Ta Nghe Được Tiếng Lòng Của Vương Gia - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:23:51
Lượt xem: 151
Ta có con mèo nào sao?
Không có con cá nào trong ao của Tiết Đình cả.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Ngài ấy đang cố tình bảo vệ ta.
Hành động này thật lộ liễu.
Nhưng người thật sự đã dùng một lý do nực cười như vậy để đưa ta thoát khỏi Lưu phủ.
Trước khi rời đi, người còn đặc biệt nói vương phi hiếm khi được trở về Lưu phủ đoàn tụ với gia đình nên có thể ở lại với phụ mẫu thêm vài ngày nữa cũng được.
Hiếm khi?
Lưu Nhu An chỉ mới vào vương phủ được ba ngày thôi mà.
Trên xe ngựa trở về vương phủ, ta và người không nói gì với nhau.
Nhưng trong tai ta thì ồn ào vô cùng.
[Ngầu hết sức!]
[Màn anh hùng cứu mỹ nhân của bổn vương thật quá ngầu!!!]
[Quân Nhi nhất định yêu bổn vương ch.ế.t mất, hahahaha!]
[Ta thực sự muốn hỏi nàng ấy nghĩ gì về màn biểu diễn vừa rồi của ta!]
[Tuy nhiên, ngoài mặt thì bổn vương có tính cách lạnh lùng nên phải hết sức kiềm chế! Người ta nói nữ nhân thời nay thích lạnh lùng!]
[Quân Nhi chắc cũng thích như vậy?]
"khụ."
"?"
"Nàng có biết hôm nay việc nàng làm là sai không?"
“Vương gia, ý của người là thiếp đã để con mèo ăn cá ư?” Ta cố tình giả vờ ngu ngốc.
Tiết Đình cau mày: “Nàng thật sự không nhận thức được lỗi lầm của mình sao?”
“Có chuyện gì với thiếp hay sao?” Ta tiếp tục hành động như thể ngốc nghếch.
“Hôm nay nếu bổn vương không ra mặt thì phụ thân của nàng đã đánh ch.ế.t nàng rồi.”
"Thiếp biết."
"Nàng không sợ à?"
"Thiếp sợ."
“Vậy tại sao nàng dám cãi lại vương phi như vậy?”
"Bởi vì thiếp biết vương gia đang ở đây."
[Ahhhhhhhhhhhh!!!]
[Ý của Quân Nhi là nàng ấy tin rằng ta sẽ bảo vệ nàng ấy, phải không? Phải không? Nó phải như thế này mới phải chứ?!]
[Ta sướng quá, Quân Nhi, nàng ấy tin tưởng ta!]
[Vậy là nàng ấy cũng yêu bổn vương rồi đúng không?!]
[Thì ra cảm giác được người mình yêu dựa dẫm là như thế này!!!]
Tiết Đình cố mím môi, tưởng ta không nhận ra người đang muốn cười thành tiếng.
“Tại sao nàng lại chắc chắn rằng bổn vương sẽ bảo vệ cho nàng?” người lại hỏi ta.
[Nói nói nói nói nói rằng nàng yêu ta đi!!!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-nghe-duoc-tieng-long-cua-vuong-gia/chuong-8.html.]
[Tiếp tục đi! Hãy dùng những lời ngọt ngào mà nàng đã học được cả đời để làm ta mê mệt đến ch.ế.t!]
Tiết Đình nhìn chằm chằm vào ta và ngóng chờ câu trả lời.
Đôi mắt người sâu thẳm và đen láy thật sự rất đẹp, dung mạo của ta đang hiện rõ qua con ngươi màu mực ấy.
Ta biết chính xác câu trả lời mà ngài ấy muốn nghe.
Nhưng ta vẫn chỉ nói sự thật.
"Không biết vương gia có ra tay bảo vệ thiếp hay không, thiếp chỉ còn biết liều mình đánh cược, thật may mắn là thiếp đã thắng canh bạc này."
Nghe ta nói vậy, đôi mắt Tiết Đình tối sầm lại.
[Đánh cược sao???]
[Quân Nhi vẫn không tin ta sẽ đối xử tốt với nàng ấy hay sao?]
[Than ôi, nàng ấy mới kết hôn với ta được ba ngày và ta vẫn còn chưa cho nàng danh phận chính thê. Nên nàng ấy không dễ dàng tin rằng ta sẽ...]
[Đừng nản lòng, Tiết Đình! phấn chấn lên! Chỉ cần ta không bỏ cuộc, Quân Nhi sớm muộn gì cũng sẽ yêu ta thôi!]
[Rốt cuộc thì ta vẫn rất đẹp trai!]
Ban đầu, ta cảm thấy hơi có lỗi khi nghe thấy Tiết Đình thất vọng như vậy.
Nhưng câu cuối cùng này thì...
Tại sao trước đó không có ai nói cho ta biết rằng vị Vĩnh An vương này là một kẻ ái kỷ!
Ta dứt khoát từ bỏ ý định an ủi ngài ấy.
"Nếu thiếp may mắn được vương gia đứng ra bảo vệ thì đó là điều tốt nhất."
"Nhưng nếu vương gia coi thường thiếp vì hôm nay thiếp đã lên tiếng bảo vệ thân mẫu quá cố của mình, thì điều đó cũng giúp thiếp nhìn rõ chân tướng rằng vị phu quân mà thiếp kết hôn không xứng đáng để thiếp tin tưởng suốt đời."
Ta nói rõ ràng từng chữ.
Nói ra điều này có hơi táo bạo nhưng đó thực sự là điều mà ta muốn thổ lộ.
Có lẽ vì thái độ nội tâm của Tiết Đình đối với ta nên ta cũng muốn cho người thấy được bộ mặt thật của mình.
Tuy nhiên, ta vẫn hơi lo lắng.
Ta lén nhìn Tiết Đình và thấy trong mắt ngài ấy có chút kinh ngạc.
[Tốt... thật nguy hiểm!]
[Vậy ra hôm nay Quân Nhi đang thử thách ta?!]
[Không biết hiện tại ta đã vượt qua bài kiểm tra của nàng chưa???]
[Ch.ết tiệt! Sao đột nhiên ta lại lo lắng thế này?]
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tiết Đình.
Ta đột nhiên cảm thấy vị Vĩnh An vương này, người được đồn đại là một bậc quân tử rất quyết đoán trước sự gi.ế.t chóc, lại có vẻ... hơi dễ thương.
Nên ta đã mỉm cười với người.
“Mẫu thân thiếp đã từng nói với thiếp điều này khi bà ấy còn sống.”
“Những người thực sự yêu thương con sẽ thương xót cả những tổn thương mà con từng gánh chịu chứ không chỉ là yêu con người của con ở hiện tại.”
“Nếu vương gia sẵn lòng thương xót những nỗi đau của thiếp, thiếp dĩ nhiên nguyện ý ở bên người trọn kiếp.”
[A, bổn vương sắp ch.ế.t rồi...]
[A, bổn vương như vừa được sống lại...]
[A, bổn vương lại sắp ch.ế.t rồi...]
[Bổn vương đang ch.ế.t đi sống lại trong sự tra tấn của tình yêu!]