SERIES TỲ HƯU - 1.3

Cập nhật lúc: 2025-03-03 14:00:36
Lượt xem: 417

9

 

Tôi có mặt tại biệt thự nhà vườn như đã hẹn.

 

Bữa tiệc sinh nhật này long trọng vô cùng. Trước kia Diệp Hi nghèo khổ nhiều rồi, giờ phất lên thì quyết định livestream để thỏa mãn lòng hư vinh.

 

Cô ta muốn khoe cho cả thế giới biết nhà mình giàu cỡ nào, bố mẹ chiều mình ra sao, bảy người anh trai cưng mình bao nhiêu.

 

Sự xuất hiện của tôi phá vỡ bầu không khí đang nhộn nhịp thoải mái.

 

Khách khứa đưa mắt nhìn tôi.

 

Chẳng biết ai nói một câu: "Diệp Hưu tới à? Hôm nay cũng là sinh nhật của Diệp Hưu nhỉ? Có lẽ nào cô ta tính tranh giành tình cảm với Hi Hi không?"

 

Diệp Hi chuyển ống kính thẳng mặt tôi: "Mọi người nhìn này, đây chính là cô thiên kim giả chiếm bố mẹ và bảy người anh của tôi suốt hai mươi năm. Hôm nay cô ta còn có mặt mũi tới biệt thự nhà tôi cơ đấy, thật ghê tởm."

 

"Các bạn iu trên livestream tặng tên lửa đi nào, tôi đang cho các bạn mở mang tầm mắt xem cái gọi là vả mặt thiên kim giả đây này."

 

Trông chả ra thể thống gì, cậu ấm cô chiêu nhà giàu chân chính đâu cần gào mồm kêu gọi donate trên sóng livestream như vậy.

 

"Wao, cảm ơn các tình iu nhé. Mọi người chờ chút, tôi đi vả mặt cô ta ngay đây." 

 

Nói xong, Diệp Hi đưa máy cho cậu năm, ra hiệu anh ta làm cameraman.

 

Diệp Hi cầm ly rượu vang đỏ sóng sánh đi về phía tôi. Nhìn cái là tôi biết cô ta tính làm gì luôn.

 

Nhưng mỡ đấy mà húp. 

 

Lúc cô ta chuẩn bị hắt rượu lên người tôi, tôi né vội sang bên.

 

Chất lỏng màu đỏ rơi vào người một vị phu nhân quyền quý khác.

 

Tôi biết vị này, phu nhân tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Giang.

 

Nhà họ Giang và nhà họ Diệp có lui tới làm ăn, vốn định kết thông gia, mai mối cậu cả Giang Viễn và tôi.

 

Nhưng từ khi Diệp Hi trở về thì đối tượng kết hôn biến thành cô ta.

 

Không quan trọng, dù sao tôi cũng không muốn gả sang bên ấy.

 

Mặt bà Giang đen sì sì: "Diệp Hi, bây giờ đã là lá ngọc cành vàng rồi cô còn chưa rũ sạch bùn à? Nhà họ Giang chúng tôi không phải hạng xoàng nên yêu cầu với con dâu cũng tương đối cao, cô vẫn nên nhìn Hưu Hưu mà học hỏi đi."

 

Nói xong, bà Giang đi về phía tôi, thân mật nói: "Hưu Hưu, con đang ở chỗ nào? Nếu chưa có chỗ ở thì có thể chuyển đến nhà dì, dì dọn một phòng cho con."

 

Tôi nhã nhặn từ chối: "Cảm ơn dì Giang, cháu có chỗ ở rồi ạ."

 

Diệp Hi đứng sững như trời trồng, vừa rồi Bà Giang khiến cô ta quê quá.

 

Bà Diệp rất bao che khuyết điểm cho con nên đỡ lời: "Bà Giang, hiện tại người sắp kết hôn với Giang Viễn nhà bà là Hi Hi nhà chúng tôi, bà đừng nhận nhầm."

 

"Tôi chỉ nhận cô con dâu Hưu Hưu này thôi, nếu đổi thành Diệp Hi thì coi như hủy bỏ đi." Giọng điệu của bà Giang nghe không hề đùa.

 

Nói xong, bà ấy còn quay sang ướm hỏi Giang Viễn: "A Viễn, con thấy sao?"

 

10

 

Giang Viễn nhìn tôi, gật đầu phụ họa: "Ý con cũng như vậy, người con muốn cưới là Diệp Hưu, đổi sang người khác thì con thà không cưới."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/series-ty-huu/1-3.html.]

Ông bà Diệp tức đến xanh cả mặt.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Diệp Hi thẹn quá hoá giận, bĩu môi lạnh lùng hừ một tiếng: "Hủy thì hủy, giả vờ thanh cao cái nỗi gì? Đâu phải chỉ mình nhà bà có tiền có quyền."

 

Ông bà Diệp cũng hùa theo: "Hi Hi, để hôm khác bố mẹ tìm mối tốt hơn cho con."

 

Bảy ông anh trai cũng đứng ra chống lưng cho cô ta: "Hi Hi, đừng sợ. Với thực lực nhà mình thì có ối kẻ muốn xin làm thông gia."

 

Bà Giang cất giọng: "Vậy tiện đây mời mọi người làm chứng, việc gắn kết hôn nhân giữa hai nhà Giang - Diệp chính thức bị hủy bỏ."

 

Đám đông nghị luận ầm ĩ, Diệp Hi không biết giấu mặt vào đâu.

 

Cô ta túm chặt cổ tay tôi kéo về phía sân vườn: "Diệp Hưu, cô ra đây, tôi có chuyện muốn nói với cô!"

 

Đến nơi, tôi giằng khỏi tay cô ta và hỏi: "Có chuyện gì mà không thể nói trong kia?"

 

Diệp Hi đẩy vai tôi một cái, hùng hổ nói: "Diệp Hưu, hôm nay là sinh nhật đầu tiên của tôi ở nhà họ Diệp, cô tới đây chẳng phải là khiến tôi khó xử à? Dù tôi không quan tâm đến chuyện kết thông gia với nhà họ Giang nhưng cô làm tôi xấu mặt trong tiệc sinh nhật của chính mình thì là cô sai rành rành rồi."

 

"Đầu tiên, tôi vốn dĩ không muốn tới tham gia bữa tiệc này, là bố cô gọi điện kêu tôi đến. Ông ta bảo muốn nói cho tôi biết bố mẹ ruột của tôi đang ở đâu."

 

"Tiếp theo, hủy bỏ hôn ước là chuyện của các người, tôi không xía vào. Cô bớt đổ thừa giùm." 

 

"Cuối cùng, bây giờ cô đã là thiên kim nhà họ Diệp, xô xô đẩy đẩy như này ảnh hưởng đến hình tượng lắm. Khuyên cô đừng làm vậy, bởi vì tôi sẽ đánh trả đấy."

 

Nói xong, tôi đẩy bả vai Diệp Hi một cái, cô ta lùi lại mấy bước, suýt ngã.

 

Cảnh này đúng lúc bị Diệp Ngũ đang cầm máy livestream đi tới quay được.

 

Diệp Hi đã đứng vững rồi nhưng nghe thấy tiếng bước chân sau lưng thì lập tức giả bộ ngã sõng soài và kêu lên đau đớn: "Diệp Hưu, cô đừng bắt nạt người khác quá đáng!"

 

Wao, quả là diễn trò quen thói.

 

Còn lâu tôi mới nuông chiều tật xấu của cô ta, lúc này không vạch trần ngay thì hơi bị phí: "Vải thưa đòi che mắt thánh, mọi người thấy hết là cô đẩy tôi trước, còn giả vờ ngã rồi."

 

Diệp Hi tức quá, bật dậy ngụy biện: "Cô nói bậy, rõ ràng là cô đẩy tôi trước!"

 

Tôi liếc đôi giày cao gót 10 cm trên chân cô ta, bình tĩnh phán: "Kẻ chuyên lọc lừa sẽ ngã chổng vó, cô đi đường cẩn thận chút nhé."

 

Để chứng minh bản thân không phải người nói dối, Diệp Hi cố ý đi vài bước.

 

Không ngờ cô ta ngã thật.

 

Cô ta lảo đảo ngã nhào xuống đất, trông vô cùng chật vật.

 

 

Từ tiếng kêu có thể nghe ra lần này là ngã thật.

 

Xin lỗi tôi không tử tế, tôi cười ra tiếng mất rồi: "Diệp Hi, cô vừa thể hiện hoàn hảo sự khác biệt giữa ngã giả và ngã thật đấy."

 

Diệp Ngũ tắt livestream chạy tới đỡ Diệp Hi, mở miệng dạy dỗ tôi: "Hưu Hưu, sao cô lại trở nên không biết điều thế này? Cô không được bắt nạt Hi Hi."

 

"Là cô ta bắt nạt tôi trước đấy nhé. Từ nhỏ anh đã dạy tôi khi bị bắt nạt phải biết đánh trả còn gì?"

 

Diệp Ngũ bị chặn họng không nói được lời nào.

 

Anh ta lảng sang chuyện khác: "Bố tôi bảo cô đi thư phòng gặp ông ấy."

 

"Thì đi." Đúng lúc tôi cũng muốn tìm ông ta để hỏi về bố mẹ ruột.

 

Loading...