Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Lần Này, Tôi Thanh Toàn Cho Anh Ta - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-01-16 05:42:00
Lượt xem: 514

Chương 6

11.Anh nhìn cô gật đầu, dặn cô chuẩn bị để đi du học.

 “Em sẵn sàng chưa, sắp tới đi học xa xứ nhớ chăm lo cho bản thân đó”

“Em đã rõ rồi mà anh đừng lo”

Nói xong cô tung tăng lên phòng, cô rất mong đến 2 tuần nữa, lúc hai người đó kết hôn, chắc chắn sẽ yêu thích món quà của cô.

Ngày đám cưới đã đến, nhà họ Lâm tổ chức khá âm thầm, ít người biết, ba mẹ cô nghe thế thì cười khinh bỉ, nghe bảo do Hạ Vụ cầu xin mãi họ mới chịu đồng ý.

Ba anh còn nói sẽ chỉ có người nhà, không mời bạn bè gì cả, họ không muốn mất mặt thêm nữa, ai cũng mặt mày u ám như đưa đám.

Kiều Hoa thì khác cô ta rất rạng rỡ, mặc dù bụng lớn nhưng trông không có vẻ gì là cô ta muốn che dấu cả.

Rất đông bạn bè cô ta tới, bạn bè của anh thì chỉ có đúng mình Chí Bảo là chồng kiếp trước của cô ta, còn ngoài ra có thêm Ngọc Nhi là bạn chung của cô với anh.

Thật tâm Ngọc Nhi chỉ muốn tới xem trò vui, cô ấy giữ vai trò là bên kể chuyện cho cô nghe.

Đám cưới chính thức diễn ra, chủ hôn vừa tuyên hai người là vợ chồng thì bỗng mọi người bên dưới xôn xao nhìn nhau, trên điện thoại là bảng hot search đỏ rực.

Đoạn clip cắt từ cam của vợ cũ giám đốc Lâm bị tiểu tam vu oan còn bị chồng là giám đốc Lâm tát.

Rồi người tiểu tam là Kiều Hoa này còn bị tung ảnh, vào khách sạn trước hôn lễ 1 tuần với Chí Bảo bạn thân của chông sắp cưới là Hạ Vũ.

Thêm tin động trời nữa, nghi ngờ cái thai là con của người khác không phải của giám đốc Lâm.

Hiện trường nháo nhào, Kiều Hoa gào khóc lên tiếng.

“Không phải, đó không phải sự thật, tôi bị ám hại”

“ ám hại cái gì, cô hại người ta thì có, nhìn clip rõ ràng này”

Ngọc Nhi lên tiếng chỉ trích cô ta, Hạ Vũ lao xuống khán đài tóm lấy Chí Bảo đang bỏ trốn, liên tiếp vung nắm đ.ấ.m lên đánh, Chí Bảo không thua kém cũng đánh lại nhiệt tình.

Ông bà Lâm thì người ngất xỉu, người thì lên cơn đâu tim, hiện trường loạn như cào cào, bảo vệ lao vào tách 2 người đàn ông đang đánh nhau kia ra.

Cảnh sát lại ập tới yêu cầu bắt giữ Hạ Vũ, do anh dính tới vụ làm lũng đoạn thị trường nhà đất, mọi người kinh ngạc anh ta bị áp giải đi.

Cô đã yên vị trên máy bay nghe những lời kể của Ngọc Nhi mà cười vui vẻ, ba mẹ cô cũng nhắn cô cô số tin nhắn khác nhau, sôi động hơn cả dịp tết.

Sau khi hạ cánh đến nơi mới, cô nhận đưuọc cuộc gọi là số lạ, cô bắt máy vì nghĩ có thể là số mới của Anh Kiệt.

“Alo, ai vậy ạ”

 “Anh đây, Hạ Vũ đây, anh nhớ ra hết rồi, Hoa Hoa anh đã nhớ ra sự việc hết rồi, anh bị hại anh muốn cứu em chứ không phải cô ta đâu, anh ân hận lắm, anh muốn gặp em anh muốn bù đắp cho em”

Cô nghe là anh ta thì nổi điên, cô nghĩ tới lúc đó cô bị anh ta hại c.h.ế.t như thế nào, cô đã bỏ qua để làm lại rồi, nhưng anh ta lại không buông tha cô muốn khơi lại nỗi đau đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/song-lai-lan-nay-toi-thanh-toan-cho-anh-ta/chuong-6.html.]

“Anh nghe đây vĩnh viễn tôi không bao giờ tha thứ cho anh”

Cô nhanh chóng rút sim, cô không thể tin được cô tưởng anh ta trọng sinh trước cô chứ, vậy sao sự việc thay đổi nhỉ, chỉ có thể có ai đó đã trọng sinh cùng cô, vậy cô đoán là Kiều Hoa.

12. Cô ta trọng sinh mà sao lại vẫn chọn con đường dựa vào người khác nhỉ, rõ cô ta có tài hoa, có năng lực hoàn toàn có thể bước đi trên đôi chân của mình.

Cô thấy tiếc rẻ cho cô ta, cô biết thời gian qua cô ta cũng mất công, liên tiếp mua hot search treo ảnh thân mật của cô ta và Hạ Vũ.

Cô ta muốn kích thích cô, chỉ là cô ta không biết cô đã buông bỏ Hạ Vũ từ khi trọng sinh rồi, người không bỏ được là cô ta.

Nhanh chóng cô nhận được các thông tin mới về nhà họ Lâm, nghe mẹ cô kể họ giờ vô cùng lao đao, con trai bị tù tội, đứa cháu họ mong lại không phải của họ, giờ không nhà nào ra giúp họ lo tiền đền bù cho các hợp đồng.

Họ thường sang xin gặp ba cô để cầu cứu, ba cô nghe thế liền đuổi đi còn buông thêm câu, biết vậy năm xưa không giúp họ.

Kiều Hoa không khá hơn, cô bị tung lên mạng mang danh tiểu tam, còn bị Chí Bảo đánh đập do biết đứa bé cũng không phải con anh ta, đứa bé là con của ai cô ta cũng không biết, do hôm đó cô ta uống say ngủ với ai đó trong bar mà cô ta gặp.

Cô ta nhanh chóng muốn tìm cha cho con, nên ngủ với cả Chí Bảo lẫn HẠ Vũ, Chí Bảo nghĩ là con mình nên muốn giúp cô ta gả vào nhà họ Lâm.

Sau này tài sản chia cho con anh ta, anh ta nghiễm nhiên có trong tay tiền bạc hai nhà, tiếc là anh ta không nghĩ bản thân anh ta cũng chỉ là con cờ mà thôi.

Còn về Hạ Vũ anh ta bị đi tù, ba mẹ anh ta nhanh chóng gom góp tiền bạc giúp anh ta thoát cảnh tù ngục, anh ta suy sụp bạn bè quay lưng cả, nhà thì phải thế chấp cả, chỉ trong thời gian ngắn nhà họ Lâm đi vào dĩ vãng.

Cô nghe chuyện như đã là chuyện quá khứ, cô cũng không để tâm đến nữa, giờ đây cũng là nghiệp họ gánh chịu, cô chỉ muốn sống cho mình, cô muốn tận hưởng nó khi còn có thể.

Tia nắng chiếu vào chỗ cô ngôi học, giảng đường có tiếng của giáo sư vang vọng, cô mỉm cười nhìn phía tấm bảng, nơi đó có thứ cô đang cần cô phải tập chung thôi.

PN Hạ Vũ

Khi vào trong phòng tạm giam, tôi đã ngủ gục khi tỉnh lại tôi biết mình đã trọng sinh, tôi nhớ lại kí ức cả hai kiếp, nhanh chóng tôi nhận ra mình đã làm gì với Mẫn Hoa.

Cô ấy đã bị tôi làm tổn thương tận 2 kiếp, tôi thấy mình quá khốn nạn, tôi bắt đầu đổ lỗi cho Kiều Hoa, do cô ta mà ra.

Trần Thị Vui

Nhưng ba tôi lại nhìn tôi tức giận, ông nói là tại bản thân tôi mà ra, do tôi đã không biết kiềm chế, không biết bản thân đã bỏ qua những điều tốt đẹp gì.

Ông còn mắng cả mẹ tôi đã dung túng cho tôi làm các điều đó, nhìn nhà cửa chỉ còn một căn hộ, ba tôi nhìn tôi đau khổ khuyên tôi bắt đầu lại.

Lại sao tôi không biết nên làm thế nào, tôi muốn gặp lại cô ấy, muốn níu kéo cô ấy.

Rồi tôi nghe tin cô ấy lấy Anh Kiệt, hai người nhanh chóng có con, cô ấy đã có gia đình mới.

Tôi như phát điên đến tận hôn lễ của bọn họ, tôi quỳ dưới chân cô ấy, xin cô ấy hãy tha thứ cho tôi, tôi chấp nhận coi con cô ấy như con mình.

Cô ấy nhìn tôi như nhìn thứ gì đó rất ghê tởm, tôi đau khổ vẫn muốn níu tay cô ấy, thì chồng cô ấy đẩy tôi ra, nhanh chóng bảo vệ vào kéo tôi ra ngoài.

Ba mẹ tôi biết tin cũng tới, họ xấu hộ lôi tôi về, tôi được đưa  về nhà trói hết tay chân lại, họ sợ tôi lại bỏ chạy tới đó tiếp.

Tôi nằm trong phòng, nhìn lên trần nhà ngẫm nghĩ nếu tôi c.h.ế.t đi tôi có được gặp lại cô ấy, làm lại không nhỉ, tôi thầm đưa ra quyết định.

Loading...