Thái nữ điện hạ thành thân cùng đệ đệ song sinh của ta - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:53:20
Lượt xem: 59
“A Lâm! Chàng nhìn xem! Hoa đào nở rồi!”
Năm đó nàng tươi cười ngoái lại, bóng dáng thanh mảnh đứng dưới gốc hoa đào mềm mại như cành liễu trong gió xuân.
Đúng rồi. Gió xuân thổi, hoa đào nở rộ.
Không gì có thể nói hết được sự xinh đẹp đó…
“A Lâm, chúng ta sắp trưởng thành rồi, chàng nhất định phải trở trở thành hoàng phu của ta đó!” Lúm đồng tiền trên má nàng điểm sâu xuống, đôi mắt hoa đào cong cong nhìn ta.
Ta muốn được gả cho nàng, danh chính ngôn thuận trở thành hoàng phu của nàng, gọi nàng một tiếng thê chủ.
Ta muốn tất cả mọi nữ nhân trong thiên hạ đều ước được như nàng, có được ta làm chính phu.
Năm đó khi ta sinh ra, trên bầu trời xuất hiện dị tượng, khi đó tất cả mọi người đều nhìn thấy đám mây hình phượng hoàng đỏ rực như lửa dưới hoàng hôn. Dân gian gọi đó là phượng hoàng đang dục hoả trùng sinh. Mà Định Quốc công phủ chúng ta, ngay đêm hôm đó đã được khâm thiên giám trong cung chỉ điểm là nơi tản ra phượng hoàng chi hoả. Thiên hạ nghiễm nhiên nhận định đó là đang chỉ vào ta.
Nữ nhân trong thiên hạ có được ta sẽ trở thành nữ đế.
Từ ngày ta biết nhận thức, các công chúa trong cung đã không ngừng lấy lòng ta, đem tất cả kỳ trân dị bảo trong thiên hạ mà tặng tới cửa Quốc công phủ. Nhưng ta không thích những thứ đó, đều mang trả lại. Chỉ có nàng, không tìm cách tới gần ta, ngược lại khiến cho ta cảm thấy tò mò không thôi.
Cha nói với ta, số phận của ta đã an bài sẽ trở thành hoàng phu, bệ hạ cũng đã ấn định ta làm thái nữ phu. Nhưng đến nay bệ hạ vẫn chưa lập trữ. Ta không nên quá gần gũi với các công chúa, càng không nên đặc biệt gần gũi với vị nào, tránh cho bệ hạ nghi ngờ Mộc gia có mưu tính.
Vậy nhưng, ta vẫn không nhịn được mà đến gần ngũ công chúa nàng. Bởi vì, người khác vì đế vị mà tiếp cận ta, còn nàng vì ta mà nổi dã tâm tiếp cận đế vị.
Năm 6 tuổi, ta được đưa vào cung học quy củ lễ nghi. Tất cả đều là lễ nghi của hoàng phu. Công công trong cung vừa cung kính, vừa nghiêm khắc với ta. Các vị công tử nhà khác đều có ý muốn thân cận với ta, kết làm bằng hữu. Nhiều khi chính bản thân ta cũng thấy thật áp lực với vị trí này. Vậy nhưng lễ trưởng thành của ta sắp đến rồi, ta cũng sẽ sớm được gả đi, cuộc chiến tranh giành vị trí thái nữ cũng sắp đến hồi kết.
Ta có một niềm tin mãnh liệt rằng ngũ công chúa của ta sẽ giành được trữ vị. Nàng là người xuất sắc nhất trong số chín vị công chúa. Đại công chúa và nhị công chúa đều đã thành thân, chỉ còn lại bảy vị chưa có hôn phối. Ngũ công chúa là nữ nhi của Kỳ quý phu, trong hậu cung phân vị chỉ thấp hơn hoàng phu. Vì hoàng phu không có công chúa, chỉ có hoàng tử, vậy nên địa vị của ngũ công chúa cũng là cao quý nhất trong số những vị công chúa chưa có hôn phối. quý phu đắc sủng nhiều năm, ngũ công chúa lại có tư chất hơn người, vậy nên nàng cũng là nữ nhi được bệ hạ tín nhiệm nhất. Rất nhanh thôi, ta sẽ trở thành nam nhân của nàng.
.
Hôm nay có hội thả hoa đăng, ngũ công chúa nói muốn đưa ta ra ngoài. Sáng sớm nàng đã đến Định Quốc công phủ, cùng mẫu thân ta chơi cờ. Vừa vặn đến giờ cơm trưa, trên mặt bàn cờ cũng đã phân rõ thắng bại. Ngũ công chúa mỉm cười nhìn mẫu thân, nét mặt tỏ ra ái ngại.
“Bêu xấu, bổn cung lại thua rồi.”
Mẫu thân nghẹn đỏ mặt nhìn nàng, muốn mắng mà không dám mắng. Khắp thiên hạ này có ai mà không biết ngũ công chúa là đệ nhất kỳ thủ. Suốt hai canh giờ đấu được ba ván cờ, không có ván nào nàng nghiêm túc đánh. Ban đầu nàng luôn chiếm thế thượng phong, mắt thấy mẫu thân sắp thua, nàng lại tự dồn mình vào thế yếu, nhường cho bà thắng. Mẫu thân cảm thấy mình bị nàng đùa giỡn trong tay, vỗ đùi xắn tay áo đòi đánh lại. Giằng co ba ván cờ, cuối cùng vẫn là nàng nhường lão nhân gia thắng. Đây là đang coi nàng yếu thế sao?
Khi ta đến, thấy mẫu thân sắc mặt đỏ bừng, muốn nói lại không nói được, khóe miệng cong lên ngọt ngào. Ta dẫn gia nô bưng đến hai chung trà, cung kính nhún người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thai-nu-dien-ha-thanh-than-cung-de-de-song-sinh-cua-ta/chuong-1.html.]
“Mộc Lâm bái kiến ngũ điện hạ, thỉnh an mẫu thân.”
Ngũ công chúa thấy ta đến, lập tức đứng dậy đón ta, trong đáy mắt đều là dịu dàng như nước.
“Không cần đa lễ với bổn cung.”
Mẫu thân mắt thấy nhi tử trưởng thành sắp không giữ nổi trong nhà, sắc mặt hơi đanh lại, khẽ hắng giọng. Ta nghe thấy tiếng của mẫu thân, thức thời lùi lại đến bên cạnh bà, thẹn thùng cúi mặt. Tâm tư của ta, làm sao mẫu thân không nhìn ra được. Ta nháy mắt ra hiệu cho gia nô, y lập tức dâng trà đến. Ta bưng lên một chung trà, đưa đến trước mặt mẫu thân.
“Mẫu thân, đây là trà hoa nhài lạnh Mộc Lâm tự tay ướp, mùa hè giải nhiệt rất tốt. Mời mẫu thân dùng trà.”
Mẫu thân mở nắp chung trà, hương hoa lập tức thấm vào không khí, vô cùng thanh nhã. Bà uống một ngụm trà, cảm giác ngọt thanh mát lạnh thấm vào ruột gan, mi tâm giãn ra, trong mắt xuất hiện vài phần tán thưởng.
“Trà nghệ của Lâm Nhi ngày càng tiến bộ rồi.” Lão nhân gia gẩy gẩy sợi lá trà quanh quẩn trong chung, lại uống thêm ngụm nữa. Bà đưa mắt nhìn ngũ công chúa cũng đang thong thả uống trà, thấy nàng không giấu được vui vẻ, bỗng dưng cảm thấy trong bụng ngứa ngáy, không nhịn được mà buông lời. “Sao nào, còn muốn pha trà cho mẫu thân bao lâu nữa?”
Ngũ công chúa nghe thấy mẫu thân trêu chọc chúng ta, vội vàng hạ chung trà, vất vả kìm nén không phát ra tiếng ho. Vị mẫu thân này của ta đúng là không hề kiêng kị điều gì. Đến cả hai tai của ta cũng đều hồng lên, không dám nâng mắt nhìn ngũ công chúa. Ta ngượng ngùng trốn sau lưng mẫu thân, hạ thấp giọng. “Nhi tử cả đời này đều ở cùng mẫu thân.”
Truyện được viết bởi Ngu Yêu muội muội và cập nhật hằng ngày. Xin hãy iu thương muội nha các vị tỷ tỷ xinh đẹp :>
Lông mày mẫu thân lại dựng lên, liếc ngũ công chúa một cái. “Ai nói lão thân muốn nuôi ngươi cả đời. Quốc công phủ này có muốn giữ ngươi lại cũng không giữ nổi.”
Ngũ công chúa chột dạ rồi.
Nhìn biểu cảm lúng túng trên khuôn mặt hai người trẻ tuổi chúng ta, bà mới lại hắng giọng. “Tới giờ cơm trưa rồi, mời ngũ điện hạ ở lại cùng lão thân và khuyển tử dùng cơm.”
“Quốc công gia đã có lòng, vậy bổn cung không khách khí nữa.”
Bình thường các chủ tử trong quốc công phủ chúng ta sẽ cùng nhau dùng bữa tại Noãn Phúc các, từ tổ phụ, tổ mẫu, mẫu thân cùng các phu thị đến tiểu thư công tử của Quốc công phủ, không khí vô cùng ấm áp. Nhưng hôm nay có ngũ công chúa đến, một phần bữa trưa đặc biệt được đưa đến chính viện. Ta cũng theo lệ đến chính viện cùng mẫu thân và ngũ điện hạ dùng bữa.
Trên dưới Quốc công phủ đều hiểu rõ, gần đây mẫu thân đã bắt đầu ủng hộ ngũ công chúa, khi nàng đến đã vài lần cho gọi ta đi theo. Các vị thứ đệ cũng chỉ có thể âm thầm ngưỡng mộ vị huynh trưởng là ta. Ngũ công chúa tướng mạo xuất chúng, tài hoa vượt trội, là thiên chi kiêu nữ. Nàng là công chúa được bệ hạ đích thân chỉ dạy, võ nghệ hay mưu lược đều là thiên phú hơn người. Là nam nhân, ai mà không muốn được gả cho nàng. Dù là một nam sủng nho nhỏ thôi cũng đã mãn nguyện rồi. Đáng tiếc, ngũ công chúa đã mười sáu, trong viện chưa hề có nam nhân thông phòng, kỹ viện càng chưa bao giờ thấy được bóng dáng của nàng. Xưa nay nàng vốn không gần nam sắc, duy chỉ có ta mới có được ánh mắt của nàng. Mặc kệ là vì phượng mệnh của ta hay điều gì khác, việc ta được ngũ công chúa ưu ái cũng đủ khiến cho nam nhân trong thiên hạ ghen tị đỏ mắt. Đổi lại là ta, ta vốn không thích dây dưa với nữ nhân nào, trước nay đều một mực giữ khoảng cách, lễ nghĩa. Cứ như vậy, khi chúng ta đi cùng nhau nghiễm nhiên trở thành một đôi duyên trời tác hợp.
Dùng bữa xong, ngũ công chúa mới nhắc đến chuyện buổi tối muốn đưa ta đi thả hoa đăng. Mẫu thân cười nửa miệng nhìn nàng. Sớm đã biết ngũ điện hạ này có ý đồ, bằng không vì sao mặt trời vừa ló đã đến phủ Quốc công này bồi bà chơi cờ. Hoá ra là muốn đem nhi tử bảo bối của bà ra ngoài.
“Ai, mười tám năm nuôi nhi tử, cuối cùng lại phải gả đi mất. Thôi, lão thân không cản được điện hạ. Chỉ mong điện hạ quản tên hư hỏng này một chút, tránh để hắn ở bên ngoài hồ nháo làm mất mặt lão thân.”
“Quốc công gia quá lời. Bổn cung nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Lâm Nhi.” Ngũ công chúa cười khẽ.
Ta cũng vui mừng nhún người. “Tạ mẫu thân.”
Mẫu thân phất phất bàn tay. Hai người trẻ tuổi chúng ta cũng hành lễ rồi rời đi. Mắt nhìn thấy ngũ công chúa ôn nhu nắm tay nhi tử mình đi khuất khỏi chính viện, bà không khỏi lắc đầu cười. Bà biết ta mang phượng mệnh, con đường sau này đã định trước là khổ cực. Nếu như có được sự sủng ái của tân đế, con đường sau này có thể sẽ được an ủi hơn. Ngũ công chúa trước kia không tranh không giành, mấy năm gần đây bỗng dưng tận lực phò tá bệ hạ, liên tục lập công. Bệ hạ khi thượng triều sắc mặt cũng tốt lên không ít. Bà vì vậy mà quyết định ủng hộ nàng, ngấm ngầm phó thác ta cho nàng. Chỉ mong sau này nàng có thể chiếu cố ta thêm vài phần.