Tâm nguyện của anh là gặp được em - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-07-16 07:42:57
Lượt xem: 54
Trên tường chỉ còn lại hai tờ giấy note, tôi kiễng chân đọc từ tờ thứ hai từ cuối lên.
"Gửi Hạ Quất: Hôm nay là lễ tuyên thệ 100 ngày cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Khi tôi đang đọc lời tuyên thệ trên sân khấu, tôi liếc mắt nhìn thấy em trên khán đài.
Thật ra tối hôm trước tôi đã nhìn thấy em ở cổng trường, nhưng không dám đến gần. Tiểu Quất là một cô gái mạnh mẽ như vậy, tôi chắc chắn em không muốn người khác nhìn thấy em khóc ở cổng.
Hôm qua tôi đã nghỉ một ngày, cuối cùng tôi cũng biết lý do khiến em không vui trong suốt sáu tháng qua.
Tôi đã suy nghĩ rất lâu và tôi có cách giúp em nhưng nếu điều này xảy ra, tôi có thể sẽ không giữ được lời hứa đi Bắc Kinh cùng em.
Nhưng điều đó không thành vấn đề. Bạn học Tiểu Quất của chúng ta rất xinh đẹp và dễ thương, và cô ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc trong tương lai. --Bùi”
Hai ngày trước Lễ tuyên thệ trăm ngày, tôi nhớ rất rõ chuyện gì đã xảy ra đêm đó.
Đêm đó, bố tôi lại say rượu và đ*nh tôi rất dã m*n.
Bởi vì tôi đã bị đ*nh trong một thời gian dài vào năm cuối cấp ba, đặc biệt là sau khi mẹ tôi bỏ đi, bố tôi càng tăng tần suất đ*nh nên tôi dần trở nên tê liệt và im lặng trong suốt quá trình bị đ*nh.
Thấy tôi không nói năng gì, bố tôi bực tức nên lấy d.a.o làm bếp nói sẽ ch*t các ngón tay phải của tôi để tôi không thể thi vào đại học.
Tôi sợ hãi đến mức bỏ chạy. Tôi đã học hành chăm chỉ suốt 12 năm, chỉ còn hơn 100 ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi không thể để ông ta hủy hoại tương lai mình, và chỉ có kỳ thi tuyển sinh đại học mới có thể cứu tôi khỏi bùn lầy cuộc đời.
Thiết Mộc Lan
Tôi hoảng sợ mặc nguyên bộ đồ ngủ và đi dép lê, cuối cùng chạy đến cổng trường rồi mới dừng lại.
Đêm đó tôi ôm đầu gối khóc suốt đêm không biết đi đâu và nhờ ai giúp đỡ.
Tôi đã gọi cảnh sát nhiều lần, nhưng mỗi lần bị trình báo xong, tôi vẫn không thể thay đổi được điều gì. Tất cả những gì tôi nhận được là những trận đ*nh đ*p dã m*n.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tam-nguyen-cua-anh-la-gap-duoc-em/chuong-9.html.]
Vì sự rời bỏ của mẹ tôi và sự bạo hành của bố tôi, thậm chí không một người thân nào xung quanh tôi sẵn lòng giúp đỡ tôi.
Tôi từng nghĩ đến việc vay tiền để thuê nhà và bỏ bố đi nhưng không lâu sau, ông ta lại tìm đến, lôi tôi về nhà và tiếp tục đ*nh tôi.
Ai đó hãy giúp tôi với?
Chỉ cần ai đó có thể nhận tôi vào làm trong ba tháng là được. Sau ba tháng, tôi sẽ thi tuyển sinh đại học xong. Chỉ cần ai đó có thể giúp tôi thoát khỏi sự vây hãm của bố tôi trong ba tháng này là được rồi…
Trong mấy đêm đó, tôi ngủ với dì bảo vệ trong phòng bảo vệ của trường.
Phải hơn một tuần sau tôi mới dám quay về, khi mà tôi thực sự cần về nhà và thay quần áo.
Hôm đó tôi vừa đi đến dưới cầu thang thì thấy tòa nhà đã bị bao vây hoàn toàn. Khi đến gần hơn, tôi thấy cảnh sát đang còng tay bố tôi và bước ra ngoài.
Hóa ra hôm đó bố tôi mâu thuẫn với ai đó và đã đ*m người kia hơn chục nhát khiến người đó chảy m*u quá nhiều dẫn đến ch*t tại chỗ. Vì việc này, bố tôi đã bị kết án bảy năm tù.
Tôi nhìn ông ta bước lên xe cảnh sát, trong lòng vừa cảm thấy buồn vừa cảm thấy nhẹ nhõm.
Mọi chuyện kết thúc rồi, cuối cùng cũng kết thúc thật rồi. Chỉ cần đợi vào đại học là tôi có thể rời khỏi đây rồi.
Khi định thần lại, tôi nhìn vào tờ giấy note trên tường.
Bùi Hành Chi nói vậy là có ý gì? Anh ấy nói rằng anh ấy có cách giúp tôi, nhưng anh ấy không thể giữ lời hứa với tôi...
Trong lúc bối rối, tôi đưa tay bóc tờ giấy note ra.