Ta đã ly hôn với Thiên Đế 3000 năm - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-02-09 13:46:36
Lượt xem: 156
8.
Khi Trạch Hoa còn bé, có cha mẹ ân ái, bọn họ cùng ở trên một hòn đảo cách xa thế giới, đương nhiên, còn có một con Hỏa Kỳ Lân to lớn như Thái Sơn.
Chỉ là Hỏa Kỳ Lân bướng bỉnh, lúc vui phun lửa, lúc giận cũng phun lửa, Trạch Hoa chỉ có thể đi theo phía sau nó để dọn dẹp cục diện rối rắm do nó gây ra.
Cho đến một ngày, phụ thân ở trên một khu đất trống biến ra một cánh cửa rất lớn, khi trở về thì một người biến thành ba người, hắn thấy Liệt Ô bá phụ ôm một nữ tử áo lam từ cửa đi ra, phụ thân và bá phụ đều vô cùng suy yếu.
Sau đó hắn nghe mẫu thân kể cho hắn nghe chuyện cũ, thế mới biết nữ tử áo lam này có quyết đoán không thua gì so với phụ thân, không khỏi cảm thấy kính nể từ đáy lòng.
Đầu xuân năm tiếp theo, Miểu Liên sinh ra.
Lúc đó Trạch Hoa năm tuổi, Miểu Liên mặc tã lót bị người ôm vào trong n.g.ự.c giống như một cục tuyết, một sinh mệnh nhỏ bé như vậy đối với Trạch Hoa là vô cùng mới lạ.
Hắn đưa ngón tay ra chọc chọc khuôn mặt trẻ con, lại bị một ngọn lửa vô danh đốt hết mái tóc dài thật vất vả mới mọc ra được, hóa ra là Miểu Liên phun ra, một đứa trẻ kế thừa lực lượng của Tu La nhưng chưa biết khống chế.
Sau đó, hắn vừa khóc vừa chạy về nhà, Hỏa Lân ngửi thấy mùi của hắn vui vẻ mà chạy lại đây, nhưng khi nhìn thấy tiểu chủ nhân đầu trọc thì lại nghi hoặc mà hỏi: “Ngươi là ai? Chủ nhân của ta có tóc.”
Kể từ đó Trạch Hoa rầu rĩ không vui rất nhiều ngày.
Năm Trạch Hoa tám tuổi, quanh thân hắn đã tụ tập thần uẩn (10) đi đến chỗ nào thì đất phía sau hắn sẽ nở ra một đám hoa cỏ.
Tiên giới đồng tử ở phía sau lưng hắn cười hắn nương pháo (11), hắn lại giả điếc giả mù coi như không thấy.
Sau đó Cơ Vũ lại cảm thấy con trai còn nhỏ tuổi cần phải kết giao bạn bè, nếu không sẽ trở nên quái gở âm u, có khi lại bị chứng ám ảnh xã hội.
Trạch Hoa không biết thế nào là chứng ám ảnh xã hội, nhưng nghe nói mẫu thân muốn dẫn hắn đến Ma giới chơi, liền nghĩ mà sợ sờ sờ lên tóc, nói kiểu gì cũng phải mang theo Hỏa Lân đi cùng.
Hắn nghĩ, nếu Miểu Liên còn dám đốt hết tóc của hắn, thì hắn sẽ bảo Hỏa Lân cũng đốt nàng luôn.
Nhưng Miểu Liên không có phun lửa, ngày hôm đó nàng mặc áo tơ, đầu búi tóc trái đào hai bên, nhảy từ trên cây xuống, rồi sau đó lại chậm rãi vòng tới phía sau hắn ngồi xổm xuống, giọng trẻ con trong trẻo nói, “Ca ca, hoa trắng nhỏ của ca ca thật xinh đẹp, cũng xinh đẹp giống như ngươi vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-da-ly-hon-voi-thien-de-3000-nam/chuong-9.html.]
Khuôn mặt của Trạch Hoa đỏ lựng, hắn hỏi: “Thật sư xinh đẹp sao?”
“Còn không đẹp bằng ca ca.”
Nhìn thấy ánh mắt đơn thuần kia của Miểu Liên, trong lòng Trạch Hoa trào lên cảm giác áy náy, hắn nhìn Hỏa Lân ở phía xa đang chạy loạn, lại cảm thấy mình không nên mang nó tới, ít nhất là không nên có ý tưởng đốt cháy hết tóc của Miểu Liên.
Kể từ ngày đó, Trạch Hoa liền bắt đầu không tự nhiên mà ngăn cản Miểu Liên lại gần Hỏa Lân, rốt cuộc Hỏa Lân lúc vui phun lửa, lúc giận dữ phun lửa, nếu bị thương đến nàng thì phải làm sao đây.
Hắn cũng định vứt lại Hỏa Lân ở trên đảo, nhưng Hỏa Lân lại rất thích ao bùn ở Ma giới, nếu Trạch Hoa để nó lại trên đảo, nó lại ấm ức mà phun hỏa lung tung, khiến cho Trạch Hoa không có cách nào khác, đành phải đem theo nó.
Nhưng cẩn thận đến đâu cũng có lúc sơ ý, ngày hôm đó hắn chỉ dựa vào dưới tàng cây ngủ chốc lát, đã thấy Miểu Liên đang cẩn thận cho Hỏa Lân ăn.
Hắn sợ hãi, nhanh chóng chạy tới một bên đổ chậu cơm, trong cơn hoảng loạn thuận miệng tìm lý do: “Đồ vật của ta chỉ có ta cho ăn được thôi!”
Cả đời này Trạch Hoa có rất ít việc khiến hắn hối hận, câu nói kia lại là một trong những việc đó.
Lúc đó Thủ Dương đã ở bên cạnh nàng, nghe thấy Miểu Liên khóc hắn đã tin ngay, cũng không thèm ngẩng đầu mà đem nàng ôm đi trước mặt Trạch Hoa.
Từ đó về sau, Miểu Liên bắt đầu chán ghét hắn, cũng không kêu hắn là ca ca nữa.
Trạch Hoa ấm ức nhưng Trạch Hoa không nói, bởi vì hắn di truyền gene tốt đẹp của phụ thân, giả rụt rè
Hắn tức giận mới phát giận lên người Hỏa Lân, hắn nói: “Ngươi không thể cứ như thế phun lửa lung tung, ta muốn mang ngươi đến Sơn Hải Giới, khai linh thức tu luyện thành người!”
Hỏa Lân hưng phấn kêu lên: “Thật tốt quá! Bị con nhỏ kia suốt ngày coi là một con cún biến phun lửa, lão tử sớm đã không chịu nổi rồi.”
______________
(10) Thần uẩn: giống như một loại aura - hào quang phát ra từ một người, bao quanh thân thể của người đó, thần uẩn là aura của thần. Nó không hẳn là hào quang mà nó là một luồng khí đặc biệt vây quanh ấy. Giống khi Songoku biến thành siêu Sayan thì sẽ có một luồng khí vây quanh ấy.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
(11) nương pháo: đây là một từ miệt thị chỉ người đàn ông có dáng vẻ đàn bà, yếu ớt