiếm tiền bằng mọi cách hiểm độc, chúng ta có thể để ả hấp thu khí vận của bọn họ một cách hợp lý và hợp pháp!"
"Điểm cuối của vũ trụ chính là thi công chức, chắc chắn ả sẽ đồng ý."
Tôi…
… hơi hơi hiểu tại sao cậu ta cứ dậm chân mãi ở giai đoạn khảo sát thử việc rồi.
Cuối cùng, giữa ‘bát sắt’* và ở bên tôi cùng nhau ngồi sau song sắt nước mắt đầm đìa, 'Tham' lựa chọn vào biên chế.
(*Bát sắt: ý chỉ một công việc trong cơ quan nhà nước bởi tính ổn định cao, thu nhập cố định và nguy cơ sa thải gần như bằng không)
Đồng thời, để đảm bảo vấn đề an toàn, cục trưởng Vương sắp xếp mấy người đi theo hỗ trợ tôi:
'Tham', kẻ đang hân hoan niềm vui cầm ‘bát sắt’ nên tạm thời tha cho cục trưởng Vương;
Tiểu Mạnh, còn 63 năm thử việc, khi không có gì nguy hiểm thì chính cậu ta là nguy hiểm lớn nhất;
Và…
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Tôi chỉ vào gã đực rựa cao to đẹp mã lại còn loè loẹt đang đứng cạnh đá lông nheo với mình, vừa ức vừa tức:
"Tại sao một con Giao chúa không hóa nổi thành rồng như hắn cũng được vào biên chế?!"
Đậu má, tại đi bắt hắn mà tôi phải về vườn sớm rồi bị buộc dấn thân vào giới giải trí chứ đâu.
Kết quả ngày nào tôi cũng bị cư dân mạng chửi, còn hắn cắm rễ ngồi mát ăn bát vàng trong cơ quan nhà nước?!
Tôi vừa hùng hổ trở về studio đoàn phim thuê thì chị Vương đột nhiên xuất hiện:
"Tinh Tinh, tối nay có một bữa tiệc phát sóng trực tiếp. Cả đoàn làm phim đều cần có mặt."
8
Đêm đó, tôi rồng rắn kéo theo mấy người đến tiệc tối.
Chị Vương chảy nước miếng, vừa chỉ vào Giao chúa vừa hỏi tôi:
"Tinh Tinh, anh đẹp giai này là ai thế? Có người yêu chưa?"
Tôi còn chưa kịp mở miệng thì hắn tiếp lời tự nhiên như quen nhau lắm vậy:
"Xin chào, tên tôi là Tiêu Đẹp Trai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tham/6.html.]
Tôi: ...
Đậu má.
Gã này là ai?
Tôi không quen biết gì hắn ta hết!
Đúng lúc tôi đang ngó nghiêng tìm cái lỗ nẻ nào chui xuống cho đỡ xấu hổ thì Bạch Thần bỗng xông ra:
"Tinh Tinh, đây là ai?! Dịp quan trọng như này, em không đi cùng bạn trai chính thức là anh mà lại đi cùng người khác ư?!"
Tôi nhìn theo tiếng gào, suýt thì không nhận ra anh ta.
Bạch Thần chật vật từ đầu đến chân, râu ria xồm xoàm, quần áo cũng nhăn nhúm.
'Tham' nhỏ giọng cười trên sự đau khổ của người khác bên tai tôi:
"Nhà họ Bạch sắp phá sản rồi."
Tôi cảnh giác: "Mi làm đấy à?!"
'Tham' hất cằm chỉ về phía Giang Tiểu Ngư:
"Tự tay cô ta phát tán chứng cứ nhà họ Bạch kinh doanh bất lương bấy lâu nay lên mạng."
"Nhà đó có mỗi quán ăn bị phốt phục vụ đồ có gián là trong sạch, những mảng khác đều là tiền bẩn cả."
"Ông bà Bạch hiện đang bị mời đến cơ quan chức năng uống trà."
"Bây giờ một đống đối tác làm ăn đang chặn ở cổng nhà họ, đòi bồi thường tiền kìa."
"Chắc hẳn Giang Tiểu Ngư bị chuyện hôm nọ đả kích, vì yêu mà sinh hận."
Hình như Giang Tiểu Ngư cảm nhận được ánh mắt của tôi nên cũng nhìn lại từ đằng xa.
Ánh mắt vừa hung ác nham hiểm vừa toát ra vẻ toan tính mưu mô.
Tôi nhíu mày: Đến cùng cô ta muốn làm gì?
Bạch Thần vẫn không ngừng tìm kiếm sự chú ý:
"Ừm... Tinh Tinh, trước đây đúng là anh sai nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng là người yêu."
"Em có thể cho anh mượn ít tiền không?"
"Không cần nhiều, chỉ một trăm triệu thôi."
Tôi còn chưa lên tiếng, bình luận trên livestream đã spam kín màn hình:
[Chỉ một trăm triệu thôi.]
[Bạch Thần nghĩ mặt mình to lắm hay sao mà người ta phải nể, lời thế mà cũng có thể thốt ra khỏi miệng được?!]
[Tui vừa đi hóng hớt xong, hóa ra trước đây Bạch Thần còn ỷ vào gia đình có điều kiện để bắt diễn viên nữ xếp hàng cho gã chọn như hoàng đế tuyển phi tần cơ.]