Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Thay A Tỷ Làm Loạn Hậu Cung - 8

Cập nhật lúc: 2024-12-23 11:43:23
Lượt xem: 63

Suy cho cùng thì y cũng chỉ là một tên hoàng đế đại háo sắc chẳng có chút tài năng nào, mấy nàng tranh nhau làm cái gì chứ! Hắn ta bị nhiều người dùng qua cùng lúc như vậy, còn không khác gì một con ngựa giống để người khác tùy ý cưỡi.

 

Lão tử đây nhịn, một tháng sau liền có thể trở về như cũ.

 

Thoáng một cái, Mặc Ngôn đã ngốc ở tiểu viện dành cho tú nữ được hơn một tuần, không hề có chuyện gì to tác xảy ra, cũng chẳng nhìn thấy bóng dáng hoàng đế háo sắc kia. Cả một tuần cũng không hề có tin tức mới nào của tổ chức, mọi chuyện có lẽ vẫn đang diễn ra như bình thường.

 

Buổi tối, Mặc Ngôn đang m chán trốn trên nóc nhà ngắm sao, bên cạnh đột ngột xuất hiện bóng người, Mặc Ngôn nhận ra khí tức của y, không hề có phản ứng, hắn chỉ duy trì bộ dạng nhàn nhạt nhìn trời sao, lên tiếng: "Có chuyện gì?"

 

Hắc y nhân đứng bên cạnh Mặc Ngôn, tránh đi tai mắt của cận vệ, cúi người: "Tổ chức nhận được một đơn đặt hàng."

 

"Thì sao? Không vấn đề gì liền nhận!" Mặc dù Mặc Ngôn là người sáng lập ra tổ chức nhưng tổ chức cũng có một bộ phận tiếp nhận đơn hàng riêng, không phải đơn hàng nào cũng cần thông qua sự phê duyệt của y nha.

 

"Là đơn hàng ám sát mệnh quan triều đình, chúng tôi không dám tự chủ chương." Hướng Tây giải thích.

 

"Kẻ nào?"

 

"Là Khương thái sư, chúng tôi đã tìm hiểu qua, ông ta thuộc phe cánh của hoàng đế, người thuê chúng ta có lẽ là của Cao vương gia."

 

"Người của hoàng đế?" Đáy mắt Mặc Ngôn lóe lên dư quang. "Vậy thì càng phải giết."

 

Tên hoàng đế đó dám đánh chủ ý lên a tỷ của hắn, hại hắn phải mặc nữ trang ở trong tiểu viện này nhàm chán cả một tháng, hắn nhất định không thể bỏ qua cho bọn họ.

 

"Vậy chúng ta nhận đơn hàng này ạ?" Hướng Tây xác nhận lại.

 

"Nhận!" Đương nhiên phải nhận.

 

"Thuộc hạ đã hiểu." Hắc y nhân hướng Mặc Ngôn gập người, chỉ trong chớp mắt đã biến mất. Mặc Ngôn cũng ngay lập tức đứng dậy, trở về phòng.

 

Người ở tiểu viện quá ít, nếu Mặc Ngôn tùy tiện rời khỏi tiểu viện quá lâu chắc chắn sẽ bị phát hiện. Không thể trực tiếp điều hành tổ chức, Mặc Ngôn chỉ có thể đợi người tới báo tin sau đó phát ra mệnh lệnh từ xa mà thôi.

 

Lần ám sát này, mong là thành công!

 

Mong là...

 

"Cái gì? Ám sát thất bại?" Mặc Ngôn không thể tin mở to mắt nhìn chằm chằm hắc y nhân đang quỳ gối trước mặt mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-thay-a-ty-lam-loan-hau-cung/8.html.]

"Vốn dĩ đã sắp thành công, chúng thuộc hạ không ngờ tại thời điểm mấu chốt hoàng đế lại đích thân mang theo cấm vệ quân tới..."

 

Mập

"Lại là tên hoàng đế háo sắc kia?"

 

"Chúng thuộc hạ không rõ vì sao hoàng đế lại biết được việc ám sát của chúng ta, hơn nữa thân thủ của y còn rất lợi hại, thời điểm y mang quân đến ứng cứu đã khiến tổ chức tổn thất mất 3 sát thủ."

 

Đều tại tên hoàng đế c.h.ế.t tiệt đó! Ngăn cản đường làm ăn của hắn.

 

Từ khi nhận được tin đơn hàng ám sát thất bại, tâm tình Mặc Ngôn đều chưa từng tốt. Mỗi ngày mở mắt liền cùng bốn nữ nhân khác mặt nặng mày nhẹ, quét sân cũng không nghiêm túc, một vạch đến tai hai vạch đến gáy, quét đi quét lại sân vẫn đầy lá.

 

Khương tổng quản đoán được Mặc Ngôn không bình thường, nhưng bà không quan tâm, chỉ cần bọn họ ngoan ngoãn ở yên tiểu viện, không đi tìm phiền phức thì bà cũng không muốn quản.

 

Bình thường Khương tổng quản đều mặc kệ bọn họ muốn làm gì thì làm.

 

Buổi tối, Mặc Ngôn bắt đầu không ngồi yên, giờ Hợi đã rời khỏi tiểu viện, tránh khỏi tai mắt của đám cận vệ, lung tung lộn xộn đi lòng vòng quanh hoàng cung.

 

Không ngờ hoàng cung lại lớn như vậy! Chỉ hoàng cung đã có thể to bằng kinh thành bên ngoài. Ở trong đây cả một tuần, bây giờ hắn mới có dịp đi dạo vòng quanh thăm thú.

 

Trong lúc vô tình, Mặc Ngôn liền phát hiện ra hoàng cung còn có một dòng sông nhỏ, hai bên trồng cây phong lá đỏ, tới mùa rụng lá liền có thể nhuộm đỏ một mảng đi. Nhưng giờ mới tháng 8, lá phong mới bước vào thời kì đổi màu, màu sắc của lá phong nửa xanh nửa đỏ nhìn cực kì không đẹp mắt.

 

Nước trong sông rất trong, cũng không quá sâu, từ khi Mặc Ngôn phát hiện ra nơi này, mỗi tối đều chạy tới nghịch nước hóng gió. Hôm nay cũng vậy, sau khi trốn khỏi tiểu viện, khám phá thêm một cung của hoàng cung rộng lớn, Mặc Ngôn liền chạy tới bên bờ sông.

 

Dọc bờ sông có một tảng đá rất lớn, bề mặt nhẵn nhụi, ngồi trên đó vừa có thể chạm chân xuống nước, vừa có thể nhìn lên bầu trời đầy sao, nếu quá mỏi mệt cũng có thể nằm dài trên đó. Gió mạnh mùa hè thổi qua ngọn cây phong, đem lá phong va đập vào nhau tạo thành những âm thanh vui tai.

 

Mặc Ngôn nằm ngửa ở trên tảng đá, hai chân vung vẩy mặt nước tạo thành âm thanh trong trẻo.

 

*Tùm*

 

Mặc Ngôn: "..."

 

Âm thanh nặng nề phá vỡ khung cảnh đêm hè thanh bình, Mặc Ngôn ngồi bật dậy, dựa vào ánh trăng nhàn nhạt nhìn thấy thân ảnh đen xì nổi trên mặt nước. Nước sông vốn không sâu, nơi sâu nhất cũng chỉ có cao đến thắt lưng của Mặc Ngôn, chắc chắn không đủ để dìm c.h.ế.t người nha!

 

Mặc Ngôn trầm mặc ngồi một bên nhìn chằm chằm thân ảnh nổi lên giữa sông, âm thầm đánh giá sự tình hiện tại.

 

Đây là hoàng cung nha, cận vệ, binh lính, ám vệ, cấm vệ quân, thái giám nhiều hơn ruồi muỗi mà bọn họ chắc chắn sẽ có đồng phục riêng, dựa vào cái bộ y phục không có chút điểm nhấn nổi lên khỏi mặt nước, Mặc Ngôn có thể đoán được đây không phải đồng phục.

 

Ngoài đám người đã nêu bên trên, người có khả năng mặc nam trang xuất hiện trong hoàng cung chỉ còn tên hoàng đế háo sắc kia mà thôi. Có điều bây giờ là ban đêm, tên hoàng đế háo sắc kia chắc chắn đang ân ân ái ái với 3000 giai lệ, chắc chắn không có khả năng xuất hiện ở đây!

Loading...