Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Số Phận Đã Định - C4

Cập nhật lúc: 2025-01-06 14:46:42
Lượt xem: 33

Lần cuối được nhìn thấy quan đã không còn với bà vợ ông Hoàn, vì bà đã ngất liên tục khiến cho việc nhìn lần cuối cũng không có ..

 

Một cách êm ả ,nhanh chóng có nhô đất cao vút lên, dần dần đám người cũng trở về mất…

Cô Liên cũng đã chấp nhận sự thật về sự mất tích đầy bí ẩn của chồng mình, từ giờ sẽ phải sống trong cảnh thiếu vắng chỗ dựa vững chắc nhất đời một mình vục dậy nuôi con..

 

Đêm hôm đó gió heo may hun hút lạnh thằng Tuấn cùng mấy thằng đang uống rượu tại quán bà Tư Mập chúng đang lên một kế hoạch rất kinh khủng người lần này chúng nhắm đến là Cô Liên.

 

 Trước kia Tuấn cũng có tán Cô Liên, nhưng vì bị cô ấy từ chối mà anh đã suy sụp trong một thời gian dài, cũng chẳng thể trách cô ấy được, nhưng vì ý chí tinh thần hiện tại Tuấn không nghĩ đơn giản sẽ bỏ qua mặc kệ cuộc sống cô, nhưng trong tâm thức vẫn luôn khao khát được thân thể cô một lần..

 

 Tối hôm đó từ quán nhậu về chúng ra tay hành động với Cô Liên…

 

Trong căn nhà đó Cô Liên đang ngồi đan len, một tiếng mức chân nặng c.h.ị.c.h làm chú ý, đứng dậy bước ra phía cửa để xem, lạ thay chẳng có ai định quay vào thì một bàn tay níu lại và ôm trầm lấy…

 

Quá bất ngờ lúc đầu tưởng là chồng mình, sau mãi chẳng thấy nói gì cô đẩy ra thì nhận thấy đây là Tuấn, cô thay đổi thái độ một cách chóng:

 

Tuấn lên tiếng:

 

-Em hôm nay anh sang chơi? Em có thể cho anh nói chuyện một chút được không?

 

Cô Liên băn khoăn xong cũng nói:

 

-Không có chuyện gì để nói cả, anh về đi ..

 

-Anh không muốn về đấy..

 

Sau câu nói hắn phăm phăm bước vào tự tiện tiến về bàn uống nước, khoanh chân như ông tướng rót nước trên bàn uống ọp ọp..

 

Cô Liên cũng theo vào nhẹ nhàng ngồi xuống theo:

 

-Cuộc sống em ổn không? Cho anh xin lỗi về vấn đề hôm trước ở ngoài chợ,lâu ngày gặp lại nên anh vậy thôi không có gì đâu..

 

Nay lâu lắm mới được ngồi nói chuyện với em:

-Chồng em đi đâu, đêm khuya vẫn chưa về à?

 

Cô Liên cũng không cảnh giác bình thường nói chuyện với Tuấn:

 

-Chồng em c.h.ế.t rồi, là anh g.i.ế.c phải không? Tại sao anh lại làm vậy?

 

Thằng Tuấn giả bộ:

-Đâu, chứng cứ đâu em nói vậy mang tiếng..

Nó đánh trống lảng:

-Dạo này em xinh thế?

 

Nói xong tuấn thở dài đứng dậy tiến về hướng của Liên, cô đang cảnh giác, hắn ta nắm tay cô nhưng đã bị rụt lại..hắn cười và nói:

 

-Anh chỉ muốn nắm lại tay, cho nhớ cái cảm giác lúc ta còn yêu nhau dù gì em cũng đã cầm tay anh rồi.

 

Cô Liên nói:

-Anh đừng làm vậy đó là trước kia nhưng giờ khác, anh cút ra , tôi kêu bây giờ..

 

-Ái, bình tĩnh! Không thích cũng không sao, giờ anh nói luôn nha anh muốn ngủ với em một đêm…

 

Lập tức cô Liên sững sờ:

-Không, anh có vấn đề gì không? Bị giồ ra, bới làng nước ơi sàm sỡ..

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/so-phan-da-dinh/c4.html.]

 m thanh không đủ to làm cho mọi người xung quanh nghe thấy được, những tiếng kêu chỉ là vô nghĩa.

 

Hắn lúc này giữ chặt cô mồm l.i.ế.m láp xong nói:

 

-Haha, em xa chồng cũng thiếu thốn lắm phải không? Để anh bù, dứt câu hắn bế cô Liên lên giường, mặc cho cô kêu:

 

-Không bao giờ dù có c.h.ế.t cũng không ngủ với loại người như anh, khốn nạn.

 

Hồng
Hà Văn Hồng

-Em nói gì cơ, em khinh tôi á ánh mắt hắn dữ tợn cầm tóc cô Liên, giờ rất là đau.

 

Hắn buông lời:

-Đêm nay anh với em sẽ làm chuyện vợ chồng “ Hahaha Hahaha”

 

Có tiếng nói vang lên:

 

-Chúng mày đâu vào hỗ trợ tao, từ bên ngoài có hai thằng lao vào cưỡng chế cô Liên, một làm sao đấu ba được…

 

Cô không thể chống cự được, còn tên Tuấn cứ thế mà ôm hôn cô điên cuồng như thèm khát từ bao giờ ấy, tiếng la hét to oang oang bất chợt con cô chạy ra đ.ấ.m vào mấy tên kia..

 

-Chạy đi con gái, chạy tìm người giúp đỡ nhanh lên..

 

-Con không đi đâu, mẹ bị vậy làm sao con nỡ đi..

 

Thằng Tuấn như mất hứng tức cáu nói:

 

- Một thằng ở đây giữ ,một thằng ra kia xử lý nó cho tao, mày hãm h.i.ế.p nó cho tao, nghe đến đây cô Liên van xin:

 

-Tôi xin anh, tha cho con bé, muốn gì tôi sẽ chiều mong anh tha cho con tôi, đừng làm vậy nó còn bé..xin anh..

 

-Muộn rồi..

 

Từng động tác mạnh bạo của Tuấn khiến Cô Liên khó chịu, chiếc áo cùng chiếc quần đã được xé tan để lộ ra một khoảng mênh m.ô.n.g tuyệt trần, cơn hứng đỉnh điểm đã khiến cho Cô Liên đau thắt bụng dưới khi quan hệ…

 

Còn đứa bé ngay bên cạnh đó cũng đang bị giống như mẹ của mình..

 

Thằng Hiệp có nói với Thằng Tuấn:

-Mày cho tao con này mất cả hứng, m.ô.n.g má chưa phát triển hết, hay mày cho tao chơi con đấy với..

 

Tuấn tức giận: 

-Riêng em này sẽ là của tao còn hai thằng chúng mày chung nhau con bé đấy đi có còn hơn không…

 

Thằng Hiệp buộc phải làm những chuyện đồi bại với con bé bảy tuổi, con bé còn quá bé dễ chống chọi với những cú nã đại bác mạnh mẽ của Thằng Hiệp, cô Liên chỉ khóc rưng rưng khi nhìn thấy con bé đau quằn quại…

 

Thằng Tùng và Thằng Hiệp thay nhau xâm hại con bé đến chết, m.á.u từ vùng kín chảy ra loang lổ cả giường , cô Liên toàn thân đau nhức lết lết tới chỗ con bé mà ôm vào lòng gào thét một cách dữ dội, hiện tại chúng nó cũng đã rời đi…

 

Uất ức cô Liên cầm con d.a.o cách đó không xa một phát hai phát rồi ba phát đ.â.m vào người, m.á.u phụt ra lênh láng như là vỡ đê…

 

Chỉ kịp nấc lên một cái sau đó cô ngã ập xuống..

 

Sáng hôm sau linh tính thế nào mà chú sáu lại qua để xem dạo này cô Liên thế nào rồi, không phải linh tính gì là bọn thằng Tuấn bảo để chú sáu qua giả vờ để tỏ vẻ đạo đức giả, vừa bước vào cửa một cảnh tượng hãi hùng mọi thứ xáo trộn, có hai người nằm chênh vênh mỗi người một nơi, trần truồng chú lao lại nhìn chăm chú vào vùng n.g.ự.c của cô rồi đến phần sinh dục, một hành động kinh tởm xảy ra những t.i.n.h d.ị.c.h còn đọng trên vùng kín vẫn còn chú đưa tay quệt rồi đưa vào mồm mút một cách ngon nghẻ…

 

Không ngờ người chú bấy lâu nay mà cô Liên tin tưởng lại là một người độc ác trước mặt thì tỏ ra tốt bụng nhưng trong sâu đáy lòng thì lại khác, chiếc xéc quần được kéo đồng nghĩa chú sẽ làm chuyện ghê tởm, cô Liên đã c.h.ế.t ấy vậy mà chú vẫn có thể làm thế được, đúng là cuộc đời không có cái gì là không thể…

 

(Còn tiếp)

Loading...