Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÂM HOÀI QUỶ THAI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-01-22 12:24:25
Lượt xem: 251

11.

Tôi không dám lại gần phòng khách, luôn cảm thấy rằng lư hương mà chị dâu để ở đó sẽ bất ngờ biến thành quái vật.

 

Cho đến chiều tối, khi Cửu Gia trở về, tôi mới như tìm thấy chỗ dựa, vội vàng kể cho Cửu Gia về chuyện lư hương.

 

Cửu Gia không quan tâm đến tấm bài vị và lư hương, mà lại hỏi tôi có thấy anh trai ở gần chị dâu không.

 

Tôi ngẩn người một chút: "Không, chỉ có chị dâu thôi."

 

Cửu Gia thở dài, nói rằng ông đã đến mỏ, nhưng ông chủ mỏ nói rằng vợ của Lý Cương đã đồng ý nhận 3 vạn tiền bồi thường, đã ký vào giấy đồng ý và nhận tiền.

 

Cửu Gia không thể chấp nhận điều đó, nhưng nghĩ đến việc quỷ thai sinh ra sẽ liên quan đến gia đình lão Lý, nên ông đã vội vàng trở về. Không ngờ chị dâu lại to gan như vậy, dám đến mượn âm đức tổ tiên nhà họ Lý.

 

Cửu Gia đã cho lư hương vào túi vải của ông, rồi cầm tấm bài vị lên. Trên đó quả thật là ngày tháng năm sinh của anh trai tôi.

 

Cửu Gia cầm tấm bài vị định gọi bà nội dậy, tôi vội vàng ngăn lại: "Cửu Gia ơi, bà nội đã lú lẫn, còn gọi cháu là Cương Tử."

 

Tôi sờ vào vết bầm trên cổ, giải thích tình hình cho Cửu Gia.

 

Nhưng Cửu Gia lại nhìn tôi thật sâu, hỏi tôi sau khi ông rời đi, có còn điều gì bất thường khác không.

 

Tôi cẩn thận nhớ lại: "Chính là, hình như cháu nghe thấy tiếng bước chân của hai người, nhưng cháu chỉ thấy một mình chị dâu."

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Cửu Gia cầm túi vải bên cạnh, bắt đầu rải thứ bột màu xám trắng trong túi quanh sân.

 

Cửu Gia nói, đó là bột nếp và tro cây, có thể làm cho những thứ bẩn thỉu hiện hình.

 

Chẳng bao lâu, mặt đất màu xám trắng xuất hiện một chuỗi dấu chân nhỏ màu đen.

 

Cửu Gia nhìn dấu chân đã vào trong nhà, sắc mặt biến đổi lớn.

 

"Cửu, Cửu Gia, có, có thứ gì đó đang chạm vào tay con."

 

Tôi cứng người lại, không dám nhìn xuống, nhưng lòng bàn tay lại truyền đến cảm giác đau.

 

Cửu Gia cầm thước đánh xuống bên chân tôi, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết, tiếp theo là mùi thịt cháy lan tỏa.

 

Cảm giác ở lòng bàn tay tôi biến mất.

 

"Mộc Tử, tập trung nhìn kỹ, còn thứ đó không?" Giọng Cửu Gia vang lên trên đầu tôi, ông bảo vẹ tôi vào trong lồng n.g.ự.c mình.

 

Tôi chớp mắt thật mạnh, nhìn quanh, ngoài bà nằm trên giường, không thấy gì cả.

 

"Không có, Cửu Gia con không thấy gì cả."

 

Cửu Gia thở phào: "Không sao, quỷ thai đi tìm đường sống, xem ra đứa trẻ trong bụng chị dâu cháu, thật sự là con của anh cháu, nếu không thì cũng không đến nhà họ Lý tìm đường."

 

"Vậy anh cháu đâu?"

 

Tôi nắm chặt thước của chú, cảm thấy rất thoải mái, như người khát nước chạm vào giọt mưa, làm dịu đi cơn đau vừa rồi ở lòng bàn tay.

 

Cửu Gia xoa đầu tôi, nhìn bà, không nói gì. Trên giường, bà không biết đã ngồi dậy từ lúc nào.

 

Bà dường như tỉnh táo lại, thấy vết bầm trên cổ tôi, bảo Cửu Gia trói bà lại.

 

Bà sợ mình lại làm hại tôi: "Nhà họ Lý, còn phải trông cậy vào Mộc Tử."

 

Nhưng Cửu Gia nói, không giải quyết được quỷ thai, thì đều phải chết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tam-hoai-quy-thai/chuong-6.html.]

"Quỷ thai tìm đường, chạm vào nốt ruồi ở lòng bàn tay Mộc Tử, có lẽ Cương Tử đã hòa vào quỷ thai rồi, tối nay ta sẽ canh giữ Mộc Tử."

 

Bà cúi đầu rơi lệ: "Là tôi già rồi hồ đồ, đã gây ra rắc rối lớn vậy cho ngươi."

 

"Ôi, người phụ nữ đó để mắt đến Cương Tử, có lẽ là vì nốt ruồi đồng tâm."

 

Cửu Gia ngồi xổm ở khung cửa hút thuốc, không nhìn nước mắt của bà.

"Tôi biết, bà sợ nhà họ Lý tuyệt tự, nên mới làm nốt ruồi đồng tâm đầu, nhưng bà phải biết, nốt ruồi đồng tâm là lựa chọn tốt nhất để thế mạng đấy."

 

Cửu Gia thấy tôi cũng lại gần nghe, không ngại ngần, tiếp tục nói: "Người phụ nữ mà Cương Tử cưới, thượng đình ngắn, sống mũi thấp, hai tai khô héo, rõ ràng là đoản mệnh, tương không có chồng."

 

Bà im lặng, dường như cũng chấp nhận phỏng đoán của Cửu Gia.

 

Cửu Gia gõ gõ tàn thuốc: "Người phụ nữ đó đoản mệnh, nhưng lại tiếp cận Cương Tử, lấy Cương Tử để chắn tai họa, giờ lại đặt lư hương và bài vị ở nhà họ Lý, thì chứng tỏ quỷ thai tối nay sẽ xuất thế."

 

"Nhưng cô ta nói, bán được giá tốt, cô ta muốn bán quỷ thai sao?"

 

Tôi nhớ lại lời chị dâu nói ban ngày, mở miệng hỏi.

 

Cửu Gia thở dài: "Luôn có những người tham lam, muốn đi đường tắt, nuôi quỷ thai, hút vận khí của người khác."

12.

Bầu trời càng tối, nốt ruồi đỏ trong lòng bàn tay tôi càng nóng.

 

Cửu Gia ngồi bên cạnh tôi, bà cũng từ trên giường ngồi dậy, cả hai cầm dây mực, bao vây tôi ở giữa.

 

"Mộc Tử đừng sợ, bà dù có liều mạng mình cũng không để con gặp chuyện."

 

Cửu Gia thở dài: "Chị à, đừng có hồ đồ nữa, khi cái thai quỷ đó ra đời, chúng ta phải nhân lúc nó yếu nhất mà tiêu diệt, nó không còn là Cương Tử nữa, chị tuyệt đối đừng mềm lòng."

 

Bà nhìn với vẻ kiên quyết: "Yên tâm đi, ta đã hại Cương Tử rồi, không thể phạm sai lầm lần nữa."

 

Tôi ngồi trên ghế, muốn đi tiểu.

 

Nhưng Cửu Gia nói, dù có tiểu cũng không được ra ngoài.

 

Tôi nhịn không dám động, trái lại còn mong cái thai quỷ gì đó mau mau ra ngoài.

 

Khi tôi sắp không nhịn được nữa, nghe thấy tiếng bước chân nặng nề. Cảm giác mỗi bước chân đều dẫm lên bàng quang của tôi, cuối cùng khi nhìn thấy một cái bụng đen như đáy nồi, tôi không nhịn được nữa mà đã tiểu ra.

 

Tôi không có thời gian để xấu hổ, vì chị dâu quá kỳ lạ. Hoàn toàn khác với ban ngày, bụng chị ấy trở nên đen và trong suốt.

 

Như một trái nho chín, thậm chí có thể thấy những bàn tay nhỏ thỉnh thoảng xuất hiện dưới bụng. Hơn nữa, chị ấy bị cái bụng kéo đi vào.

 

Chị dâu mặt đầy sự kháng cự và sợ hãi, hai tay bám vào khung cửa không muốn bước vào.

Nhưng móng tay chị đầy máu, vẫn bị cái bụng kéo vào trong.

 

"Xin các người, cứu tôi, tôi vô tội, tiền, tiền tôi sẽ trả lại cho các người."

 

Chị dâu điên cuồng lắc đầu, không muốn lại gần dây mực.

 

Rồi bụng chị ấy, trước mặt tôi, đã vỡ ra, một đôi tay nhỏ đen sì xé toạc bụng. Tôi sợ đến mất tiếng, cả căn phòng đầy tiếng kêu đau đớn của chị dâu.

 

Đó là cảnh tượng mà tôi không bao giờ quên được trong đời, cái thai quỷ toàn thân đen ngòm, mặt mũi kinh dị đang nằm trên người chị dâu mà gặm nhấm.

 

Bà và Cửu Gia cũng run rẩy, vì dây mực trước mặt tôi cứ d.a.o động.

 

"Cứu tôi với, cứu tôi, xin các người, tôi sai rồi! Tôi không nên nghe lời của đạo sĩ ven đường, tìm Lý Cương để tránh họa."

 

Chị dâu khóc lóc kêu gào, nhưng Cửu Gia và bà vẫn ngồi yên, tôi không dám nhìn bụng chị ấy đầy m.á.u thịt, nhắm mắt lại.

 

Loading...