Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẨM ƯƠNG - C1

Cập nhật lúc: 2024-12-27 12:03:58
Lượt xem: 89

1.

 

Mùng bốn tháng ba, là sinh nhật quý phi.

 

Các cung đều rất náo nhiệt, người có địa vị thấp một chút, đều dốc hết sức muốn dâng chút lễ vật nổi bật, khiến quý phi cười.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Những người được ngồi gần với quý phi, thì mở to hai mắt ra xem náo nhiệt, ước gì người khác gây ra chút sai lầm.

 

Mà những thứ này, đều không liên quan gì đến ta.

 

Bởi vì dù ta là nữ nhân của hoàng đế, nhưng cũng không có phân vị, cũng chưa từng được gặp qua hoàng đế.

 

Vào cung ba năm, vẫn chỉ là một tú nữ.

 

Cũng bớt việc.

 

Ta có việc khác phải làm.

 

Ta phải canh thời gian trước khi cửa cung bị khóa, đem đồ thêu nửa tháng nay ta làm đưa đến chỗ Tôn thái y ở Thái y viện.

 

Mỗi tháng vào lúc này, y phải tới khám thai cho cho Nhu phi, nên sẽ đi qua ngự hoa viên, ta chỉ cần đợi ở nơi đó, thì có thể vụng trộm giao đồ cho Tôn thái y, để y xuất cung bán giúp ta, kiếm thêm chút bạc vụn.

 

Ở trong thâm cung, một cung phi không được sủng ái như ta, nếu không có bạc quả thực khó sống vô cùng.

 

Nhưng ngày hôm đó, ta vừa giao đồ cho y, trên đường trở về Lạc Hà Hiên, trời lại đổ mưa to.

 

Ta vội vã chạy về, còn chưa kịp đi vào thay quần áo của cung nữ, đã nghe một giọng nói lanh lảnh truyền đến từ phía sau mang theo tức giận nói với ta: "Chạy cái gì vậy, gọi ngươi vài tiếng rồi, còn không mau đi thu dọn sân, bệ hạ muốn tránh mưa!”

 

Đây là thái giám tổng quản bên cạnh bệ hạ, Lưu công công.

 

Ta sợ tới mức lập tức cúi đầu thấp xuống.

 

Sau đó phải chịu đựng mưa xối vào đầu, quỳ gối hành lễ với người vừa tới, nói: "Vâng.”

 

Nói xong, không dám ở lại thêm một khắc nào nữa, ta vội vàng vào phòng, thu xếp lại.

 

Thế nhưng, dù chuẩn bị thế nào, vẫn rất bủn xỉn.

 

Xưa nay phủ Nội Vụ mặc kệ ta, hiện tại trong phòng hiện tại đừng nói tới trà, ngay cả nước nóng cũng không có.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tham-uong/c1.html.]

Trận mưa này tới quá không đúng lúc.

 

Thế mà có thể gọi vị Bồ Tát sống như vậy tới.

 

Quả nhiên, sau khi thân ảnh màu vàng sáng kia tiến vào, ngay cả ngồi cũng không thèm ngồi, càng không nhìn ta, chỉ lặng lẽ đứng dưới mái hiên.

 

Ta đứng ở phía sau, xiêm y trên người ướt đẫm, không tự chủ được ho một tiếng.

 

Sau đó liền cảm giác được có một ánh mắt dừng ở trên người ta thật lâu.

 

Qua hồi lâu, người nọ mới mở miệng, giọng nói thanh nhuận dễ nghe, lại cực kỳ uy nghiêm, hỏi: "Ngươi là cung nữ của nơi này?”

 

2.

 

Trên người ta còn mặc quần áo cung nữ.

 

Ngoại trừ thừa nhận, cũng không có đáp án nào khác.

 

Nếu nói không phải, như vậy người bên ngoài sẽ nghĩ, đang yên đang lành là một tú nữ, vì sao lại mặc đồ của cung nữ, còn lén đi ra ngoài một chuyến.

 

Đi làm gì?

 

Đi gặp người nào?

 

Ta nghĩ, dù sao về sau ta và hoàng đế cũng sẽ không gặp lại, bèn hạ giọng trả lời: “Thưa, vâng”

 

Hắn dường như không nhớ ra chủ nhân nơi này là ai.

 

Giọng hắn mang theo chút không vui, hỏi: "Chủ tử của ngươi là ai?”

 

Ta hiểu ý của hắn.

 

Hắn là hoàng đế, cửu ngũ chí tôn, vô luận đi đâu, tất cả mọi người đều phải đi ra bái kiến hắn.

 

Mà hiện tại, phi tần của Lạc Hà Hiên lại dám trốn tránh không ra gặp, chỉ để cho một cung nữ ở chỗ này khúm núm hầu hạ.

 

Ta thở dài một hơi.

 

Cảm thấy đại họa ngập đầu.

 

 

Loading...