Sống lại cùng vị hôn phu vả mặt kế mẫu - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-01-08 08:06:35
Lượt xem: 146
Sau chuyện này, ta cũng dần có chút ngờ ngợ, thế nhưng ta cũng không xông vào chất vấn bọn họ. Thay vào đó, ta dự định sẽ điều tra kỹ hơn.
Ai ngờ còn chưa điều tra được cái gì thì đã nghe tin Thôi Du bệnh mất.
Giờ đây, ta đã trở lại năm mười lăm tuổi, mọi chuyện vẫn chỉ mới khởi đầu.
3/
Muội muội bị ta nhìn đến mức toàn thân không thoải mái. Nàng cũng như kiếp trước, khẽ nghiêng người để lộ ra nha hoàn kia.
‘’Tỷ tỷ, Thôi lang vẫn đang đợi tỷ kìa.’’
Ta từ từ thu hồi ánh mắt, sau đó nhảy xuống khỏi ngựa, đi đến trước mặt Thôi Du.
Đại hội lần này do An Lạc công chúa tổ chức, vì thế công tử thế gia, khuê nữ hào môn đều tề tựu đông đủ. Khi ta cùng Thôi Du đứng cạnh nhau, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào.
Kiếp trước, ta cũng chính là vào lúc này, ở trước mặt mọi người mà sỉ nhục hắn. Thế nhưng, lần này, ta lại chủ động mở lời: ‘’Thôi lang quân, chúng ta nói chuyện một chút được không?’’
Thôi Du bình thản đáp, giọng nói tuy không lớn nhưng lại hết sức rành mạch: ‘’Nữ lang cứ nói.’’
‘’Muội muội ta, Phùng Lan Anh, nói rằng đã từng tận mắt thấy ngươi ra vào chốn phong lưu. Chuyện này rốt cuộc có đúng hay không?’’
Thôi Du khẽ sững sờ, còn chưa kịp đáp lời thì muội muội đã kêu lên: ‘’Tỷ tỷ.’’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/song-lai-cung-vi-hon-phu-va-mat-ke-mau/chuong-3.html.]
‘’Còn nữa.’’ Ta thong thả chỉ vào nha hoàn đứng phía sau. ‘’Nha hoàn này nói ngươi tính tình tàn bạo, đã hạ sát tỷ tỷ của nàng ta. Chuyện này có đúng hay không?’’
Bốn bề chìm trong yên lặng, hẳn mọi người cũng không thể ngờ ta lại có thể chất vấn những thứ tưởng chừng vô lý như vậy.
Sắc mặt Thôi Du vẫn ôn hòa như cũ, giọng nói cũng rất bình tĩnh: ‘’Phùng nữ lang, ta chưa từng ra vào chốn phong lưu, cũng không phải kẻ bạo lực. Đây nhất định là hiểu lầm, mong nữ lang chớ tin những lời đồn đại vô căn cứ.’’
Đám đông xung quanh nghe vậy, cũng ào ào lên tiếng bênh vực Thôi Du.
‘’Thôi lang quân sao có thể tàn sát nha hoàn được? Hắn là người thấy kẻ què trên đường còn sai người tới đỡ.’’
‘’Đúng vậy, Thôi lang là người đức độ. Chỉ cần ta nói là đi cùng hắn, phụ mẫu liền không hỏi thêm gì.’’
An Lạc công chúa cũng xuất hiện, sắc mặt có chút không vui: ‘’Phẩm hạnh của Thôi huynh ai ai cũng biết. Không rõ Phùng nữ lang nghe được những lời đồn này từ đâu?’’
Kiếp trước, cho đến khi bị tổ mẫu mắng thì ta mới biết mẫu thân của An Lạc công chúa cũng xuất thân Thôi thị. Vì vậy, lần này ta không thể sơ suất nữa.
Ta thu liễm cảm xúc, hành lễ với An Lạc công chúa và Thôi Du: “Công chúa, Thôi lang quân, xin thứ cho ta lỗ mãng. Vì ta và lang quân đã có hôn ước, nên ta không muốn có bất kỳ hiểu lầm nào. Nếu lang quân đã phủ nhận, ta tuyệt đối không tin những lời vô căn cứ này nữa.”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“Thì ra là vậy.” Thôi Du khẽ thở phào, lo lắng trong mắt hóa thành nụ cười ôn nhu. “Đa tạ nữ lang tin tưởng. Sau này, nếu có nghi hoặc, mong nữ lang cứ hỏi thẳng ta. Ta đối với nữ lang luôn chân thành.”
An Lạc công chúa cũng dịu sắc mặt, nhưng ánh mắt nàng hướng về muội muội ta và nha hoàn phía sau.
“Công chúa, có lẽ… có lẽ là ta nhìn nhầm rồi.” Muội muội còn gắng gượng, nhưng nha hoàn thì run lẩy bẩy, quỳ xuống khóc lớn: “Công chúa tha mạng! Nô tì bị ép buộc!”
Muội muội giận dữ, tát mạnh nàng ta: “Tiện nô! Ngươi dám lừa cả ta và tỷ tỷ!”