Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Gả Cho Một Công Tử Mà Ta Không Yêu - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-01-23 08:14:25
Lượt xem: 68

“Trên đời này không có tiên nữ, nhưng cô nương mà ta yêu xinh đẹp chẳng khác gì tiên nữ cả.”

*

Sở Tịnh Quân đang chuẩn bị từ chối thì thấy tiểu cô nương nhiệt tình mời gọi, “Vậy đậu cuốn thì sao? Ta còn có bánh bao nhân đậu, bánh bột lọc củ sen, còn có đậu vàng cực kì ngon! Chè Dương Mai đã ướp lạnh, có uống không nào?”

“... Một bát là được rồi.”

Sở Tịnh Quân nhìn nụ cười của tiểu cô nương mà không nỡ từ chối, kết quả là đánh chén thêm một đĩa điểm tâm và có được một chỗ ngồi. Tiểu cô nương đánh cho chàng ấy nghe rất nhiều khúc nhạc, có nhiều khúc chàng chưa bao giờ nghe qua.

“Vì sao ngươi lại biết đánh nhiều khúc nhạc như thế?”

Sở Tịnh Quân cầm bát chè, thấy tiểu cô nương đang ăn bát bột lọc củ sen đến phồng má, rất đáng yêu.

“Bởi vì ta thích đánh đàn, sau này ta muốn trở thành nhạc công giỏi nhất đại lục này! Ngươi thấy ta đánh thế nào?”

“Rất hay”, Sở Tịnh Quân nghiêm túc gật đầu, như thể cảm thấy không đủ lại bổ sung thêm một câu nữa, “Hay hơn tất cả những người ta biết.”

Tiểu cô nương vui vẻ chuyển sang cho chàng một miếng đậu cuốn.

“Có mắt nhìn đấy.”

Lúc Sở Tịnh Quân định đưa tay ra để đón lấy thì cô nương đột nhiên nắm lấy tay chàng, Sở Tịnh Quân giật mình, theo bản năng định thu lại nhưng nhìn thái độ nghiêm túc của đối phương nên lại thôi.

“Thiếu niên này, ta thấy ngươi rất có thiên phú đó, có muốn học đàn cùng ta không?”

“Ngươi dạy ta?”

“Đúng rồi! Có điều ta sắp phải đi xa một chuyến, đợi đến khi ta trở về đi, ta sẽ dạy cho ngươi. Đảm bảo ngươi sẽ trở thành nhạc công nổi tiếng của Nam Bình Quốc, à không của cả Đại Lục này!”

Đôi mắt tinh anh, đẹp đẽ như chứa muôn vàn ánh sao khiến Sở Tịnh Quân không khỏi rung động, chàng cũng cười rồi khẽ nắm lấy bàn tay của tiểu cô nương.

“Được, ta đợi ngươi.”

*

Sau đó thứ mà chàng nhận được lại là tin tức Quân thượng gặp phục kích, tiểu cô nương bị thương nặng mất đi mẫu thân và một phần ký ức, nàng không còn nhận ra chàng nữa rồi.

Sở Tịnh Quân rất buồn, buồn cho mình mà cũng buồn cho nàng, chàng muốn tới an ủi cô gái không cười thì lạnh lùng tựa như một tiên nữ mà hễ cười lại trở thành một cái bánh bao đáng yêu nhưng nàng đã không còn ở Tân An nữa rồi. Nhiều năm bặt vô âm tín, cho đến khi Sở Tịnh Quân thăm dò được thì biết được nàng đã đến Tô thị ở Tây Vực, còn trở thành thân sự chỉ huy sứ của Vũ Đức ty nữa

Chàng biết tiểu cô nương muốn báo thù cho mẫu thân nên đã vào Quang Lộc ty làm việc, danh chính ngôn thuận tiếp cận với các loại hồ sơ giấy tờ, chàng biết không ai muốn để nàng dấn thân vào vũng bùn lầy này cả, nhưng nàng lại quá đỗi ngoan cường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-25.html.]

Sở Tịnh Quân nghĩ, nếu như không khuyên được, vậy thì làm chiến hữu của nàng một cách thầm lặng cũng tốt, tóm lại không để nàng phải một mình chiến đấu.

*

“Chàng có phải nam chính khốn khổ vì tình yêu nhảy từ trong truyện ra không?”

Ta nghe Sở Tịnh Quân nói xong liền cảm thấy có chút bực mình.

“Không nói ra thì có phải độc thân nguyên một đời rồi không?”

Tỏ bày thì sẽ chếc sao? Nói câu “Ta thích nàng” khó lắm sao?

“Vậy sao A Sắc thích ta mà cũng không nói ra?”

Sở Tịnh Quân tủi thân nhìn ta, đổi một cách xưng hô khác, “Ta giống chàng ư? Ta ít nhiều cũng là một tiểu thư còn đang gánh vác trọng trách trên vai, còn chàng lại là vị vương gia vướng vào mối tình tay ba nổi tiếng tứ phương, đến cả việc cưới ta cũng chẳng khác nào bị ép, tâm phúc ở bên cạnh thì có tới mấy người nhìn ta không thuận mắt. Ta đúng là mất trí rồi mới chủ động tỏ tình với chàng.”

Ta bực mình đáp lại một tràng.

“Mai Lan Trúc Cúc” 4 tiểu nha đầu này, cũng chỉ có Tiểu Trúc là hết sức vun đắp cho chuyện tình của ta và Sở Tịnh Quân, Tiểu Mai thì chỉ chú tâm vào việc của Vương phủ, Vương Gia có cưới 5, 10 người nữa, nam nữ gì cũng được tất. Nhưng Tiểu Lan và Tiểu Cúc thì chỉ hận không thể sớm ngày đá ta ra khỏi phủ.

Tiểu Cúc phụ trách việc nấu nướng, lần nào cũng toàn là những món mà Sở Tịnh Quân thích, điểm tâm thì lại đơn điệu và thanh đạm đến là tội nghiệp, từ ngày Sở Tịnh Quân đi làm lại, muội ấy chưa từng thổi lửa một lần vì ta, Tiểu Trúc ngốc nghếch còn không biết là những điểm tâm mà ta làm đều do muội ấy tự tay chuẩn bị. Còn về Lan Thấm, kể từ khi ta bước chân vào Vương phi, chỉ xuất hiện và lần nhưng lần nào cũng đằng đằng sát khí, lần này còn thông đồng với Đức phi để ra tay với Sở Tịnh Quân, còn cảnh cáo ta và Trạch Hy ở Thái y viện.

Nếu như không nể mặt Sở Tịnh Quân, ta sớm đã cho chúng biết cái giá của việc đắc tội với chỉ huy sứ của Vũ Đức ty là gì rồi.

“A Sắc ~”

“Nói chuyện tử tế.”

Sở Tịnh Quân ôm chặt lấy ta, dịu dàng vuốt ve tấm lưng trần trụi, ngón tay nóng bỏng không ngừng di chuyển khiến ta không thể nào trốn tránh.

“Không thấy ta còn đang giận sao?”

Mặc dù ta cố gắng tỏ ra đáng sợ nhất có thể nhưng cũng không thể ngăn cản việc Sở Tịnh Quân làm bậy, chàng lại thể hiện khả năng “7 tư thế một đêm không trùng lặp” của mình một lần nữa, ta sắp khăn gói bỏ trốn mất thôi.

*

Có điều, lại là “nhất kiến chung tình” à, Sở Tịnh Quân và Thái tử không hổ là huynh đệ.

*

 

Loading...