Ta có thể nhìn thấy khi nào họ ch*t - 2.
Cập nhật lúc: 2024-07-23 22:00:08
Lượt xem: 34
Sau khi vừa lấy lại ý thức , ta bỗng cảm thấy có một ánh nhìn khinh thường đang hướng về ta
Cùng với đó điệu cười yêu điệu mang nhiều phần chế diễu vang lên
Mẹ ta người đàn bà mang gương mặt thiên sứ nhưng khi ở gần bà ta cảm giác như đang rơi xuống địa ngục không đáy
Khi ta đang còn bàng hoàng và đau đớn , mẹ ta ngừng cười , bà dùng khuôn miệng xinh đẹp của mình nói ra những lời cay nghiệt nhất
" Thứ vô ơn này, mày dám nói những lời đó với tao à , nếu tao không có mày, tao cũng không phải khốn khổ thế này
tốt nhất mày nên an phận đi . Sau này tao sẽ cho mày gả vào nhà lão Tứ , ông ta lắm tiền nhiều của , sớm muộn gì tao cũng không
còn phải sống chật vật thế này "
Bà ta vừa nói vừa trừng mắt với ta
" Còn không mau nấu cơm , mày muốn tao và dượng mày ch*t đói à . Chỗ mảnh vỡ kia hãy dọn dẹp cho cẩn thận vào,
nếu để dượng mày nhìn thấy có ngày ông ấy cũng đánh c.h.ế.t mày, nhà tao cũng không cần một con phế vật"
Nói xong bà ta nhanh chóng rời đi
Ta gạt nước mắt trên mặt mình lặng lẽ nhìn con số hiển thị, trên đầu bà ta, ánh mắt có đôi phần hụt hẫng
[4 năm 57 ngày 10 giờ]
Còn tận 4 năm nữa sao ông trời lại tàn nhẫn như vậy , còn không cho bà ta đi ch*t sớm đi
Ngày nào cũng phải diễn trò đứa con hiếu thảo, ta đã quá mệt mỏi rồi ( ch*t tiệt )
Ta nhanh chóng đi xử lí vết thương , nhìn đôi bàn chân nhuốm m*u ,nỗi căm hận trong ta càng lớn thêm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-co-the-nhin-thay-khi-nao-ho-cht/2.html.]
Tối đến mẹ ta mang vẻ mặt hậm hực trở về , nghe dì Vương bảo, có lẽ bà ta đã thua hết số tiền hôm nay
Bà ta vừa ngồi xuống bàn ăn liền bảo ta
" Mấy ngày nay mày làm việc ở nhà thím Vương được bao nhiêu tiền thì nhớ đưa cho tao , đừng để tao phải nhắc "
Giọng ta có phần mất mát nói :
" Nhưng không phải hôm trước con vừa đưa cho mẹ một ít sao "
Nghe vậy , bà ta liền hét lớn : " Có vài đồng tiền lẻ đấy, mày muốn người ta cười vào mặt tao à "
Dứt câu bà ta liền lao tới hung hăng giật chiếc ví trong túi quần tôi
" Sao lại có vài hào lẻ thế này , không lẽ mày giấu tiền đi chỗ khác " < vẻ mặt bà ta đầy nghi hoặc >
Gương mặt ta thoáng chút tủi thân , như chực khóc nói :
" Mẹ con nào dám giấu tiền riêng, không phải do ngày nào cũng bỏ dở công việc ,
về nhà nấu cơm sao , vì vậy thím Vương mới trừ tiền con "
" Vậy là do tao sao " < bà ta vừa nói vừa dùng ánh mắt sắc bén nhìn tôi >
Dù trong lòng đầy sự khinh bỉ , tôi vẫn phải tỏ vẻ ủy khuất , cúi gầm mặt xuống
Không tìm được kẽ hở từ tôi, bà ta mất kiên nhẫn thốt lên
" Mày đúng là đồ phế vật "
Đúng lúc này ngoài cổng có tiếng người đi vào .
Chào mừng đến với sao, ahhihi. .Mong mng đọc truyện vui vẻ.⋆。‧˚ʚ🍒ɞ˚‧。⋆