SERIES TỲ HƯU - 4.2
Cập nhật lúc: 2025-03-03 14:27:49
Lượt xem: 219
6
Diệp Hi tức thở không nổi: "Diệp Hưu, cô định làm gì? Thả tôi ra!"
Tôi nghiến răng nghiến lợi: "Diệp Hi, cô liên tục khiêu khích giới hạn của tôi, lần này tôi sẽ không nương tay nữa đâu!"
Diệp Hi hoảng sợ: "Cô dám g.i.ế.c tôi ư? Đừng quên, Kim Hạ còn đang ở Lâu đài Orchid, không có tôi dẫn đường thì cô còn khuya mới cứu được Kim Hạ về!"
"Tự tôi sẽ đi cứu Kim Hạ, còn cô tự cầu phúc cho mình đi." Tôi đẩy Diệp Hi vào một căn nhà gỗ cạnh Ao Ma Quái, đợi tôi tìm được Chu Yến rồi sẽ xem xét xử lí cô ta sau.
Nhà gỗ vốn là để gia tộc Sabbat giam giữ tù nhân, bên trong có sẵn còng tay.
Tôi khóa Diệp Hi ở đây. Phòng ngừa cô ta la to gọi người khác tới, tôi dán miệng cô ta bằng băng dính.
"Ưm ưm ưm..." Diệp Hi giãy dụa.
Tôi dán thêm hai lớp băng dính, đến khi nào cô ta không còn phát ra được thanh âm nào nữa mới thôi.
Trước khi đi, tôi còn đánh cô ta ngất xỉu rồi giấu vào trong một ngăn tủ.
Tôi lật tung hai mươi mấy căn nhà gỗ trong dãy mà vẫn không tìm được tung tích của Chu Yến.
Vài tên ma cà rồng đuổi theo tôi: "Nó ở kia, mau bắt lấy nó!"
Tôi đang chuẩn bị xoay Trú Giới, ai ngờ một kẻ hô lên: "Nó có Trú Giới trong tay, tất cả nhắm hết mắt lại."
Khứu giác của ma cà rồng rất nhạy, dù nhắm mắt bọn họ cũng có thể chạy trong bóng đêm.
Bọn họ tản ra, định bao vây tôi.
Càng lúc càng nhiều ma cà rồng gấp rút chạy đến tiếp viện, kẻ địch người đông thế mạnh.
Cũng không phải tôi sợ đối đầu trực tiếp với bọn họ, chỉ là nếu làm như vậy sẽ chậm trễ việc đi giải cứu Chu Yến.
Tôi chạy đến cạnh Ao Quỷ Quái, nhảy thẳng xuống định cắt đuôi bọn họ.
Nước trong thì cạn, xanh nhạt thì sâu, màu đen lại càng sâu.
Nước trong Ao Quỷ Quái có màu đen, trông tựa một con ác ma đợi ăn thịt người.
Nhảy vào một cái là cảm giác như tiến vào hầm băng, cơ thể bị cái lạnh thấu xương bao trọn, phía dưới đen nhánh không thấy đáy.
Nếu chỉ là người bình thường rơi xuống đây thì e rằng sẽ sợ mất mật, tuy nhiên tôi lại rất hưng phấn.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Bởi vì tôi không phải người bình thường, tôi mang cung mệnh Tỳ Hưu, càng là thứ tà ác thì tôi càng có hứng thú.
Bọn ma cà rồng cũng nhảy vào Ao Quỷ Quái, đuổi theo tôi.
Bơi nhanh dưới làn nước sâu, tôi thấy một lỗ đen mang trong mình đầy rẫy những mối nguy hiểm chưa biết tên phía trước.
Để cắt đuôi lũ ma cà rồng bám theo, tôi bơi vào trong lỗ đen.
Sau khi qua miệng lỗ, vòng xoáy trong đó bắt đầu nhanh chóng tăng tốc độ xoay tròn.
Tôi hoa mắt chóng mặt, mơ màng bị cuốn vào một đường hầm rất dài.
Đường hầm vô cùng âm u nhưng cũng may vẫn có thể hô hấp.
Tôi đi dọc theo đường hầm vào sâu hơn, dùng Trú Giới để chiếu sáng.
Cuối đường hầm là một căn phòng đá thiên nhiên, tôi như rơi vào một mê cung ngầm.
Càng đi càng thấy sâu hun hút, thỉnh thoảng có một vài bẫy rập bí mật nhưng tôi đều tránh được.
Không biết đi bao lâu, men theo những bức tường đá, tôi lạc vào một lâu đài khổng lồ dưới lòng đất.
Tôi quan sát bản đồ một lát, suy đoán lỗ đen dưới đáy Ao Quỷ Quái là đường hầm thông với Lâu đài Sabbat dưới lòng đất, còn vị trí hiện tại tôi đang đứng chính là Lâu đài Sabbat.
Có từng dãy lồng giam bằng sắt, bên trong giam giữ rất nhiều tù nhân.
Tôi còn thấy cả hai gã nội ứng của gia tộc Orchid lúc nãy đi cùng Diệp Hi nhưng tuyệt nhiên không thấy Chu Yến đâu.
Anh ấy không ở ngục giam dưới lòng đất, cũng không ở nhà gỗ bên bờ Ao Quỷ Quái, vậy anh ấy có thể ở nơi nào đây?
Lâu đài Sabbat có những ma cà rồng mặc áo choàng đen đeo mặt nạ trấn giữ, tôi cố sức tránh bọn họ mà cuối cùng vẫn bị phát hiện.
7
1 vs 10 ma cà rồng, tôi không hề nao núng.
Sức mạnh Tỳ Hưu trong lòng bàn tay tôi đang ngo ngoe muốn hành động, như thể đã mong ngóng đại chiến một trận với bọn chúng từ lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/series-ty-huu/4-2.html.]
Dẫu vậy tôi không muốn dùng sức mạnh Tỳ Hưu và Trú Giới.
Thứ tôi muốn không phải chiến thắng ma cà rồng mà là tìm được Chu Yến.
Nếu bị bọn họ bắt mà có thể tìm được anh thì chẳng phải là buồn ngủ gặp chiếu manh hay sao?
Bọn họ bắt tôi lại, tên nào cũng nhe cặp nanh trắng ởn định uống m.á.u tôi.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên ăn mặc hoa lệ đi tới, bọn họ cung kính thực hiện nghi lễ: "Bẩm ngài Công tước, bắt được m.á.u Tỳ Hưu rồi ạ!"
Ngài công tước ngắm nghía tôi, kiềm chế ham muốn khát m.á.u và ra lệnh: "Đưa nó đến phòng thí nghiệm để giáo sư Lục rút máu. Trong bữa tiệc đêm mai mỗi người một ngụm, ai cũng có phần!"
Gia tộc Sabbat hoan hô: "Máu Tỳ Hưu! Máu Tỳ Hưu! Ai cũng có phần!"
Tôi bị áp giải đến phòng thí nghiệm cách Lâu đài Sabbat hơn một ngàn mét.
Chủ nhân phòng thí nghiệm là một vị giáo sư trẻ tuổi họ Lục.
Không ngờ tôi lại gặp được Chu Yến ở lồng giam của phòng thí nghiệm!
Tôi vội vàng lại gần ôm lấy anh, hỏi thăm: "Chu Yến, anh không sao chứ?"
"Hưu Hưu, anh không sao." Chu Yến nỉ non bên tai tôi. "Hồn Kim Long của anh đã thức tỉnh rồi."
Tôi ngạc nhiên vui mừng khôn xiết, nhớ lại Chu Yến từng nói với tôi rằng thế gian này ngoại trừ cung mệnh Tỳ Hưu thì còn có cả hồn Kim Long, mạng Phượng Hoàng, huyết mạch Kỳ Lân và tinh thần Chu Tước.
Mỗi lần Chu Yến xuất hiện, trời sẽ mưa gió sấm sét, cuối cùng còn ngân vang tiếng rồng ngâm. Có lần tôi còn thấy hình xăm rồng lượn trên n.g.ự.c anh.
Không ngờ rơi máy bay lại đánh thức hồn Kim Long của anh, đây là trong họa có phúc, nghịch cảnh khiến sinh mệnh thăng hoa chứ còn gì.
Tôi loáng thoáng cảm nhận được trong cơ thể Chu Yến có một nguồn sức mạnh vô cùng to lớn đang di chuyển.
Thực lực của anh bây giờ không nhờn được đâu.
Anh không còn là giáo sư nghiên cứu khoa học hào hoa phong nhã nữa.
Gã ma cà rồng áp giải tôi vừa đi một cái, giáo sư Lục đã thả tôi và Chu Yến ra khỏi lồng giam ngay.
Tôi ngơ ngác không hiểu gì, Chu Yến giới thiệu: "Hưu Hưu, giới thiệu chút nào. Đây là giáo sư Lục, bạn thời đại học của anh. Thần Minh, đây là bạn gái của tôi, Diệp Hưu."
"Xin chào, giáo sư Lục." Tôi bắt tay với giáo sư Lục, thầm cảm thán Chu Yến quen biết rộng thật đấy.
Tôi vô cùng tò mò, sao giáo sư Lục lại trà trộn được vào gia tộc Sabbat, còn đảm nhiệm chức vị trọng yếu trong phòng thí nghiệm như này?
Chẳng lẽ anh ta cũng là ma cà rồng ư?
Hiển nhiên giáo sư Lục đã nhìn ra thắc mắc của tôi, con ngươi anh ta ánh lên vòng tròn đỏ đặc thù của tộc ma cà rồng, miệng hơi há ra để lộ cặp nanh dài trắng ởn. Anh ta giải thích:
"Diệp Hưu, tôi không phải ma cà rồng. Tôi và Chu Yến hợp tác với nhau nghiên cứu ra một loại thuốc giúp người sử dụng phát triển ra các điểm đặc thù của ma cà rồng, không phân biệt được thật giả."
Thì ra là thế, giáo sư Lục là nội ứng mà chính phủ xếp vào gia tộc Sabbat. Trông như anh ta đang phục vụ gia tộc Sabbat nhưng thực tế là thu thập thông tin về ma cà rồng cho chính phủ.
Tôi khẽ gật, sau đó nói ra sự lo lắng của mình: "Giáo sư Lục, Công tước bảo anh rút m.á.u tôi, anh tính làm sao bây giờ?"
Giáo sư Lục và Chu Yến liếc nhau, Chu Yến đề nghị: "Tìm người khác thay thế đi."
Giáo sư Lục đồng ý nhưng vẫn sầu muộn: "Cơ mà đi đâu tìm người thay thế đây?"
Tôi sực nhớ ra kẻ đang bị nhốt trong nhà gỗ, Diệp Hi. Cô ta là lựa chọn tốt nhất.
Diệp Hi đã muốn chết, vậy thì cho cô ta toại nguyện.
Tôi hỏi giáo sư Lục: "Nếu ma cà rồng uống m.á.u đồng loại thì sẽ thế nào?"
Giáo sư Lục phổ cập văn hóa ma cà rồng cho tôi: "Để phòng ngừa đồng loại tàn sát lẫn nhau, năm trăm năm trước, Thủy tổ của bốn gia tộc lớn đã lập minh ước bằng lời thề m.á.u rằng ma cà rồng không thể uống m.á.u đồng loại nếu không thì sẽ trúng độc và tạm thời mất hết sức chiến đấu."
Hay lắm, bọn họ muốn uống m.á.u Tỳ Hưu của tôi chứ gì, vậy hãy nếm m.á.u đồng loại trước đã.
Gáy chợt lạnh toát, tôi có linh cảm mãnh liệt là Trì Cảnh Niên đang đến đây.
Tôi mở cửa sổ phòng thí nghiệm, nhìn ra ngoài.
Trì Cảnh Niên đang đứng trên ngọn một cây đại thụ, quan sát phòng thí nghiệm.
Chắc là anh ta cảm nhận được tôi gặp nguy hiểm nên chạy đến cứu sau đó hay tin tôi đã bị giam trong phòng thí nghiệm.
Trì Cảnh Niên cũng nhìn thấy tôi, anh ta đang chuẩn bị bay xuống thì tôi ra hiệu cho anh ta khoan hẵng làm thế.
Sau đó, tôi viết lên một mảnh giấy rồi gấp thành máy bay phi ra ngoài đến chỗ Trì Cảnh Niên.
Sau khi đọc mảnh giấy, anh ta ra hiệu OK rồi nhảy xuống, biến mất trong màn đêm.