Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi tôi xuyên sách, phản diện lại trùng sinh mất rồi - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-11-13 19:52:05
Lượt xem: 217

Câu hỏi của Tô Thiển Thiển lại một lần nữa hiện lên trong đầu tôi.

 

Trong lòng tôi dường như có câu trả lời sắp bật ra.

 

Nhưng chưa kịp bật ra, miệng tôi đã nhanh hơn.

 

“Chẳng trách ngươi nói không hứng thú gì với nhân vật chính, nhân vật phụ, hay cốt truyện…”

 

Cái buff trùng sinh này, ai có thể địch lại được?

 

Tôi cúi đầu, không nhịn được thở dài một tiếng.

 

Ánh mắt dừng lại trên những bông hoa đỗ quyên, đột nhiên phát hiện ra điều bất thường.

 

Sau khi tưới nước, lớp đất vốn bao bọc chặt gốc hoa trở nên lỏng lẻo, lộ ra màu đen trắng rõ rệt bên dưới.

 

Mắt?

 

Trong chậu hoa làm sao lại có mắt?

 

Ý nghĩ này vừa lóe lên, tôi lập tức rùng mình, dạ dày sục sôi cả lên.

 

Tuy nhiên, chưa kịp dời tầm mắt, lớp đất lại một lần nữa trở nên lỏng lẻo hơn.

 

Nhìn thấy làn da xám xịt xung quanh con mắt trừng trừng kia, tim tôi thắt lại, cuối cùng cũng không nhịn được, dựa vào cửa: “Oẹ!”

 

20.

 

Tôi nôn đến mức trời đất quay cuồng, hoàn toàn không để ý đến việc Tiêu Chước đã đến gần từ lúc nào.

 

Hắn quỳ xuống, đặt bình tưới xuống, chống đầu cong môi nhìn tôi.

 

Rõ ràng là đang cười.

 

Nhưng ý cười không đến được đáy mắt.

 

Lạnh lẽo.

 

“Nàng thấy rồi? Sợ à?”

 

“Sợ cái gì? Những kẻ này đều đáng chết.”

 

Không biết là ghê tởm nhiều hơn, hay là sợ hãi nhiều hơn.

 

Chân tôi mềm nhũn, vô thức lùi lại.

 

Vừa ổn định lại hơi thở, định hỏi hắn bắt tôi và nam chính đến đây, có phải cũng muốn dùng chúng tôi làm phân bón cho hoa hay không.

 

Liếc mắt nhìn bên trong điện, lại thấy Hoàn Vương nằm trên mặt đất, môi khẽ động.

 

Hắn ta không lên tiếng.

 

Nhưng trong đầu tôi, bỗng vang lên một giọng nói vừa lạ vừa quen.

 

Đó là ngày đầu tiên tôi xuyên đến thế giới này, hệ thống chỉ xuất hiện vài phút trong đầu tôi, nói một câu rồi biến mất không dấu vết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-toi-xuyen-sach-phan-dien-lai-trung-sinh-mat-roi/chuong-13.html.]

Và bây giờ, câu thoại trong đầu, vẫn y hệt như vậy.

 

“Hoàn thành cốt truyện, rời khỏi thế giới.”

 

21.

 

Tâm trạng thật phức tạp.

 

Nữ chính thức tỉnh.

 

Tôi, ác nữ bia đỡ đạn, là người xuyên sách.

 

Phản diện trùng sinh cộng thêm đọc tâm thuật, buff chồng chất.

 

Ngay cả nam chính cũng nghi là bị hệ thống chiếm giữ.

 

Thế giới điên rồ đến không ngờ, có một cảm giác điên cuồng không màng đến tính mạng của người khác.

 

Hoàn Vương lại bị kéo đi.

 

Tiêu Chước nói, kiếp trước hắn bị Hoàn Vương tra tấn bảy bảy bốn mươi chín ngày, c.h.ế.t không toàn thây.

 

Lần này hắn sẽ tra tấn trả lại.

 

Nhưng hắn lại không có ý định g.i.ế.c tôi, chỉ nhướng mày hỏi: “Nàng muốn cầu xin cho hắn?”

 

“Chủ nhân, ta là nô tài của nàng, nếu nàng mở miệng, ta có thể tha cho hắn.”

 

Khi hỏi câu đó, hắn sát lại gần tôi.

 

Khẽ cúi người, quấn một lọn tóc của tôi chơi đùa trên ngón tay.

 

Hành động này có chút mập mờ.

 

Đặc biệt là khi hắn nheo mắt lại, một tiếng “chủ nhân” quyến rũ như hồ ly, tựa như đang dụ dỗ tôi, để tôi mở miệng cầu xin.

 

Nhưng theo trực giác của tôi, chỉ cần tôi mở miệng cầu xin cho Hoàn Vương một chữ.

 

Lập tức hắn sẽ không quấn tóc tôi nữa, mà là cổ của tôi.

 

Không chút do dự, tôi quả quyết đưa tay từ chối.

 

“Ân oán riêng của các ngươi, không liên quan đến ta.”

 

Ngừng một chút, tôi tiện thể đưa ra một yêu cầu khác.

 

“Muội muội ta đâu? Tỷ muội chúng ta có tình cảm sâu đậm, ta muốn gặp muội ấy một chút.”

 

22.

 

Thực ra không cần nhắc nhở.

 

Ngay ngày đầu xuyên sách, tôi đã biết, muốn trở về, chỉ có thể hoàn thành cốt truyện, c.h.ế.t trong tay Tiêu Chước.

 

Vì vậy, bị hắn khống chế tra tấn, tôi cũng không quá kháng cự.

 

 

Loading...