Ta Nhất Định Đòi Lại Công Bằng Cho Tỷ Tỷ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-12-06 09:42:02
Lượt xem: 61
Ngày hôm sau, tôi mặc y phục của một a hoàn, trà trộn vào phủ tướng quân.
Một đám a hoàn đang tụ tập ở góc hoa viên.
"Các ngươi đã nghe chuyện đó chưa, Trần ma ma đã bị gi.ết!"
"Thủ cấp treo trên đầu phu nhân, m.á.u me đầm đìa, phu nhân sợ tới mức còn chưa tỉnh lại."
Đám đông xì xầm.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
"Chẳng hay Trần ma ma đã đắc tội với ai nữa."
"Nếu muốn ta nói thẳng thì là do bà ta tự chuốc lấy mà thôi, bà ta nắm giữ quá nhiều sinh mạng trong tay, có bao nhiêu là a hoàn với tiểu đồng trong nhà, chỉ cần bà ta nói ‘không’ thì kẻ đó sẽ biến mất."
"Đúng vậy, đừng nói đến a hoàn hay tiểu đồng, ngay cả thiếu phu nhân cũng từng bị bà ta đ.á.nh."
Ta thì thầm bên cạnh: "Các người có nghĩ bà ta bị ma ám không?"
Mọi người đều tò mò nhìn ta.
Ta tiếp tục: "Thiếu phu nhân và tiểu thư lần lượt ra đi, hai người này đều không ch.ế.t vì bạo bệnh, cũng không phải do tai nạn, t.h.i t.h.ể sau khi ch.ế.t đều được giấu kín, thật không biết oán khí này lớn đến mức nào."
Một người bên cạnh tiếp lời: "Nghe nói, tiểu thư đã không hề tự s.á.t để bảo vệ danh tiếng của phủ tướng quân, mà bị Trần ma ma siết cổ tới ch.ế.t."
Đám đông kêu lên kinh ngạc.
"Ngươi đã nói vậy thì, thật ra thiếu phu nhân cũng là bị đưa đến một viện khác sau một đêm thì biến mất."
"Những người già trong làng của bọn ta thường nói rằng, loại ma oan khuất này là oán khí nặng nhất."
……
Ta lẳng lặng rời khỏi cuộc thảo luận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-nhat-dinh-doi-lai-cong-bang-cho-ty-ty/chuong-7.html.]
Tin đồn nếu lặp đi lặp lại cũng sẽ trở thành sự thật.
Hơn nữa, loại chuyện liên quan đến ma quỷ này sẽ chỉ càng ngày càng trở nên bí ẩn khi nó lan rộng.
Đến cuối buổi tối, tin đồn về chuyện oan hồn bất tán của thiếu phu nhân và tiểu thư đã lan truyền rộng rãi.
Khi chuyện đến tai Lưu Thị, thì nó đã trở thành hồn ma của hai người đó được hạ nhân trong phủ nhìn thấy.
Sau khi nghe a hoàn miêu tả, sắc mặt Lưu Thị trở nên trắng bệch.
"Thật sao?"
"Hoàn toàn là sự thật, nô tỳ tận mắt nhìn thấy, thiếu phu nhân và tiểu thư ở trên cây trong hoa viên, tóc tai xoã xượi, mặt trắng bệch……” a hoàn nói một cách sinh động như thể chứng kiến bằng chính mắt mình.
Lưu Thị run rẩy kinh hồn bạt vía, tách trà trên tay vỡ vụn.
"Người đâu, mau đến đây!" Lưu Thị hét lên, giọng đầy sợ hãi.
Không bao lâu, bà tử của Lưu thị vội vàng chạy tới.
"Phu nhân, có chuyện gì vậy?"
"Mau, cho người lục soát tất cả các hộ viện trong phủ! Phủ bị ma ám rồi!" Lưu Thị nắm c.h.ặ.t t.a.y bà tử, giọng điệu cấp bách.
Bà tử cũng sửng sốt trước vẻ ngoài của Lưu Thị, vội vàng gật đầu đồng ý.
"Đi mau! Đi mau!" Lưu Thị thúc giục.
Ta quay người và rời đi nhanh chóng,
Màn đêm buông xuống, phủ tướng quân được bao phủ trong một bầu không khí kỳ lạ.
Ta ẩn mình trong bóng tối, quan sát Lưu Thị dẫn một nhóm a hoàn ra hoa viên.