Tần Triệu Xuyên mềm lòng rồi - 6

Cập nhật lúc: 2025-03-12 12:24:04
Lượt xem: 1,442

Hơi thở nóng rực phả lên vành tai, khiến tôi nổi da gà.

 

Tôi cũng nhận ra cơ thể mình có gì đó không ổn, dễ dàng bị cậu ấy trêu đến chân mềm nhũn.

 

"Có phải anh chồng trước quá vô dụng nên chị mới không thích anh ta không?"

 

Tôi lập tức đưa tay bịt miệng cậu ấy, lúc này mà nhắc đến Tần Triệu Xuyên sẽ mất hứng! Cứ như thể tôi đang ngoại tình vậy.

 

Lục Phóng chớp chớp mắt, trong ánh mắt lóe lên sự giảo hoạt. Lòng bàn tay tôi truyền đến một trận xúc cảm ẩm ướt dính dính, tôi nhanh chóng thu tay lại, tức giận trừng cậu ấy.

 

Chưa kịp mở miệng đã bị Lục Phóng ôm lên. Cậu ấy ôm tôi bằng một tay, đi thang máy lên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.

 

Cửa vừa mở ra, cậu ấy hôn tôi từ cửa vào đến giường. Túi xách của tôi rơi dưới giường. Màn hình điện thoại di động bên trong đột nhiên sáng lên, một người có biệt danh "Rùa ngoan" gửi tin nhắn: [Người chị em, Đường Sâm vừa nói với tôi, cậu uống nhầm ly rượu cậu ấy pha cho mình, trong đó có chút gia vị trợ hứng… Cậu vẫn ổn chứ?]

 

13

 

Tôi cảm giác mình vừa có một giấc ngủ thật sâu. Cho nên khi tỉnh lại, ý thức hồi phục, đầu tiên cảm giác được tứ chi mềm nhũn vô lực.

 

Sao đó là những cảm giác thân thể bị một người tay dài chân dài quấn chặt lấy, cả người gần như bị bao phủ.

 

Từ góc độ của tôi có thể nhìn thấy góc nghiêng hoàn hảo của Lục Phóng, sống mũi cao thẳng, góc cạnh sắc nét.

 

Ánh mắt tôi lướt qua những vết dấu trên cơ thể mình, khuôn mặt lập tức nóng ran. Ngoại trừ chuyện cuối cùng chưa làm, thì tất cả những gì nên làm, không nên làm, đều đã làm hết rồi.

 

Nhân lúc cậu ấy còn ngủ say, tôi gỡ cánh tay cậu ấy ra, xốc chăn lên, cẩn thận xuống giường, mặc quần áo tử tế rồi chuồn đi.

 

Về đến nhà, tôi mới nhìn thấy tin nhắn của Tô Tô.

 

Tôi nói mà. Hôm qua sao tôi lại thất thủ nhanh như vậy? Tôi cũng chưa tới tuổi như sói như hổ. Hóa ra vấn đề nằm ở ly rượu đó.

 

Tôi lẩm bẩm: “Không ngờ hai thằng đàn ông cũng biết chơi thế này? Tô Triết cũng có tuổi rồi nhỉ, không sợ thận hư sao?”

 

Tôi phải đối mặt với Lục Phóng thế nào đây? Tôi đồng ý chuyện liên hôn với cha, chỉ là muốn tìm một người thích hợp để làm vợ chồng hợp đồng. Nhưng tôi chưa từng nghĩ tới việc tìm Lục Phóng.

 

Trong lòng tôi luôn xem cậu ấy là em trai, tuổi còn nhỏ, không thành thục. Cậu ấy đối với tôi có thể chỉ là hứng thú nhất thời. Hoặc cùng lắm là… ám ảnh “khai trai” (?).

 

Trong đầu tôi hỗn loạn, trong lòng có một ngọn lửa khó chịu không thể dập tắt.

 

“Ting ting” “Ting ting”  Âm báo tin nhắn vang lên không ngừng.

 

Tôi mở điện thoại, não căng ra, Lục Phóng đang hỏi tội tôi:

 

[Chị gái, không ngờ chị lại có tố chất tra nữ đấy, ngủ xong liền bỏ chạy?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tan-trieu-xuyen-mem-long-roi/6.html.]

 

[Chạy nhanh thế này, sao làm vận động viên, đi thi Olympic giành huy chương cho đất nước?]

 

[Mặc váy vào liền không nhận người đúng không?]

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

[Chờ đấy, chị nghĩ chị trốn được sao? Tôi nhất định sẽ tìm! Đến! Chị!]

 

Đầu tôi nóng lên, cầm chìa khóa xe, lao ra ngoài.

 

Trước mắt cứ đến chỗ Tô Tô trốn đã, tính sau!

 

14

 

Nhưng Tô Tô không có ở nhà. Cô ấy đến khi nghỉ dưỡng suối nước nóng ở ngoại ô. Vừa thấy tôi, cô ấy lập tức nhướng mày, nhìn tôi từ trên xuống dưới với ánh mắt đầy ẩn ý: “Chậc chậc chậc, nhìn cái mặt tràn đầy xuân sắc của cậu kìa, tối qua sảng khoái lắm nhỉ?”

 

Tôi nhíu mày, vò tóc: “Đừng nói nữa, tôi đang đau đầu đây, ngủ với người không nên ngủ.”

 

“Ai vậy?”

 

“Lục Phóng.”

 

“Lục Phóng? Anh trai Lục Chương à?” Tô Tô hơi bất ngờ.

 

"Nghe nói thằng nhóc đó vừa tiếp nhận sản nghiệp nhà họ Lục, lão già nhà tôi còn khen cậu ấy trầm ổn, thủ đoạn lão luyện. Cậu thật sự ngủ với cậu ấy rồi à?”

 

Tôi ậm ừ: “Cũng gần như thế. Tất cả là do ly rượu tối qua gây họa.”

 

Tô Tô sờ sờ cằm, nhíu mày như đang suy nghĩ điều gì đó: “Nhưng mà… thằng nhóc đó để ý cậu cũng không phải chỉ ngày một ngày hai đâu. Vấn đề chắc không hoàn toàn nằm ở cậu đâu.”

 

Tôi giật mình: “Hả? Cậu nói gì cơ?”

 

Tô Tô đập tay lên trán: "Tôi quên nói cho cậu biết, lần trước cậu hỏi tôi chuyện tìm người mẫu nam sáu năm trước, là Lục Phóng đuổi người mẫu nam tôi tìm cho cậu đi, cậu ấy tự mình đi vào phòng cậu.”

 

Cô ấy ôm chặt vai tôi: “Cưng à, tôi nghi ngờ cậu ấy đã nhắm đến cậu từ lâu rồi đấy! Cậu không để ý thấy sao?”

 

“Thật vậy à?” Tôi bất giác ngây người.

 

“Vậy cậu nghĩ sao? Có muốn ở bên Lục Phóng không?”

 

“Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện đó… Tôi vốn chỉ muốn tìm một người đàn ông hợp tác để kết hôn thôi, còn Lục Phóng…  Tôi thật sự chưa từng cân nhắc.”

 

“Cậu không thể vì Tần Triệu Xuyên là một thằng tồi mà đánh đồng hết với tất cả đàn ông trên đời này đâu. Cậu trẻ tuổi xinh đẹp lại có tiền, sao lại không xứng đáng có được tình yêu chân thành và hạnh phúc? Theo tôi thấy, Lục Phóng rất ổn đấy! Môn đăng hộ đối, đẹp trai, lại còn nhỏ hơn cậu ba tuổi, trẻ khỏe, thể lực dồi dào. Quan trọng nhất là, cậu ấy đối với cậu vừa tranh giành vừa độc chiếm, rất nhiệt tình, tảng băng lạnh lẽo Tần Triệu Xuyên sao mà sánh được?"

 

 

Loading...