SERIES TỲ HƯU - 1.5

Cập nhật lúc: 2025-03-03 14:03:30
Lượt xem: 457

13

 

Tôi còn định nghe tiếp xem ông cụ Diệp còn tòi ra thêm chuyện gì nữa, ai dè y tá đi tới chào hỏi: "Cô Diệp, sao cô không vào ạ?"

 

Tiếng nói chuyện trong phòng bệnh bỗng im bặt.

 

Chắc ông cụ Diệp không lường trước tôi tới nhanh vậy, ông ta cất giọng gọi: "Hưu Hưu à? Vào đi cháu."

 

Bà Diệp ra mở cửa và nhận lấy giỏ quả trong tay tôi với thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

 

Giọng điệu của bà ta dịu dàng thân thiết hơn nhiều: "Hưu Hưu à, con đến rồi sao không nói một tiếng? Mau vào đi."

 

Mới một đêm mà ông Diệp đã tiều tụy hẳn, sầu muộn đến bạc cả tóc.

 

"Hưu Hưu, ông cứ nhắc con mãi đấy." Thái độ của ông ta cũng không còn lạnh nhạt như mấy lần trước mà khôi phục dáng vẻ người cha hiền từ khi xưa.

 

Tôi không để ý tới hai bọn họ, đi thẳng đến bên giường ông cụ Diệp.

 

"Hưu Hưu, ông cho hai đứa nó một trận ra trò rồi. Không cần biết trong người cháu có mang dòng m.á.u nhà họ Diệp hay không, cháu vẫn là con cưng của cái nhà này, Diệp Hi có về cũng phải ra rìa."

 

"Cái gì cơ..." Giọng Diệp Hi vang lên từ bên ngoài. Cô ta đi vào, tức tối nói: "Ông nội, sao ông thiên vị Diệp Hưu thế ạ? Cháu mới là cháu ruột của ông mà!"

 

Diệp Hi vừa vặn chỉ nghe được mỗi câu nói sau cùng kia.

 

Cô ta thích tranh đua với tôi nhất, có thể nhịn xuống cơn tức này mới là lạ.

 

Ông cụ Diệp nghiêm nghị bảo: "Hi Hi, chưa tới lượt cháu nói chuyện, cháu ra ngoài trước đi."

 

"Ông nội..." Diệp Hi định kì kèo thêm nhưng bị bà Diệp túm đi.

 

Trong phòng bệnh chỉ còn ba người: tôi, ông cụ Diệp và ông Diệp.

 

Tôi không đáp lời ông cụ Diệp.

 

Trước kia ông ta là người tôi kính trọng nhất nhưng giờ thì hết rồi.

 

Vì tham vọng riêng của bản thân mà ông ta nỡ chia rẽ tôi và bố mẹ ruột, để nhà họ Diệp lợi dụng tôi hai mươi năm trời rồi đá văng không thương xót.

 

Ông cụ Diệp lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Hưu Hưu, nhà họ Diệp không thể không có cháu. Cháu chuyển về biệt thự ở đi! Sau này chúng ta vẫn là người một nhà."

 

Nói xong, ông ta nháy mắt với con trai, ý bảo khuyên tôi thêm.

 

Bố mình đã lên tiếng thì ông Diệp nào dám không nghe, lập tức hạ mình nói với tôi: "Hưu Hưu, mọi chuyện đều là lỗi của bố, bố sai rồi. Nhưng chung quy bố cũng bị lũ thầy bói lừa bịp, kêu là con cướp đi vận may của Hi Hi nên bố mới nén đau nhẫn tâm đuổi con khỏi nhà."

 

"Các anh con cũng không hề muốn chuyện này xảy ra. Con cũng biết bao lâu nay bố mẹ và các anh đối xử với con thế nào, cảm tình hai mươi năm trời sao có thể nói cắt đứt là cắt đứt được ngay?"

 

"Con chuyển về nhà đi! Phòng trước kia của con bố sẽ bảo Hi Hi trả lại con. Còn cả xe và trang sức, túi xách nữa, bố sẽ bảo Hi Hi trả lại con hết."

 

"Nếu con vẫn chưa hài lòng thì bố sẽ mua thêm nhé? Mới hơn, xịn hơn luôn."

 

"Tập đoàn sẽ tuyên bố trước công chúng con vẫn là thiên kim nhà họ Diệp, Hi Hi sẽ gọi con là chị."

 

"Sau này gia sản nhà mình chắc chắn sẽ có phần con, bố mẹ sẽ không thiên vị đâu mà."

 

......

 

Vốn dĩ con nuôi cũng có quyền kế thừa di sản và trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ nhưng lúc đuổi tôi đi, bọn họ muốn tôi mất quyền thừa kế tài sản nên đã gạch tên tôi khỏi hộ khẩu rồi.

 

Tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Diệp nữa.

 

Tôi lắc đầu, nói với giọng kiên quyết: "Không cần, duyên phận của chúng ta đã chấm dứt tại thời điểm ông đuổi cổ tôi đi, tôi sẽ không quay lại nhà họ Diệp."

 

"Hưu Hưu..." Ông Diệp còn muốn nói gì đó nhưng tôi không cho ông ta cơ hội.

 

Ông cụ Diệp bồn chồn đến mức ho khan liên tục, y tá vội vàng tới đút thuốc và đỡ ông ta nằm xuống nghỉ ngơi.

 

Tôi nhìn vận khí trên đầu ông Diệp, nhà họ Diệp phá sản chắc rồi.

 

Tôi không giúp được và cũng không muốn giúp.

 

Ông cụ Diệp mượn may mắn của tôi để kéo dài tài vận cho nhà họ Diệp hai mươi năm đã là trái ý trời lắm rồi.

 

Tôi quay người rời bệnh viện.

 

14

 

Nhà họ Diệp sụp như núi đổ.

 

Sau khi nộp bù mấy tỉ tiền phạt thì ngân sách tập đoàn còn chẳng đủ để trả nợ nhà cung cấp.

 

Cổ đông rút vốn, đối tác cũng lục tục chấm dứt hợp đồng, thêm cả đối thủ cạnh tranh ngày xưa chèn ép, cướp nốt vài vụ làm ăn ít ỏi còn lại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/series-ty-huu/1-5.html.]

Nhà họ Diệp hết cách, đành phải bán tống bán tháo các loại bất động sản và đồ cổ ông cụ Diệp sưu tầm để trả lương cho nhân viên.

 

Tôi không đi chợ đêm bày sạp xem bói nữa mà chuyển sang hình thức phát sóng trực tiếp.

 

Tôi không hề lộ mặt mà chỉ chọn ngẫu nhiên vài người, kết nối video rồi xem tài vận cho người ta. 

 

Nhờ tính siêu chuẩn nên tiếng lành đồn xa, mới một tháng mà lượng fan theo dõi tôi đã đột phá con số hàng triệu.

 

Mở phiên livestream một cái là fan tràn vào như vỡ đê.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Còn chưa bắt đầu chọn khách hàng mà bọn họ đã điên cuồng spam bình luận.

 

[Chị này tính tài vận linh lắm. Thần tài giáng thế, xin lạy chị một cái.]

 

[Follow liền đi, ngày mai có thể thấy may mắn đến.]

 

[Chủ tài khoản, có thể bật mí cho tôi kỳ bóng hai màu* tiếp theo chọn số gì không?]

 

(*Bóng hai màu là kiểu chơi chọn 6 số từ 33 số bóng đỏ, sau đó chọn 1 số từ 16 số bóng xanh để tạo thành một dãy 7 cặp số dùng để đặt cược)

 

[Thớt ơi, em tặng thớt cái tên lửa, thớt mau nói cho em biết mua con cổ phiếu nào thì phất với?]

 

[Chủ tài khoản có thể phù hộ tôi ngày mai đi đường nhặt được tiền không?]

 

[Chị, chị, ngủ tư thế gì để sáng mai tỉnh lại tài khoản ting ting tăng một triệu ạ?]

 

[Sốp ơi, đào hướng nào thì ra được vàng?]

 

......

 

Đám cư dân mạng này độc lạ Bình Dương quá vậy.

 

Tôi hắng giọng một cái: "Hiện tại chọn chỉ tiêu 1 người kết nối."

 

Vừa dứt lời, vô số fan đã tranh nhau chen lấn đòi.

 

Tôi chọn một ID tên là ‘Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai’.

 

Cô nàng ước chừng khoảng hai mươi, khuôn mặt y như tiêu chuẩn của mấy em hotgirl mạng.

 

Đẹp thì đẹp đấy nhưng không có điểm gì ấn tượng, kiểu liếc qua là quên luôn.

 

Tôi hỏi: "Bạn muốn xem gì nào?"

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai: "Tính giúp em xem bạn trai em giàu cỡ nào, tương lai đường tiền tài ra sao."

 

Tôi: "Gửi ngày sinh tháng đẻ và ảnh chụp của bạn trai bạn qua tin nhắn cho tài khoản phụ của tôi đi."

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai: "Được ạ."

 

Để đảm bảo riêng tư cho khách, tôi đăng kí thêm một tài khoản phụ để nhận ảnh chụp và ngày sinh tháng đẻ lúc livestream cho tiện.

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai vừa ấn theo dõi tài khoản phụ của tôi, vừa nói trước ống kính: "Bạn trai em bảo bố anh ấy là tổng giám đốc của một công ty niêm yết, trong nhà siêu xe không còn chỗ để đậu, thuê 7,8 cô giúp việc. Chị tính giúp em xem có phải thật vậy không."

 

Tôi lấy điện thoại khác ra xem thông tin Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai gửi tới.

 

Nhìn sơ qua ảnh đã thấy bạn trai cô nàng là cậu ấm giả, bởi vì tôi biết cái siêu xe sau lưng cậu ta. Nó là xe của Giang Viễn.

 

Tôi thản nhiên nói: "Nửa thật nửa giả."

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai mừng ra mặt: "Thật một nửa cũng không tồi! Vậy em nhận lời cầu hôn của anh ấy liền đây."

 

Tôi gọi lại: "Từ từ, trước hết bạn cứ nghe tôi nói cho xong đã."

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai: "Dạ?"

 

Tôi ung dung nói: "Bố của bạn trai bạn là tài xế của tổng giám đốc công ty niêm yết, vị sếp này đúng là nhiều siêu xe không còn chỗ đậu. Mẹ bạn trai bạn là một trong bảy, tám cô giúp việc cậu ta kể."

 

Ừ, tôi dám khẳng định luôn bố của bạn trai cô nàng là tài xế của Giang Viễn, mẹ cậu ta là giúp việc nhà Giang Viễn.

 

Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai tái mặt: "Cái gì cơ?"

 

Khán giả đang xem livestream phì cười, độc mồm bình luận: 

 

[Chị gái ơi, không ấy mình đừng tỏ rõ mình muốn gả vào nhà quyền quý giàu sang tới vậy nhé.]

 

[Gia đình trâm anh thế phiệt thực sự chướng mắt loại người như bé lắm đó.]

 

[Vớ trúng nhà giàu pha kè rồi, chia tay sớm thôi."

 

"Tôi không tin, để tôi hỏi lại anh ấy chút đã." Gả Cho Anh Nào Cao To Giàu Có Đẹp Trai ngắt kết nối phát sóng trực tiếp.

 

Loading...