Ta ở trong cung làm sát thủ - 11
Cập nhật lúc: 2025-01-16 13:32:47
Lượt xem: 57
Mùi của tự do!
Ta nhắm mắt lại, đang chuẩn bị ngửi thật sâu thì thình lình nhận ra có người đối diện đụng tới.
Ta né người tránh... tránh...
Được rồi, không tránh được.
Khá lắm, còn là một người biết võ công.
Ta bị đụng đến lảo đảo, ngay sau đó tay ta bị nhét vào một món đồ gì đó.
Người trước mắt làm bộ làm tịch nói vài câu xin lỗi, liền vội vội vàng rời đi, rất nhanh không thấy bóng dáng.
Ta tìm một nơi không có người, liếc mắt nhìn vật gì trong tay, cũng là nhãn hiệu của cửa hàng y phục Thành gia.
Phản ứng đầu tiên của ta là kế hoạch có biến, Cẩu Hoàng đế muốn truyền tin tức gì cho ta.
Bởi vì tổ chức thích khách đều truyền lại tin tức vào ban đêm, nhưng giữa ban ngày ban mặt như thế này, chỉ có thể là Cẩu Hoàng đế.
Ta cầm bảng hiệu tìm đến cửa hàng y phục Thành Gia, đổi lấy một bộ y phục đã đóng gói kỹ, trong bao có vòng tay Xa Ngọc phường.
Ta cầm vòng tay tìm được Xa Ngọc phường, chưởng quỹ nghênh đón ta tới hậu viện, lại đưa cho ta một bao dược liệu mà hiệu thuốc Lý gia có.
Ta lại cầm dược liệu tìm tới hiệu thuốc Lý gia, chưởng quỹ có việc nhà, cần chờ một lát.
Ta đợi đến lúc hoàng hôn mặt trời lặn, chưởng quầy kia mới khoan thai đến.
Nghĩ thầm, Cẩu Hoàng đế tìm những người này, cũng quá không đáng tin cậy.
Hơn nữa, rốt cuộc là muốn truyền đi tin tức gì, cái này cũng quá vòng vo.
Giờ này khắc này, ta còn không có ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình, cho đến khi chưởng quỹ Lý gia đưa cho ta một tờ đơn thuốc.
Phương thuốc xuất phát từ Ôn y thủ.
Ôn y thủ... Ôn thái y?
Đây là phương thuốc giải độc?
Nhưng ta rõ ràng còn chưa g..iết Nghiêm lão tặc...
Bỗng nhiên ý thức được điều gì, ta lập tức xoay người chạy về phía Nghiêm phủ.
23
Khi ta chạy tới được Nghiêm phủ, ngoài phủ đã bị quan binh Đại Lý tự vây chật như nêm cối.
Trong phủ lại là khóc lóc thảm thiết.
Một đám dân chúng vây quanh ngoài phủ, mồm năm miệng mười nói, thỉnh thoảng lắc đầu thở dài vài câu.
Nghiêm lão tặc đã c..hết.
Vì cứu quý phi mà c..hết.
Cứu quý phi?
Trách không được Cẩu Hoàng đế muốn ngăn cản ta, ta quả nhiên vẫn không khôn hơn một chút nào, vẫn tin lời quỷ của hắn.
“Ta là cung nữ trong cung quý phi, các ngươi cho ta vào." Ta nói với quan binh ngoài phủ.
Nhưng đám quan binh này không động đậy.
Mềm không được, vậy cũng chỉ có thể xông vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-o-trong-cung-lam-sat-thu/11.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta đang chuẩn bị triển khai công phu quyền cước thì phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng xe ngựa lăn bánh.
Ta quay đầu, một chiếc xe ngựa xa hoa đến vô cùng dừng lại, người đánh xe là Phương công công, đợi hắn bước xuống, rèm xe được nhấc lên, Cẩu Hoàng đế xuất hiện.
“Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Mắt ta nhìn thấy, tất cả mọi người quỳ xuống, quan binh Đại Lý Tự, dân chúng bên đường... Tất cả mọi người dập đầu cúng bái, tiếng la rung trời.
Chỉ có ta, căm hận nhìn hắn.
“Lớn mật, nhìn thấy Hoàng thượng còn không quỳ xuống!" Phương công công giận dữ mắng.
Tiếp theo liền có thị vệ tiến lên muốn đè vai ta lại.
“Thôi." Cẩu Hoàng đế khoát tay, thị vệ ngừng động tác.
Ta vẫn nhìn hắn với vẻ căm ghét.
Cho dù như thế nào ta cũng không nghĩ được hắn chó má đến mức ngay cả quý phi cũng xuống tay, trong bụng nàng còn mang hài tử của chính hắn.
Cẩu Hoàng đế lại như là hoàn toàn không có nhận ra hận thù của ta, hồn nhiên không thèm để ý đi tới trước mặt ta.
“Đi vào đi, nàng không c..hết.”
Nói xong hắn liền dẫn đầu xoay người bước vào Nghiêm phủ.
Ta kịp phản ứng, cũng lập tức chạy vào.
“Quý phi đâu?" Ta tiện tay giữ một nha hoàn hỏi.
Nha hoàn kia sợ hãi không thôi, chỉ khóc chỉ chỉ nơi nào đó.
Ta theo hướng nàng chỉ, đi tới Hi Vi các, nơi quý phi đang ở.
Nha hoàn, thị vệ cùng thái y quỳ đầy trong viện.
Ta xông vào trong phòng, nhìn thấy quý phi hấp hối nằm ở trên giường, ánh mắt ngày thường luôn hàm chứa ý cười đã mất đi thần thái, chỉ lăng lăng nhìn chằm chằm nóc nhà.
Cho đến khi nhìn thấy ta, nàng mới có ý thức, dường như đã sớm bị rút cạn khí lực, nhẹ giọng nói: “A Ninh, phụ thân ta đã c..hết... Viên tử... Viên tử cũng không còn...”
Nước mắt nàng rơi xuống và giấu giữa những chiếc gối.
Dường như sự sống nhỏ bé từng xuất hiện đã biến mất trước khi nó có thời gian ở lại.
Viên Tử...
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y quý phi, nhưng làm sao cũng nói không nên lời.
Thì ra... Thì ra Viên Tử không chỉ tồn tại trong mộng của ta...
24
Cái c..hết của Nghiêm Ngự Sử, Đại Lý Tự đương nhiên phải tra rõ.
Ta biết hết thảy chân tướng, cũng tự nhiên biết chuyện này tra không ra kết quả, nhưng ta vẫn vô số lần muốn cho Cẩu Hoàng đế nếm thử đau khổ.
Đáng tiếc, mưu kế của Cẩu Hoàng đế vẫn vượt xa mong đợi của ta.
Đại Lý Tự không chỉ tra ra kết quả, còn bắt được hung thủ đứng sau là Bình Dự Vương.
Bình Dự Vương là con ruột của đương kim thái hậu.
Sau đó ta mới nhận ra kẻ đứng sau tổ chức thích khách của mình chính là Bình Dự Vương, hắn hoàn toàn không phải là người chính nghĩa.