TÂN SINH - Chương 15 - 16
Cập nhật lúc: 2024-10-03 21:22:35
Lượt xem: 101
15
Cuộc sống tưởng chừng như quay lại quỹ đạo cũ.
Không quá mấy ngày, tôi lại không có dấu hiệu tiếp tục ngã bất tỉnh.
Lần này bệnh viện vẫn như cũ không phát hiện ra vấn đề gì trên người tôi.
Thẩm Văn Kinh mãnh liệt yêu cầu tôi nằm viện theo dõi.
Nhưng quyết định của tôi vẫn không thay đổi.
Rất nhanh tôi lại xuất viện.
Lúc trở về, Thẩm Văn Kinh đi theo tôi vào phòng.
Tôi có chút mệt mỏi, sau khi nằm lên giường liền yêu cầu hắn ta quay về.
Đợi nửa ngày cũng không có động tĩnh.
Tôi chống người dậy, mới phát hiện Thẩm Văn Kinh vẫn đứng ở đó.
Không nhúc nhích, nhìn tôi chằm chằm.
Ánh mắt bình tĩnh.
Giống như có thể nhìn rõ lòng người vậy.
“Vì sao còn chưa đi?”
Tôi thúc giục lần nữa rồi trực tiếp nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần.
Lại nghe thấy hắn ta hỏi với giọng điệu cực kỳ bình tĩnh “ Có phải bởi vì hệ thống kia đúng không?”
Tôi mở mắt, kinh ngạc nhìn qua.
Hi~~~ Vịt nè
Hệ thống phát ra một tiếng bíp đáng sợ.
[A..a.a.quá kinh khủng rồi, cậu ta phát hiện ra sự tồn tại của tôi, tôi sẽ bị Chủ Thần xóa bỏ mất!]
[Ký chủ, tôi sợ đến tè mất rồi!]
Hệ thống rơi vào trạng thái lo lắng hoảng hốt.
Nhưng tôi chỉ xoay người, cố giả bộ trấn định “ Tôi không biết điều cậu nói là có ý gì!”
Ánh mắt hắn bướng bỉnh “ Đại tiểu thư, tôi đã từng nghe thấy giọng nói của hệ thống”
16
Tôi ngồi dậy.
Nghe hắn nói tiếp “ Vào lúc chúng ta vừa mới gặp mặt”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tan-sinh/chuong-15-16.html.]
“Ngày hôm đó trời mưa rất lớn, khi nước mưa gần như muốn dâng đến chỗ tôi”
“Tôi cho rằng bản thân mình sẽ chết....nhưng cô đã tới”
“Tôi nghe thấy cái gọi là hệ thống kia nói tôi là nhân vật phản diện, muốn cô làm nhục, bắt nạt tôi”
“Tôi theo cô về nhà, tưởng tượng xem cô sẽ làm nhục tôi như nào? Nhưng cô lại không làm vậy, ngược lại vào lúc tôi khốn khổ nhất cho tôi chỗ ở, cho tôi một cuộc sống mới”
“Cô không có làm nhục, ngược lại còn ban thưởng cho tôi”
“Mà cái hệ thống kia, tôi cũng không còn nghe được âm thanh của nó nữa”
Tôi thản nhiên nói “ Cậu nghe nhầm rồi!”
Hắn gật đầu “Tôi cũng tưởng rằng mình nghe nhầm”
“Cho đến khi cô phải vào bệnh viện, sau khi tỉnh lại cũng không thèm để ý chút nào, giống như biết rõ nguyên nhân, cũng biết sắp tới bản thân sẽ phải đối mặt bới điều gì..”
“Đại tiểu thư, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ ch.ết sao?”
Tôi bình tĩnh ngẩng đầu “Sẽ thì sao?”
Hắn chậm rãi tới gần, đứng lại trước giường.
Một chân quỳ xuống, thái độ thành kính như một tín đồ trung thành.
Nâng tay tôi lên.
Khẽ đặt xuống một nụ hôn trên mu bàn tay tôi.
“Nếu như tôi là nhân vật phản diện!”
“Nếu tôi là nhiệm vụ mấu chốt”
“Vậy có phải...chỉ cần tôi ch.ết trong tay cô....”
Lời còn chưa dứt, tôi rút tay ra, cho hắn một bạt tai.
Mạnh đến mức khiến mặt hắn nghiêng qua một bên.
Tôi hừ lạnh một tiếng “Thẩm Văn Kinh, có phải khoảng thời gian này tôi cho cậu nhiều mặt mũi quá? Mới khiến cậu dám tùy ý phỏng đoán tâm tư của tôi, để cậu không coi tính mạ.ng của mình ra gì?”
Ánh mắt hắn mờ mịt.
Khoảnh khắc tiếp theo, tôi vuốt ve mặt hắn.
“Nhưng mà cậu đoán sai một chuyện”
“Tôi chưa từng nghĩ tới việc làm nhiệm vụ”
“B.ắt n.ạt cậu, chính là sở thích của tôi thôi, bản thân tôi cũng không phải loại người tốt lành gì”
Hắn dầu muối không ăn.
Ánh mắt nóng rực “Đây không phải b.ắt n.ạt, đây là ban thưởng”