Sổng lại vả mặt thiên kim giả trà xanh - Chương 7: Đây mới là hại người
Cập nhật lúc: 2025-02-08 20:15:07
Lượt xem: 315
16.
Trước mắt bao nhiêu người, Hứa Thần ôm ta về phòng.
Ta biết được dụng tâm của hắn.
Thứ nhất là hắn cảm thấy áy náy vì để ta oan uổng lâu như vậy, thứ hai muốn dọa đám hạ nhân.
Ta tự nhiên là vui vẻ mà tiếp nhận thân tình ta vừa mới đoạt được này.
Hắn cẩn thận bôi thuốc cho ta. Bởi vì trì hoãn lâu, rất nhiều chỗ đã bị đọng máu.
Lúc tháo băng, ta còn cố ý giả vờ đau đến nhe răng trợn mắt.
Thật sự không đau bằng gãy xương.
Trong mắt Hứa Thần càng lộ vẻ đau lòng.
Trong lúc băng bó, không tự chủ được mà làm rất nhẹ, Hứa Thần buộc chắc chắn băng trên đầu, nhìn ta rơi lệ đầy mặt.
Hứa Thần sửng sốt một lát đã hiểu.
Trong nhà có Hứa Vãn Vãn, hắn cũng biết cách dỗ dành nữ hài tử.
“Là lỗi của ca ca, để muội phải chịu ấm ức rồi.”
Nước mắt ta trong phút chốc giàn giụa, ôm Hứa Thần khóc lớn.
Còn khóc không nói nên lời, càng khiến cho Hứa Thần áy náy.
Ban đầu ta chỉ có ý giả vờ, không nghĩ đến càng khóc càng nức nở.
Rõ ràng là biết ta đều giả vờ.
Nhưng lại cảm thấy Hứa Thần vốn là nên đối xử với ta như thế.
Hắn là anh trai ruột thịt của ta, khi mới gặp cảm thấy kinh vi thiên nhân (7), không dám tin được nhân vật giống như trích tiên này lại có thể có quan hệ với ta.
Nhận ra ta, đón ta về phủ, rồi lại mặc kệ Hứa Vãn Vãn bắt nạt ta.
Câu xin lỗi này, ta chờ hai kiếp rồi.
Ngọt ngào trong chớp mắt, lại đắng* rất nhiều năm (khổ trong tiếng Trung có nghĩa là đắng, trái nghĩa với ngọt, nên mình dịch thành đắng nha)
Đêm hôm đó ta nói với Hứa Thần rất nhiều chuyện trước khi ta về phủ.
Thảm bao nhiêu nói bấy nhiêu.
Ta cho hắn xem cánh tay đã biến hình của ta, cho hắn xem chân nhỏ đầy sẹo của ta.
Kể cho hắn nghe bố mẹ nuôi đã giày xéo ta như thế nào, nói cho hắn nghe về bữa đói bữa no khi ở cùng sư phụ móc túi.
Trên mặt Hứa Thần càng thể hiện sự áy náy đau lòng, ta càng cảm thấy vui vẻ.
Yêu thương này, ta cuối cùng cũng đoạt lại được.
Cái gì không thích có thể tùy tiện nói ra, sướng khổ trong tay mình nhất định phải nắm lấy.
Hứa Vãn Vãn nói ta dùng bạo lực với nàng ta, ta phải cho nàng nếm thử thế nào mới là hung ác.
Ta xé bỏ bức tranh bài tập của Hứa Vãn Vãn, ném vào lò lửa thiêu cho cháy rụi.
Cắt nát cái khăn tay nàng thêu hoa, ấn nàng vào nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/song-lai-va-mat-thien-kim-gia-tra-xanh/chuong-7-day-moi-la-hai-nguoi.html.]
“Đi nói cho mẫu thân cùng ca ca, xem họ nghe ngươi hay nghe ta.”
Hứa Vãn Vãn tất nhiên là sẽ đi báo, nhưng ta khóc nháo, Hứa Thần sẽ tin ta.
“Ta không có làm, không biết vì sao muội muội lại nói như vậy.”
Giống như đời trước, Hứa Vãn Vãn mỗi lần mở mồm, thì tất cả tội vạ ta đều phải chịu.
Đây mới là hại người.
17.
Tạ Ngâm Chi đến cửa.
Lần này là đến tìm Hứa Vãn Vãn.
Tạ gia sẽ không để mất hôn sự này, loanh quanh một hồi lại quay về chỗ cũ.
“Ta không muốn! Ta sẽ không gả cho hắn!”
Hứa Vãn Vãn gào khóc, nhìn về phía Hứa Thần.
Hứa Thần không biết tâm tư xấu xa của nàng, nếu biết chỉ sợ mong chóng bắt nàng lấy chồng.
“Muội muội, Tạ ca ca thích ngươi, lúc trước không phải ngươi cũng thích hắn hay sao?”
Ta cười nhạo nói.
Ánh mắt Hứa Vãn Vãn nhìn ta như muốn phát ra lửa, nhưng vẫn giữ dáng vẻ dịu dàng, cảm thấy sớm muộn gì cũng khiến cho Hứa Thần hồi tâm chuyển ý.
“Tỷ tỷ đừng nói bậy, ta cùng với Tạ ca ca thanh thanh bạch bạch (8)”
“Những lời này nếu để người ngoài nghe thấy, sẽ hủy đi thanh danh của muội”
Ta nhướn mày, “Đó là tỉ tỉ đoán sai rồi, xin lỗi muội. Nhưng ta còn nhớ muội muội từng thêu uyên ương tặng cho ca ca Tạ gia”
“Ngươi!”
Hứa Vãn Vãn không nhịn được, sợ bị lộ tẩy tâm tư của mình.
“Những lời nói này là sao? Ai cho ngươi lục lọi đồ vật của ta, ta không có thêu uyên ương nào hết”
Chính nàng ta cũng không biết bản thân đang kích động đến mức nào.
Ta giả vợ bị sợ hãi, “Xin lỗi xin lỗi, tỉ là muốn tặng muội bùa bình an, không phải cố ý.”
Nói xong cố tình dựa vào người Hứa Thần.
“Ngươi rõ ràng là cố ý!”
“Được rồi” Hứa Thần ngăn Hứa Vãn Vãn lại, “Vong Nhi chỉ là đi tới phòng muội thôi, là tỉ muội, cần gì phải hẹp hòi như thế!”
“Việc nhỏ ư?” Hứa Vãn Vãn không thể tin được nhìn Hứa Thần, “Từ trước mẫu thân không gõ cửa, huynh đều nói, mà bây giờ…”
Hứa Vãn Vãn khóc không thành tiếng
Tạ Ngâm Chi suốt buổi không biết nghĩ làm sao
Tự hỏi nữ nhân trước kia khanh khanh ta ta với hắn vì sao sẽ biến thành như vậy.
_________
(7) Kinh vi thiên nhân: Kinh sợ ai đó vì thấy họ tựa như thiên tiên, cao không thể với tới, chỉ có thể đứng nhìn.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
(8) Thanh thanh bạch bạch: trong sáng minh bạch, ý là giữa hai người không có gì cả.