Sự trả thù của thiên kim thật - Phần 2
Cập nhật lúc: 2024-12-16 05:24:20
Lượt xem: 648
3
Tôi vừa lên xe, Phó Quân Nghiêm lập tức ghé sát vào ôm chặt lấy tôi, gần như muốn siết tôi đến không thở nổi.
"Em đi lần này quá lâu rồi, anh rất nhớ em."
Anh ấy ôm rất chặt, đầu vùi vào cổ tôi. Con trai thấy không chen vào được, đành ấm ức nhìn chúng tôi.
Trên đường về nhà, hai cha con thay phiên nhau phàn nàn không ngớt.
"Con trai ngủ không ngoan tí nào, dỗ mãi mới chịu ngủ."
"Mẹ vừa đi, ba ngày nào cũng cau có, trong nhà lạnh lẽo đến mức không cần mở điều hòa luôn."
Bị kẹp giữa hai cha con, tôi chẳng dám nghiêng về phía ai.
Kết hôn với Phó Quân Nghiêm nhiều năm, điều duy nhất tôi cảm nhận được là anh ngày càng dính người.
Chúng tôi quen nhau từ năm nhất đại học, rất nhanh rơi vào lưới tình.
Sau đó vừa đủ tuổi kết hôn thì lập tức đăng ký, rồi có con.
Tôi từng nghĩ rằng con trai là người thân duy nhất trên thế gian này có chung huyết thống với mình.
Bây giờ thì người nhà họ Hướng đã tìm được tôi.
"Người nhà họ Hướng đối xử với em thế nào?"
Phó Quân Nghiêm mở miệng hỏi tôi: "Có cảm thấy áy náy với em không? Có chuyển cho em một khoản tiền lớn, rồi nói sau này sẽ bù đắp cho em không?"
Tôi nhớ lại cảnh vừa rồi, thành thật trả lời: "Họ muốn em ly hôn với anh."
Nghe vậy, Phó Quân Nghiêm lập tức lạnh mặt, chỉ buông ra hai từ: "Mơ đi."
Buổi tối, tôi cầm điện thoại của Phó Quân Nghiêm lướt mạng, vô tình nhìn thấy trạng thái mới nhất của Hướng Uyển.
Trong bức ảnh, Hướng Uyển đang nắm tay ba mẹ nhà họ Hướng, ba người cùng mỉm cười trước ống kính, trên bàn còn bày rất nhiều quà tặng.
“Ba mẹ nói tôi mãi mãi là bảo bối của họ.”
Gần đây, trên mạng lan truyền tin tức Hướng Uyển không phải con ruột nhà họ Hướng, cư dân mạng đều đùa rằng đúng là truyện "Thiên kim thật giả" bước ra đời thực.
Hôm nay, Hướng Uyển lập tức phản bác lại.
Cô ta luôn có hình tượng tốt trên mạng dù catwalk cũng chỉ bình thường, làm việc lại thường bị chỉ trích.
Nhưng nhờ hình tượng thiên kim tiểu thư đã giúp cô ta thu hút được lượng fan khủng, lại thường xuyên khoe khoang tình yêu của ba mẹ dành cho mình trên mạng khiến cho rất nhiều fan trẻ tuổi luôn nói rằng họ muốn sống như cô ta.
Mỗi lần nhìn thấy những bình luận đó, tôi đều không nhịn được mà cười lạnh.
Sống như cô ta sao?
Khi ấy mới thật sự là "Địa ngục trống rỗng, ma quỷ đầy nhân gian."
Tôi lướt qua hết tất cả trạng thái của Hướng Uyển, đang định thoát ra thì đột nhiên nhận được một tin nhắn riêng.
“Tổng giám đốc Phó, xem trang cá nhân của em lâu vậy, sao không chào hỏi em một tiếng nhỉ?”
Lúc này tôi mới phát hiện, vừa rồi vô tình tay trượt, dùng tài khoản của Phó Quân Nghiêm ấn like cho Hướng Uyển.
4
Đây thật sự là một hiểu lầm lớn.
Điện thoại của tôi hết pin, nên mới dùng điện thoại của Phó Quân Nghiêm để g.i.ế.c thời gian.
“Tổng giám đốc Phó còn nhớ tôi không? Lần trước ở lễ khai trương công ty mới của Tập đoàn Thừa Phong, chúng ta còn gặp nhau mà.”
Tất nhiên là nhớ rồi.
Lần trước, cả hai bị truyền thông chụp lại, nói là một cặp trời sinh.
Đặc biệt, dưới bài viết đó, Hướng Uyển còn để lại một biểu cảm ngại ngùng, càng khiến mọi người tưởng tượng không ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/su-tra-thu-cua-thien-kim-that/phan-2.html.]
Phó Quân Nghiêm biết chuyện này, tức giận đến nỗi tối đó trốn trong chăn khóc thút thít, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi kể lể về nỗi uất ức vì phải giấu diếm chuyện hôn nhân suốt bao nhiêu năm.
Anh ấy thường xuyên xuất hiện trên bìa các tạp chí tài chính thương mại, vì vừa trẻ vừa đẹp trai nên thường được báo chí nhắc đến.
Tôi không thích quá phô trương, vì vậy khi kết hôn chúng tôi không thông báo cho nhiều người.
Vì điều này mà Phó Quân Nghiêm đã rầu rĩ trong nhà một thời gian dài.
“Anh biết rồi, anh là người tình không được công nhận, là kẻ thứ ba không bao giờ được thừa nhận, là phương án dự phòng mãi mãi. Dù bây giờ đã có danh phận, anh vẫn chỉ có thể bị giấu kín trong nhà, anh còn có thể nói gì đây? Anh chỉ có thể cẩn thận gìn giữ mối quan hệ này.”
Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Phó Quân Nghiêm lại buồn rầu rất lâu, sau đó buổi tối lại “quậy” tôi đến thảm hại.
Mãi đến khi xảy ra vụ truyền thông đưa tin nhảm về anh ấy và Hướng Uyển, tôi mới miễn cưỡng đồng ý để Phó Quân Nghiêm đăng một bức ảnh chứng nhận kết hôn đã che mờ để công khai tình trạng hôn nhân.
Đến bây giờ, tấm ảnh đó vẫn là ảnh nền trang chủ của Phó Quân Nghiêm.
Chắc Hướng Uyển biết điều này chứ?
Tôi đang mải nhìn tin nhắn của Hướng Uyển thì bỗng nhiên có người giật điện thoại của tôi.
“Đừng nhìn nữa, nhìn anh đi.”
Phó Quân Nghiêm vừa từ phòng tắm bước ra, trên người vẫn còn vương hơi nước, nửa thân trên trần trụi, từ phía sau ôm chặt lấy tôi.
Thấy rõ người nhắn tin, anh khẽ tặc lưỡi.
“Đồ thần kinh, sao cô ta cứ như hồn ma không tan vậy.”
Anh không để ý nữa, ném điện thoại sang một bên, sau đó lại tiếp tục tiến sát, hai tay vuốt ve trên eo tôi.
“Vợ ơi, anh nhớ em.”
.....................
Sau khi xử lý xong dự án ở nước ngoài, hiếm khi tôi có vài ngày nghỉ phép.
Dưới sự năn nỉ làm nũng của con trai, tôi đồng ý đưa thằng bé đến lớp học thêm.
Vừa hay, dưới lớp học của con tôi là một trung tâm thương mại.
Sau khi giao con cho giáo viên, tôi đi dạo loanh quanh trong trung tâm thương mại.
Tôi dùng điện thoại của Phó Quân Nghiêm để lướt mạng, dù đã nhanh chóng hủy lượt thích, nhưng vẫn bị người khác phát hiện.
Có người trong phần bình luận bàn về mối quan hệ giữa Hướng Uyển và Phó Quân Nghiêm, Hướng Uyển chỉ trả lời bằng một biểu cảm mơ hồ.
“Uyển Uyển, cậu nói với bọn mình đi, tổng giám đốc Phó quen cậu từ khi nào vậy?”
“Đúng đó, cậu kể cho bọn mình nghe đi.”
Tôi nghe thấy tên của Hướng Uyển, nhìn theo hướng giọng nói, chỉ thấy Hướng Uyển đang được mấy người phụ nữ mặc đồ hiệu vây quanh bước vào một cửa hàng xa xỉ.
“Ài, Phó Quân Nghiêm thích sự kín tiếng, nên tớ không thể nói nhiều.”
Hướng Uyển mỉm cười ngọt ngào, khẽ nâng cằm, trông có vẻ đầy kiêu ngạo.
Tôi từng thấy đồ bị mất rồi thì người ta sẽ đến nhận lại, nhưng lần đầu tiên thấy có người chủ động nhận làm vợ của người khác.
Tôi theo Hướng Uyển bước vào cửa hàng xa xỉ đó, nhân viên bán hàng vừa định tiến tới thì bị tôi ngăn lại.
Hướng Uyển chưa phát hiện ra tôi, vẫn đang đắm chìm trong những lời tâng bốc của những người xung quanh.
“Uyển Uyển, hôm nay cậu muốn mua gì? Tớ trả tiền, nhà tớ cũng có chuyện cần hợp tác, không biết có thể nhờ cậu giới thiệu với tổng giám đốc Hướng một chút không?”
“Uyển Uyển, cậu thích bộ trang sức kia đúng không, lát nữa để tớ mua cho cậu, nhà tớ cũng cần nhờ cậu giúp đỡ.”
Hướng Uyển gật đầu đồng ý từng câu một, đầu ngẩng cao như sắp chạm đến trời.
“Yên tâm đi, tớ biết rồi, Phó Quân Nghiêm đối xử với tớ rất tốt, tớ muốn gì cũng đồng ý cả.”
Tôi không nhịn được mà bật cười, Hướng Uyển lúc này mới phát hiện ra tôi, trong mắt thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền chuyển thành khinh thường.
“Sao cô lại ở đây, nhân viên dẫn người vào cũng không nhìn xem người đó thế nào à, nơi này có phải là nơi cô có thể vào nổi không?”