Tẩu Tử Danh Môn - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-02-23 06:05:34
Lượt xem: 752
Những lời này tuy là nói với ta, nhưng tẩu tử lại nghiêng người, luôn quan sát sắc mặt của mẹ.
"Mẹ, con từ Giang Bắc đến, có mang theo một y nữ, chuyên hầu hạ các tiểu thư khuê các, hay là tối nay để muội ấy đến xem cho Tùng Nguyệt muội muội?"
Mẹ ta đương nhiên cười nói đồng ý, hỏi tẩu tử: "Người ta xuất giá, chỉ mang theo vài nha hoàn hầu hạ sinh hoạt thường ngày, sao con lại mang theo cả y nữ?"
Lưu Phương Cảnh đứng dậy, vừa đỡ ta ngồi xuống, vừa giải thích, tuy rằng tẩu ấy là con thứ xuất, nhưng cha mẹ ở nhà cũng rất yêu thương tẩu tấy, nên chuẩn bị đồ cưới cho tẩu tẩu không ít.
"Mẹ không biết, vị y nữ này còn có lai lịch đặc biệt. Nàng ấy từng theo học Trương Thành, Trương thái y cáo lão hồi hương, sau khi học xong đã ở bên cạnh đại phu nhân nhà chúng con. Đại phu nhân thương con lấy chồng xa, không quen, nên đã ban nàng ấy cho con."
Trong của hồi môn của tẩu tử còn có vài cuốn sách quý hiếm, nghe nói cũng là do lão gia ban thưởng.
Cộng thêm những lời nói khiêm tốn của tẩu tử, vừa thấy được Lưu gia giàu có, vừa thấy địa vị của tẩu tử không hề thấp.
Ngay cả ta vốn không giỏi nhìn mặt đoán ý, cũng thấy được mẹ ta đắc ý liếc nhìn Ca Ca.
Đó chẳng phải là đang nói: "Nhìn xem, cha mẹ đã tìm cho ngươi một mối hôn sự tốt như thế nào."
Ta nhìn Ca Ca, tân hôn yến nhĩ, trên mặt ca ca tuy vui vẻ, nhưng ta biết, trong lòng ca ca đang khó chịu.
Ta trừng mắt nhìn Ca Ca, vừa quay đầu lại, liền thấy tẩu tử mỉm cười với ta một cách khó hiểu.
Chỉ vài ánh mắt qua lại, chẳng lẽ tẩu tử đã nhìn ra manh mối gì đó?
Ta sợ hãi vội vàng cúi đầu uống trà, không dám hỏi han gì thêm, chỉ cảm thấy tẩu tử và mẹ thật giống nhau.
Họ đều là những người phụ nữ thật tinh tường.
2
Năm đó mẹ ta gả cho cha, là hạ giá lấy chồng.
Theo lời mẹ kể, cha ta thời trẻ phong lưu phóng khoáng, tuấn tú vô song, lại còn viết văn hay.
Cha thường được các bậc quyền quý mời đến phủ làm khách, ngâm thơ vịnh phú. Mẹ ta đi dạo vườn, tình cờ gặp cha, kể từ đó nhớ mãi không quên.
Không biết lúc đó cha có người trong lòng hay không, chỉ biết ba vị cậu ruột ta đã đến nhà, tay cầm đao kiếm, nói chuyện suốt một buổi trưa, hôn sự này mới thành.
Cho đến tận bây giờ, cha cũng chưa từng nạp thiếp, mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ sắp xếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tau-tu-danh-mon/chuong-2.html.]
Ca Ca lén tẩu tử, đến thư phòng than thở với cha: "Cha, con không có ý bất kính với mẹ, nhưng mà nhà họ Đào chúng ta, lẽ nào đời đời đều do nữ nhân làm chủ sao?"
Lúc đó ta đang nằm nghỉ mát trong đình trúc, nằm thấp nên hai người họ không nhìn thấy ta. Ta vừa giả vờ ngủ, vừa nghe lén.
Cha đang vẽ tranh, người thích nhất là vẽ cảnh vườn nhà thay đổi theo bốn mùa qua khung cửa sổ.
Mọi người đều nói, cha ta nhìn không có chút ưu phiền nào, gần năm mươi tuổi rồi mà trông như mới ngoài ba mươi, vẫn tuấn tú như xưa.
SMK
Vì vậy, cha không đồng tình với Ca Ca, chỉ cười nói: "Nữ nhân quản gia thì có gì không tốt? Con cứ việc ngắm hoa thưởng nguyệt, làm một công tử nhà giàu nhàn hạ, tự tại tiêu d.a.o là được rồi."
Ca Ca nghe thấy thái độ của cha, sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, cứ đi tới đi lui trong phòng.
Ta biết, hắn không phải muốn quản gia, hắn chỉ muốn cưới người trong lòng về nhà.
Ca ca không nhịn được nữa, nói thẳng: "Cha, con chỉ muốn nạp thêm một phòng thiếp thất."
Cha không đáp lời, cầm bức tranh lên, hỏi Ca Ca vẽ có đẹp không.
Ca Ca vội vàng nói: "Cô nương người nhận ra, chính là Trình nhị Mẹ, Trình Ỷ."
Cha ho nhẹ một tiếng, đuổi Ca Ca ra ngoài: "Chuyện này con không nói với mẹ con, với vợ con, lại chạy đến nói với ta, đừng tưởng ta không biết con đang chọn quả hồng mềm mà bóp."
Nghe thấy tiếng cha đóng sầm cửa, ta không nhịn được cười khẽ.
Ca Ca đi đến, tức giận nói: "Đào Tùng Nguyệt, ta nói cho muội biết, nếu Ỷ Nhi không vào được cửa nhà này, thì muội cũng đừng hòng gả cho Trình tam lang!"
Chuyện này thì liên quan gì đến ta?
Bóp xong quả hồng mềm là cha ta, lại đến bóp quả hồng mềm là ta sao?
Ta tức giận, đứng dậy khỏi ghế: "Được rồi, được rồi, ta sẽ đi tìm tẩu tử nói rõ ràng, giúp Ca Ca xoay sở."
Chuyện này, Ca Ca phải tặng ta ba cây trâm cài bằng vàng nạm ngọc, ta mới chịu bỏ qua.
Thật là rảnh rỗi sinh nông nổi, ba người cộng lại cũng không bằng một người, hai vị Gia Cát Lượng lại chẳng biết làm sao.
Ta không ngờ, quyết tâm cưới Trình Ỷ của Ca Ca lại lớn đến vậy.
Tẩu tử về nhà chưa được nửa năm, Ca Ca đã dẫn Trình Ỷ công khai vào cửa.