Song tử thay thế - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:06:57
Lượt xem: 130
Lần đầu tiên gặp Tề Ánh.
Là ngày tang lễ của mẹ tôi.
Kỷ Diệu từ Trung Quốc bay đến, vẻ mặt kiêu ngạo.
Tư thế của cấp trên giống hệt như cha tôi.
Đang quỳ dưới đất, một tấm thiệp rơi ra.
Tôi cúi xuống giúp nhặt nó lên.
Đó là thẻ sinh viên.
Kèm bao đựng thẻ màu trắng.
Bức ảnh của một cô gái.
Cài tóc bằng nụ hoa, cười cong khóe mắt.
Bên cạnh ghi: Tề Ánh, năm 1 lớp 14.
Kỷ Diệu hoảng sợ giật lại thẻ sinh viên từ tay tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy biểu cảm này trên mặt anh ta.
“Bạn gái của anh sao?”
“Không liên quan đến mày.”
Tôi và Kỷ Diệu không thân thiết lắm.
Kỷ Diệu được nuôi dương như một người thừa kế.
Tôi chỉ là bản sao trông giống hệt anh ta.
Sau khi ba mẹ tôi ly hôn, ông ấy đã cắt đứt liên lạc giữa nhà họ Kỷ và mẹ tôi.
Số lần tôi gặp người anh trai này rất hiếm.
Buổi lễ kết thúc, Kỷ Diệu bay đi.
Ban đầu tôi dự định sắp xếp xong tang lễ cho mẹ tôi.
Cũng mất vào mùa hè này.
Đời người quá nhàm chán.
Tôi đã tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.
Nhưng sự xuất hiện của thẻ sinh viên đó đã khơi dậy sự quan tâm của tôi.
Tôi có chút tò mò, Kỷ Diệu có bỏ cái thẻ đó vào tui hay không.
Cô ấy là loại người như thế nào?
Ban đầu tôi muốn gặp một lần rồi rời đi.
Nhưng không ngờ lại gặp phải sự cố của gia đình Tề Ánh.
Một cô gái đầy máu.
Một cặp vợ chồng nằm trên cáng.
Được cảnh sát đẩy đi.
Còn có hàng xóm vây quanh xem náo nhiệt.
Những cuộc thảo luận sôi nổi của mọi người.
Tôi biết toàn bộ sự việc.
Cô gái trong ảnh từ lâu đã mất đi sự nhanh nhẹn.
Đôi mắt cô đờ đẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/song-tu-thay-the/ngoai-truyen.html.]
Từ tầm nhìn của cô ấy.
Tôi nhìn thấy sự sợ hãi vô vọng.
Không biết tại sao tôi lại bước đến.
“Đừng nhìn nữa.”
“Kỷ Diệu?”
Tôi che mắ cô ấy mà không giải thích danh tính của minh.
Tôi nói với cô ấy.
“Đừng sợ.”
Tôi không biết phải giải thích như thế nào, tôi không phải Kỷ Diệu.
Nói ra thì quá phiền phức.
Nhưng tôi không ngờ mối quan hệ của tôi và cô ấy ngày càng sâu sắc.
Tôi đã hủy vé.
Giúp cô ấy lo liệu tang lễ của ba cô ấy.
Cùng cô ấy giải quyết vụ án của mẹ cô ấy.
Tôi thậm chí còn rút hết số tiền tiết kiệm kiếm được từ việc đua xe trong vài năm qua.
Khoảng thời gian ở bên cô ấy.
Rất lạ.
Tôi bắt đầu không muốn rời xa trần gian.
Sau khi giờ học bắt đầu tôi rời khỏi Tề Ánh.
Sau khi về nhà tôi kiềm chế bản thân không quan tâm đến cuộc sống của Tề Ánh.
Tôi nghĩ cô ấy đã nhìn thấy Kỷ Diệu thật.
Lời nói dối của tôi đã tình cờ nói ra vào mùa hè.
Lẽ ra nó phải vạch trần từ lâu.
Có lẽ sẽ gặp lại.
Cô ấy đã trở thành chị dâu của tôi.
Ngay cả khi ba tôi vứt bỏ tôi, mẹ tôi mất tôi cũng chưa bao giờ oán hận sự bất công của số phận.
Chỉ có thời gian này.
Tôi đã oán hận.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Tôi đỗ lỗi cho vẻ đẹp của thế giới.
Kỷ Diệu đều sẽ có được.
Chỉ là tôi không ngờ mình có thể gặp lại cô ấy sau 7 năm.
Ở tập đoàn Kỷ thị.
Cô ấy trông có vẻ không vui lắm.
Nhưng đây là lần đầu tiên tôi biết ơn số phận đến vậy.
Cũng crm ơn sự ngu ngốc của Kỷ Diệu.
Từ hôm nay.
Tôi sẽ ở bên cô ấy.
Với danh nghĩa “Bạch Nham.”