Sơn Thủy Như Mộng - 10
Cập nhật lúc: 2025-01-23 06:12:33
Lượt xem: 367
"Khối Long phù này đủ để chứng minh phụ hoàng chàng đoạt vị bất chính, nếu ta đưa nó cho Tần Thái A, phụ, huynh chàng sẽ mất mạng. Chàng hãy nghĩ cho kỹ."
Ta nhìn chằm chằm Tạ Đình.
"Vốn dĩ giám quân Tây Bắc phái đi là thuộc quan của Thái tử, sau đó Thái tử lại tâu xin đổi thành ta. Hoàng tử vô dụng như ta trong lòng bọn họ còn không bằng một thuộc hạ hữu dụng."
Tạ Đình vẻ mặt cười khổ, không nhìn ta: "Thanh Sương, ta chính là một kẻ vô dụng, văn võ đều chẳng nên thân, đi theo nàng cũng chỉ làm vướng chân nàng..."
Ta nghiêng người ngăn cản lời hắn nói tiếp, hoàng tử sinh ra ở lãnh cung, có thể bình an lớn lên đã là bản lĩnh của hắn rồi, cần gì phải tự ti.
Tạ Đình không đáp lại ta, tính hắn tuy nhu hòa nhưng cũng rất nhạy cảm, một tia sát ý vừa rồi của ta sao có thể giấu được hắn.
Ta ở bên tai hắn thì thầm: "Tạ Đình, đời này chàng sống là người của ta, c.h.ế.t là quỷ của ta. Ta vĩnh viễn sẽ không buông tha chàng. Nếu chàng phản bội ta, ta nhất định sẽ g.i.ế.c chàng."
Ta thích Tạ Đình, là từ lúc nào nhỉ?
Hắn từng vì ta mà đỡ ám tiễn, vì ta mà vá áo, ngày tuyết lớn ta cõng hắn về doanh, m.á.u tươi đóng băng chúng ta lại với nhau.
Ta đột nhiên cảm thấy hổ thẹn, sao ta có thể không tin hắn.
Tạ Đình quay đầu đi, trong mắt lệ quang chớp động, chung quy ta vẫn làm tổn thương hắn.
"Ta biết, người nàng thích chỉ có Tạ An, hắn tốt như vậy, ta một kẻ vô dụng sao có thể so với hắn. Nàng chán ghét ta cũng là lẽ thường tình."
Tạ An? Thế tử Cảnh vương đã chết?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/son-thuy-nhu-mong/10.html.]
Sao Tạ Đình lại cho rằng ta thích Tạ An?
"Thanh Sương, ta và Tạ An thật sự giống nhau đến vậy sao? An Dương nói..."
An Dương tên hỗn đản này, cho dù nàng ấy biết được chân tướng năm xưa, tha cho phụ thân ta, vẫn nhịn không được giở trò xấu gây phiền phức cho ta.
Ta cưỡng ép xoay Tạ Đình lại: "Ta mười hai tuổi đã theo phụ thân đến Nam Cảnh, với Thế tử Cảnh vương một nam một bắc, ngay cả mặt cũng chưa từng gặp, là ai nói ta thích Tạ An?"
"An Dương nói, năm đó hai nhà các người từng nói đến việc đổi con kết thông gia..." Tạ Đình nước mắt lưng tròng.
Ta bị chọc cho tức đến bật cười: "Cho dù đổi con kết thông gia cũng là Tần Thái A với An Dương, Tạ An với Mạc Tà, liên quan gì đến ta."
Mạc Tà sau này cũng đính thân với Thừa Bình bá phủ, đây chẳng qua cũng chỉ là một câu nói đùa mà thôi.
An Dương cố ý gây rối, chắc là để trả thù ta tát nàng ấy trước mặt mọi người. Nhiều tâm cơ như vậy, chắc hẳn nàng ấy tính kế với vị Hoàng đế kia cũng chẳng kém cạnh.
Mỗi người mỗi chí hướng, chúng ta đều có con đường riêng mình lựa chọn, hiện giờ việc quan trọng nhất là dỗ dành Tạ Đình.
Một trận hôn hít, ôm ấp, cuối cùng Tạ Đình cũng vui vẻ rời khỏi xe ngựa.
Ta từ trong xe ngựa nhìn Tạ Đình vui vẻ cưỡi ngựa chạy tới chạy lui, không khỏi cảm thán quả nhiên là người không biết thì không sợ.
Trong đội ngũ hòa thân người của ta chỉ có hai ngàn, còn phải bảo vệ mấy trăm thợ thủ công và gia quyến đi cùng.
Hoàng đế và Thái tử cài vào bao nhiêu người còn chưa rõ, theo lời An Dương nói Thái tử sắp xếp người ở phía trước chặn giết, tuy không thể hoàn toàn tin tưởng, nhưng cũng không thể không phòng bị.