TA LÀ " BÀ CỐ NỘI" CỦA KẺ XUYÊN KHÔNG - CHƯƠNG 3 : KẺ LẠ THỨC GIẤC
Cập nhật lúc: 2024-11-06 21:34:30
Lượt xem: 17
Chiều hoàng hôn dần buông xuống, Hoàng thượng từ sớm đã tan triều, ông uy nghiêm từng bước dạo đến Khôn Ninh cung,
bên trong điện, hoàng hậu đang cùng ma ma quản sự bàn về việc trang trí lại điện cho thất công chúa, sẵn tiện liệt kê những thứ cần chuẩn bị cho nàng vào mùa đông.
Thấy hoàng hậu đang chăm chú,
ngài cũng không tiện làm phiền chỉ đành đứng đợi hoàng hậu phát hiện .
Mãi đến khi trời sẩm tối, ma ma quản sự cùng hoàng hậu quyết định được việc thay một loài hoa để trồng dưới hồ thay thế cho hoa sen thì mới phát hiện ra hoàng thượng.
Hoàng hậu cẩn thận hành lễ,
nhưng ánh mắt cũng chẳng thèm nhìn đến hoàng thượng .
Hoàng thượng thấy vậy cũng chỉ thở dài, ra lệnh cho cung nhân rời xuống.
Không nói một lời, tựa đầu vào vai hoàng hậu, nhỏ giọng thủ thỉ:
“ Lan nhi, trẫm xin lỗi nàng, nhưng nàng phải tin trẫm. Trẫm và vị quý nhân kia vốn dĩ không có gì cả.”
Hoàng thượng vừa nói vừa đưa tay lên trời vừa làm dấu thề
. Hoàng hậu cũng chẳng so đo với ngài, gương mặt dịu lại.
“ Vậy chàng nói xem, sao chàng lại đến nơi đó. Đừng nói là nàng ta ép chàng vào.”
Nghe lời hoàng hậu nói, hoàng thượng liền thở dài, đôi mắt đáng thương nhìn hoàng hậu.
“ Nàng nói xem, ta làm vậy không phải là vì Chân nhi sao, con bé nói muốn có một nơi để nghỉ ngơi và hóng gió trong cung.
Cung điện của con bé tuy rộng lớn nhưng khắp nơi nào là hòn non bộ, hoa thơm cỏ lạ. Muốn đặt mấy món đồ thủ công tinh xảo kia cũng khó.
Vì thế trẫm định lấy điện Hoa của Tần mỹ nhân làm nơi vui chơi cho con bé, thế mà chưa gì đã xảy ra một màn kia, trẫm hoàn toàn vô tội.”
Hoàng hậu khẽ liếc hoàng thượng một cái, nhìn vẻ mặt cam đoan cngài, bà mới an lòng dựa người vào hoàng thượng, giọng nói có chút trách móc.
“ Hoàng thương làm vậy cũng không thỏa đáng.
Chân nhi nếu được nuông chiều quá cũng không được.
Việc lấy điện của Tần mỹ nhân sẽ gây lên nhiều sóng gió, tốt hơn hết là mấy thứ đó cứ chuyển vào một góc của ngự hoa viên. Để Chân nhi chơi ở đó cũng tốt.”
Hoàng thượng tủi thân cúi gằm mặt xuống, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng miệng vẫn nhẹ nhàng giải thích.
“ Nhưng không phải là trẫm ức h.i.ế.p nàng ta, nếu nàng ta chịu ngoan ngoãn, trẫm sẽ ban cho nàng ta tần vị, nhân cơ hội đó chuyển nàng ta đến cung điện khác .
Việc này ắt hẳn nàng ta cũng không chịu thiệt.”
Người vừa nói vừa dìu hoàng hậu vào điện.
“ Ừ, chàng làm vậy là thỏa đáng, chỉ tiếc nàng ta có phúc mà không biết hưởng.”
Hoàng hậu thầm đồng tình, dù sao bà cũng không muốn can thiệp vào chuyện này.
Tại cung điện nhỏ trong Khôn Ninh cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-la-ba-co-noi-cua-ke-xuyen-khong/chuong-3-ke-la-thuc-giac.html.]
Hoàng Tiệp Chân vừa ngủ dậy, người hầu bên cạnh đã tiến lên hầu hạ.
“ Hoàng Ngạch Nương đâu rồi.” Hoàng Tiệp Chân vừa dậy đã hỏi về hoàng hậu, giọng nói có chút uể oải.
Người hầu vừa chải tóc cho nàng, vừa nhẹ nhàng nói.
“ Bẩm điện hạ, hoàng hậu đang dùng bữa với hoàng thượng.
Điện hạ có cần nô tì bẩm báo lại với ma ma quản sự để báo tin không ạ.”
Nàng nhẹ đáp một tiếng ừm, người hầu bên cạnh thấy vậy liền sai một cung nữ đi báo tin,
còn bản thân tiếp tục ở lại để hầu hạ công chúa.
Chào mừng đến với sao, ahhihi. .Mong mng đọc truyện vui vẻ.⋆。‧˚ʚ🍒ɞ˚‧。⋆
Tại điện lớn, hoàng hậu và hoàng thượng cùng nhau thưởng thức đồ ăn do ngự thiện phòng chế biến, tâm tình rất tốt.
Ma ma quản sự vừa từ chỗ thất công chúa về liền vội vã báo tin.
“ Hoàng thượng, nương nương, thất công chúa vừa dậy ạ. Nô tì đã sai người dẫn nàng đến như lời dặn của nương nương.”
Lời vừa dứt hai người liền nhìn ra ngoài cửa, hoàng hôn buông xuống dần, bầu trời nhỏ ấm áp .
Phía bên kia, một thân ảnh màu ngọc nhỏ nhắn chạy vội tới cung điện của hoàng hậu. Gương mặt nàng tươi cười như trăm hoa nở rộ.
Hoàng thượng thấy Hoàng Tiệp Chân lại càng vui vẻ, sai cung nhân mang mấy món nàng thích tới. Hoàng hậu thì dặn dò mấy nô tì ở cạnh nàng, cảnh tượng ấm áp hạnh phúc.
“ Hoàng Ngạch Nương, mấy ngày nữa là tiệc xuân, con muốn có váy mới”
Hoàng Tiệp Chân nũng nịu , hai tay chống cằm, đôi mắt nàng long lanh như chứa ngàn sao trời.
Hoàng hậu gắp cho nàng ít đồ ăn, dịu dàng liếc mắt với hoàng thượng rồi gật đầu, phẩy phẩy tay.
“ Chuyện này cứ giao cho Hoàng A Mã của con làm, ngài ấy dù sao cũng nhiều bạc hơn ta.”
Hoàng thượng đang ngồi ăn có chút giật mình, rồi lại cười xòa đồng ý.
“ Được rồi, trẫm sẽ lo gọi mấy thợ may giỏi đến, còn lại là do con tự quyết định.
Sẵn tiện gọi vài người đến chuẩn bị sửa sang lại các cung điện cùng đồ đặc cho mấy cung nữa.”
Hoàng hậu cũng gật đầu tán thành.
“ Sắp xếp như vậy là ổn rồi, mấy vị phi tần kia cũng phải chuẩn bị tươm tất cho các nàng.”
Ăn uống xong ba người bọn họ lại cùng ngồi chơi cờ, mãi cho tới tận tối muộn.
Trong đêm tối tĩnh mịch,hoàng hôn nơi kinh thành nhuốm đỏ cả một bầu trời, tại nơi xa xôi, một kẻ lạ thức giấc.
Câu nói nhè nhẹ vang lên trong kiệu nhỏ, quyến rũ mà lại chế giễu.