Tẩu Tử Danh Môn - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-02-23 06:07:33
Lượt xem: 211
7
Đêm khuya lạnh lẽo, ta lặng lẽ khoác áo đứng dậy, gọi y nữ đến hỏi: "Tẩu tử sắp sinh rồi phải không?"
Y nữ gật đầu, dù sao y nữ đó cũng từng hầu hạ tẩu tử, vẻ mặt đầy lo lắng, ta bèn đưa nàng xuất phủ, quay về nhà dưới ánh trăng sao.
Ta nóng lòng, vừa về đến nhà đã chạy thẳng đến viện của tẩu tử.
Quả nhiên, nha hoàn bà tử ra vào nhộn nhịp, ai nấy đều lo lắng.
Ta đưa y nữ vào: "Ngươi mau vào chăm sóc tẩu tử, ta đi báo với cha mẹ."
Mẹ thấy ta đưa y nữ về, gật đầu nói: "Tẩu tử ngươi không uổng công thương yêu ngươi."
Rồi Mẹ lo lắng hỏi: "Con về sớm thế này, chắc là chưa xin phép cha mẹ chồng chứ?"
Mẹ không biết chuyện gì đã xảy ra, ta chỉ lắc đầu im lặng.
Mẹ thấy có gì đó không ổn, định hỏi, ta liền đi vào phòng, nói sang chuyện khác: "Con vào xem tẩu tử, đợi tẩu tẩu sinh xong, con sẽ tính sau."
Mẹ hiểu ý, nhìn cha, cha liền khoác áo đi ra ngoài.
Nếu nhà họ Trình phát hiện ta không có ở đó, đến nhà tìm, cha sẽ ứng phó.
Trong phòng sinh, mùi m.á.u tanh nồng nặc, ta vừa vào đã nghe thấy tiếng tẩu tử kêu la đau đớn.
Mọi tạp niệm đều tan biến, ta vội vàng quỳ xuống bên giường, nắm lấy tay tẩu tử đang bấu chặt lấy thành giường.
Nếu đau quá thì cứ nắm tay ta, còn hơn là bấu vào thành giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tau-tu-danh-mon/chuong-10.html.]
"Tẩu tử, ta đến với ngươi rồi." Ta vừa dứt lời, giọng đã run lên.
Người ngày thường xinh đẹp kiều diễm, giờ đây tóc tai rối bời, mồ hôi đầm đìa, như sắp mất nửa cái mạng.
Tẩu tử nhìn ta mơ màng: "Tùng... Tùng Nguyệt..."
Chỉ một tiếng gọi ấy, ta đã cắn chặt răng, sợ nước mắt rơi xuống, sẽ không may mắn.
Ca Ca đang đứng ngồi không yên ngoài bình phong, Trình Kỷ đứng bên cạnh, có lẽ vì nhớ đến ơn nghĩa "việc hôn nhân là nhỏ, mạng người là lớn", nàng ta cũng phụ giúp đun nước nóng.
Ca Ca lo lắng đi qua đi lại, liên tục hỏi ta tẩu tử thế nào.
Ta không biết nói gì, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y tẩu tử, cùng bà đỡ giúp tẩu thở và rặn đẻ.
Đến tận trưa, tẩu tử mới sinh được một bé gái.
Tẩu tẩu kiệt sức ngủ thiếp đi, mọi người đều xúm lại xem đứa bé, chỉ có Mẹ mang khăn đến lau mồ hôi và chăm sóc tẩu tử cùng ta.
SMK
Đợi y nữ xem mạch xong, nói tẩu tử không sao, chúng ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Ta nhìn Mẹ, chợt nhận ra đại phu nhân uy nghiêm ngày nào, giờ đây đã có tóc bạc lấm tấm nơi thái dương.
Ta ôm chầm lấy Mẹ, nghẹn ngào hỏi: "Mẹ, năm xưa người sinh con với Ca Ca, cũng đau đớn như vậy sao?"
Mẹ vuốt ve gương mặt ta: "Ừ, lúc sinh, đau đớn đến c.h.ế.t đi sống lại, cha con nói hắn đứng bên cạnh bị ta tát mấy cái, ta cũng quên mất rồi."
Mẹ chọc ta cười, ta nghe tẩu tẩu thở dài nói tiếp: "Sau đó, thấy con với ca con lớn lên bình an, suốt ngày quấn quýt bên cạnh, những đau đớn ấy cũng dần quên đi."