Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 5 - Chương 9: Đáng đời không được yêu

Cập nhật lúc: 2024-12-30 06:57:14
Lượt xem: 385

Bùi Điềm Điềm không đi học, mấy ngày qua những lời đồn đại trong khu nhà đã khiến cô bé không ngóc đầu lên được.

Hơn nữa, khi biết rằng Chu Xảo là mẹ ruột của mình, cô bé càng thêm sụp đổ..

Cô bé rất muốn nói với anh trai nhưng những ngày gần đây, anh trai cứ tránh mặt cô bé, ánh mắt luôn rất lạnh lùng, đối xử với cô bé như một người xa lạ.

Trong lòng Bùi Điềm Điềm vô cùng khó chịu nhưng lại không biết phải làm gì.

Trước đây quan hệ của cô bé với anh trai rất tốt, dù từ nhỏ anh trai đã rất ít nói, không nhiệt tình với bất cứ người nào nhưng mỗi khi xảy ra chuyện, anh trai luôn che chở cô bé, gánh tội thay chịu đánh đòn thay cô bé.

Bùi Điềm Điềm cũng rất yêu quý anh trai.

Nhưng kể từ sau khi cô bé đến sống với bà nội, quan hệ giữa cô bé và anh trai đã dần trở nên xa cách.

Cô bé làm gì anh trai cũng không đồng ý.

Thực ra trong lòng cô bé vẫn có sự oán giận, chuyện lần này nếu không phải vì anh trai đột nhiên chạy tới gây chuyện, công ty cũng sẽ không trách cô bé, cũng sẽ không yêu cầu bọn họ bồi thường.

Tất cả mọi người đều dồn ép cô bé, chỉ trích cô bé, không cho cô bé có quyền nổi giận.

Cô bé cũng không dám nói với bất cứ người nào về chuyện này, dì Chu Xảo giấu giếm bọn họ, có lẽ là vì có lý do gì đó.

Bùi Điềm Điềm thực sự không muốn ở lại khu nhà này nữa.

Không ai thích cô bé, không giống như anh trai có thành tích học tập tốt, thầy cô khen ngợi anh trai, bà nội yêu quý anh trai.

Cuộc sống của cô bé ở đây rất khổ sở.

Cô bé nghĩ, dù sao tất cả mọi người cũng không thích cô bé, vậy không bằng đi theo dì Chu Xảo, dì ấy không phải là mẹ ruột của mình sao? Ra ngoài chắc chắn sẽ cho cô bé đi học, được sống ở chỗ tốt hơn.

Cô bé thậm chí không cần phải ghen tị với những đứa trẻ khác có mẹ đưa đi học, có quần áo đẹp để mặc.

Bùi Điềm Điềm càng nghĩ càng cảm thấy bực bội, ước gì có thể lập tức dọn ra ngoài ngay.

Nơi này, ai cũng chê bai cô bé, nói cô bé không đàng hoàng, tuổi còn nhỏ mà không lo học hành.

Cô muốn đi!

Nhưng anh trai thì phải làm sao?

Bùi Điềm Điềm biết anh trai chẳng những không thích dì Chu Xảo, mà còn rất ghét dì ấy!

Anh trai sẽ nghe cô bá mà đi theo dì Chi Xảo sao?

Mặc dù anh trai không đi cũng không sao, dù sao cũng đã có mẹ rồi, cô bé không cần anh trai lúc nào cũng trông chừng mình nữa.

Tuy nhiên, chuyện này cô bé cũng phải bàn bạc với anh trai một chút.

Có thể khi biết dì Chu Xảo là mẹ ruột của bọn họ, anh trai sẽ không ghét dì ấy nữa thì sao?

Bùi Điềm Điềm nghĩ như vậy thì cảm thấy rất vui vẻ, đúng lúc nhìn thấy anh trai đeo cặp sách đi tới, cô bé vội vàng chạy đến: “Anh...”

Cô bé còn chưa kịp gọi xong một tiếng "anh trai" thì Bùi Quý Xuyên đã đi lướt qua người cô bé, giống như cô bé là không khí, chẳng thèm để ý.

Nụ cười trên mặt Bùi Điềm Điềm cứng lại.

Cô bé còn không trách anh trai vì đã khiến mình bị mọi người cười nhạo, vậy mà anh trai lại còn giận ngược!

Nhìn anh trai không thèm quay đầu lại, Bùi Điềm Điềm tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng!

Sau đó cô bé hừ lạnh một tiếng, thôi bỏ đi, dù sao anh trai ở đây ai cũng tốt với cậu, không bị bắt nạt giống như mình, có lẽ anh trai căn bản không muốn đi đâu.

Lúc này nhìn mình bị mọi người chế giễu, anh trai không giúp đỡ, không bảo vệ mình thì cũng thôi đi, vậy mà còn không thèm để ý đến mình.

Có phải anh trai cũng giống như mọi người, cho rằng cô bé không đàng hoàng, coi thường cô bé không?

Rõ ràng là chính anh trai đã hại cô bé!

Bùi Điềm Điềm càng nghĩ càng giận, cô bé lén lút quay trở về phòng thu dọn đồ đạc của mình, chờ dì Chu Xảo đến.

Hiện tại bà nội rất ghét cô bé, bởi vì cô bé hại anh trai bị người ta đánh, về nhà bà nội lại còn đánh cô bé, bây giờ cả người cô bé đều đau nhức.

Cô không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.

Chờ dì Chu Xảo đến, cô bé sẽ bảo dì ấy đưa mình đi.

Bùi Điềm Điềm thu dọn đồ đạc, trong lòng tràn đầy hy vọng chờ đợi dì Chu Xảo đến đón mình đi sống cuộc sống mới.

Nhưng cô bé không đợi được dì Chu Xảo, mà lại nhận được tin dì Chu Xảo bị bắt.

Cô bé không thể tin được, vội vàng chạy ra ngoài hỏi: “Tại sao dì Chu Xảo lại bị các chú cảnh sát bắt vậy?”

“Ôi, cháu không biết sao? Không phải cháu suốt ngày chạy theo cô ta khắp nơi sao?” Người kia nhìn thấy Bùi Điềm Điềm thì hơi ngạc nhiên, rồi lại lập tức cười nhạo: “Chú Dương của cháu vậy mà lại là vị hôn phu của người ta, còn dì Chu Xảo của cháu không biết xấu hổ lại nói là bạn trai của mình, còn dẫn vào khu nhà này diễu võ giương oai khoe khoang. Bây giờ vợ chưa cưới của người ta biết chuyện, tìm đến tận đây đánh cô ta một trận. Cháu còn nhỏ chưa hiểu gì nhưng cũng phải biết cái gì đúng cái gì sai, sau này vẫn nên ít tiếp xúc với cô ta đi, tránh gây thêm rắc rối. Dì cũng là thấy cháu còn nhỏ nên mới nhắc nhở cháu một câu.”

Những người khác cũng cảm thấy như vậy, chuyện của Bùi Điềm Điềm mặc dù không đúng nhưng có lẽ ddeefu là dì Chu Xảo kia xúi giục, nghe nói cũng bởi vì cô ta giấu diếm mà anh trai Bùi Điềm Điềm mới báo cảnh sát.

Tất cả mọi người đều tưởng cô bé đi làm người mẫu đàng hoàng, còn ghen tị, ai ngờ lại phải chụp loại ảnh đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-5/chuong-9-dang-doi-khong-duoc-yeu.html.]

Nhưng Bùi Điềm Điềm vẫn còn nhỏ tuổi, làm sao cô bé có thể hiểu được?

Nếu không có sự đồng ý của người lớn, làm sao cô bé có thể chụp những thứ đó?

Mọi người đều nghĩ cô bé bị lừa.

Lúc này suy nghĩ lại, dù sao thì bọn họ đều sống trong khu nhà này, nên cũng nhắc nhở cô bé một câu.

“Cháu nhìn anh trai cháu xem, trước đây đi theo dì Tống, không tiếp xúc với người ngoài, được dạy dỗ tốt như thế nào, nghe nói thành tích học tập của cậu bé luôn đứng top ba trong lớp, còn cháu thì sao, suốt ngày không lo học hành chăm chỉ, đi làm người mẫu gì đó, ngoài việc bị mọi người cười nhạo, cháu có nhận được thứ gì tốt không?”

“Dì Chu Xảo kia của cháu, nhìn qua thì xinh đẹp đấy nhưng cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi. Nếu như cô ta có năng lực, có thể ngày nào cũng chạy tới khu nhà chúng ta, còn cho cháu đi chụp mấy kiểu ảnh kia sao? Cháu cũng thật sự quá ngây thơ rồi.”

“Đúng vậy, đừng trách các dì nói chuyện khó nghe, nếu cháu đi theo dì Tống của cháu, nghe lời dì ấy thì sẽ tốt hơn nhiều, suốt ngày chạy theo người ngoài xảy ra chuyện gì cũng đừng trách người ta không thích cháu, nếu là các dì thì cũng chẳng buồn quản cháu đâu.”

Một nhóm người lớn bàn tán ầm ĩ.

Bùi Điềm Điềm bị dạy dỗ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, không biết phải phản bác thế nào.

Nếu là trước đây, cô bé chắc chắn sẽ rất chán ghét những người này, cho rằng bọn họ nói xấu người khác, nhìn ai cũng xấu, chắc chắn là không muốn thấy dì Chu Xảo sống tốt, nên mới nói những lời như vậy.

Nhưng bây giờ, dì Chu Xảo bị bắt rồi, còn bị coi là kẻ phá hoại tình cảm người khác, là kẻ thứ ba.

Chú Dương kia, cô bé cũng biết, hai người bọn họ có mối quan hệ rất tốt, đối phương thường lái xe đến đón dì Chu đi ăn cơm, ngay cả Bùi Điềm Điềm cũng luôn nghĩ rằng người này là bạn trai của dì Chu Xảo.

Nhưng ai ngờ, người ta lại có vợ chưa cưới rồi.

Dì Chu Xảo phá hoại tình cảm của người khác, còn bị đánh.

Cho dù cô bé có không hiểu chuyện đến đâu cũng biết chỉ có phụ nữ xấu mới làm ra những chuyện như vậy.

Liên tiếp những đả kích khiến cho Bùi Điềm Điềm hoàn toàn mất hết hy vọng.

Cô bé chỉ vừa mới quyết định sẽ đi theo dì Chu Xảo.

Dì ấy là mẹ của mình, đi theo dì ấy thì cho dù là bà nội cũng sẽ không nói gì được.

Dì Tống lại không hề quan tâm đến cô bé, cô bé cũng chẳng muốn ở lại đây nữa.

Nhưng bây giờ lại nghe nói dì Chu Xảo làm ra chuyện như vậy, dì ấy còn không thể bảo vệ bản thân, vậy thì cô bé... phải làm sao?

Đồng thời, Bùi Điềm Điềm cũng tự nhắc nhở mình.

Cô bé không thể để người khác biết dì Chu Xảo là mẹ của mình.

Cô bé và dì Chu Xảo chỉ là thường đi cùng nhau thôi, vậy mà mọi người đã chán ghét cô bé như vậy.

Nếu như dì Chu Xảo không làm ra những chuyện này, có lẽ cô bé đi cùng dì Chu cũng không sao, dù sao thì người ta nói gì, cô bé cũng không nghe thấy.

Nhưng bây giờ nếu cô bé đi theo dì Chu, nói dì ấy là mẹ mình thì mọi người chắc chắn sẽ cảm thấy cô bé đáng ghét hơn.

Bùi Điềm Điềm mặt mày tái mét, mọi người chỉ nghĩ rằng cô bé bị dọa sợ, nên cũng không nói thêm gì nữa.

Không ai biết rằng trong khoảng thời gian ngắn đó, suy nghĩ của Bùi Điềm Điềm đã xoay chuyển hàng ngàn lần.

Cô bé thông minh, rất nhanh đã hiểu ra, bây giờ mình không thể đi được nữa.

Cô bé phải ở lại, sống trong khu nhà này và phải giấu kín bí mật kia, không để ai biết!

Chỉ có vậy, mọi người mới nghĩ rằng cô bé vô tội.

Đúng rồi, chỉ cần cô bé nói với mọi người rằng mình bị dì Chu Xảo lừa gạt, bản thân cũng không muốn chụp những bức ảnh đó.

Mọi người chắc chắn sẽ không chửi mắng cô bé nữa, sẽ còn cảm thấy cô bé đáng thương.

Ban đầu Bùi Điềm Điềm không muốn đến trường học nữa nhưng bây giờ tình hình đã thành ra như vậy, cô bé không thể làm gì khác ngoài việc cắn răng mang cặp sách đến trường.

Chu Xảo cũng không ngờ rằng Lý Thiến sẽ tìm đến mình, cô ta biết từ chỗ Dương Vĩ nhà Lý Thiến không phải người trong thành phố này, vì vậy đúng là cô ta đã nhờ Dương Vĩ giúp đỡ giả vờ là bạn trai mình để làm rõ chuyện với Bùi Hải.

Sau đó, mặc dù hai người vẫn thường xuyên tiếp xúc nhưng chỉ coi nhau là bạn.

Ai có thể ngờ được Lý Thiến thế mà lại tìm đến, còn ra tay đánh cô ta.

Lúc này mặt mũi Chu Xảo bầm dập sưng tấy nhưng bởi vì dung mạo xinh đẹp, dáng người mảnh mai, nên dáng vẻ vô cùng yếu đuối đáng thương khiến người ta muốn che chở.

Nhìn lại Lý Thiến đang mắng chửi và hai người đàn ông to lớn, mọi người đều không hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến một cô gái bị đánh đến mức này.

Nhân viên cảnh sát còn đến chăm sóc Chu Xảo, đặc biệt là mấy người đàn ông, bọn họ hết sức ân cần.

Nhưng khi nghe nói dì Chu Xảo quyến rũ vị hôn phu của người ta, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.

Mấy người đàn ông vừa rồi còn nhiệt tình, trong nháy mắt đã kéo dài khoảng cách.

Khuôn mặt Chu Xảo đỏ bừng lên, tức giận nói: "Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Tôi với Dương Vĩ không có gì cả, tôi chỉ nhờ anh ấy giả vờ là bạn trai để giúp tôi giải thích một số chuyện thôi. Nhưng chúng tôi hoàn toàn trong sạch, chẳng lẽ không thể nhờ bạn bè giúp đỡ một chút được sao? Chẳng lẽ có vợ chưa cưới rồi không thể có bạn bè là phụ nữ được sao? Sao các người lại làm như vậy?"

Chu Xảo cảm thấy chẳng trách Dương Vĩ lại không thích Lý Thiến. Loại người có tính chiếm hữu mạnh mẽ như vậy, chỉ cần một người đàn ông và một người phụ nữ nói chuyện mấy câu, kết bạn, ăn cùng nhau một bữa cơm mà đã bị hiểu lầm, cô ta thực sự không biết nói gì.

Với tâm hồn hẹp hòi và tính kiểm soát mạnh mẽ như vậy, đúng là đáng đời người ta không thích Chu Thiến! 

Loading...