Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Phản Diện Tỏ Tình Với Tôi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-01-23 01:39:48
Lượt xem: 606

12

 

Thật sự phải nói, Lục Bồi nhìn người rất chuẩn.

 

Ngày hôm sau, trên diễn đàn trường toàn là bài bôi nhọ tôi, nói tôi đùa giỡn tình cảm người khác để kiếm tiền.

 

Kèm theo đó là ảnh tôi nói chuyện với Lục Hoàn Vũ và Lục Bồi, cả ảnh tôi đeo túi hàng hiệu, và ảnh Lục Hoàn Vũ tặng quà hôm qua.

 

Mỗi tấm ảnh đều có thật có giả, khiến người ta nhìn vào liền nghĩ tôi là kẻ ham hư vinh.

 

Trong chốc lát, cả diễn đàn tràn ngập tiếng mắng chửi tôi.

 

Cuối cùng, chuyện này còn lan đến Weibo, như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, càng nhiều suy đoán, tôi còn nhận được cả điện thoại lạ chửi rủa.

 

Tiếp đó, có người tự xưng là bạn cấp ba của tôi đứng ra nói tôi từ trước đã thích quyến rũ người khác.

 

Trời đất ơi, ngay cả nguyên chủ cũng chỉ trêu chọc nam chính, nữ chính và phản diện thôi, chứ những người khác cô ta thật sự không thèm để ý.

 

Thấy bình luận trên mạng, Lục Hoàn Vũ tức giận đến bật cười: "Ham hư vinh? Tài sản nhà họ Thời khi nào mà đến cái túi cũng không mua nổi?"

 

Mạc Vũ Hân lo lắng nắm tay tôi: "Tịnh Tịnh, cậu đừng giận, chúng ta nghĩ cách khác."

 

Lục Bồi trầm giọng: "Chỉ một ngày mà đã thành ra thế này, chắc chắn không phải học sinh làm được, e là còn có kẻ đứng sau giật dây."

 

Tôi lấy điện thoại ra: "Chuyện này không còn trong khả năng giải quyết của chúng ta nữa rồi."

 

Tôi móc điện thoại ra: "Đây đã không phải phạm vi chúng ta có thể giải quyết."

 

Tôi gọi một cuộc điện thoại: "Ba, có người đang nhắm vào con, ừm, phải giải quyết dứt điểm, ừm, cảm ơn ba."

 

Một phút sau, tập đoàn Thời gia ra thông báo, tất cả những bài viết bôi nhọ tôi và người phát tán chúng đều sẽ nhận được thư cảnh cáo từ luật sư của tập đoàn.

 

Dung Lương, kẻ khởi xướng sự việc, bị mời lên đồn cảnh sát uống trà, dù có được thả ra cũng sẽ bị đuổi việc vì nể mặt Thời gia.

 

Nhưng cũng vì chuyện này mà Lục Bồi bị Lục gia phát hiện sớm, Lục gia biết Lục Bồi là đứa con riêng lưu lạc bên ngoài.

 

Tối hôm đó, sau một thời gian dài, tôi lại mơ thấy quyển sách kia.

 

Chữ trên sách không ngừng tái tạo, tan biến rồi lại tái tạo, như thể đang cố gắng thoát khỏi xiềng xích nào đó.

 

Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên sách, cả quyển sách đột nhiên rung lên dữ dội, khiến tôi giật mình vội rụt tay lại.

Dưa Hấu

 

Đột nhiên, một luồng kim quang lóe lên, bốn sợi xích vàng từ trên bàn vươn ra, khóa chặt quyển sách lại.

 

Nhưng dường như quyển sách vẫn chưa từ bỏ, nó vẫn còn rung nhẹ.

 

Tôi còn chưa hiểu chuyện gì thì đã bị đẩy ra khỏi giấc mơ, mở mắt lần nữa, ánh nắng bên ngoài đã hơi chói chang.

 

Và tôi, không còn ở trường học, mà đang ở nhà.

 

Trong căn biệt thự song lập xa hoa của mình.

 

13

 

Một cách khó hiểu, trong đầu tôi xuất hiện thêm một đoạn ký ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-phan-dien-to-tinh-voi-toi/chuong-6.html.]

 

Sau khi tốt nghiệp, bốn người chúng tôi dù ồn ào náo nhiệt cuối cùng vẫn thay đổi.

 

Lục Hoàn Vũ mượn thế lực của Lục gia, ép Lục Bồi phải ra nước ngoài.

 

Còn Lục Bồi ở nước ngoài, lại sa chân vào bóng tối, trở thành ông trùm thế lực ngầm.

 

Còn tôi, Mạc Vũ Hân và Lục Hoàn Vũ, ba người lại lần nữa bị cuốn vào vòng xoáy này.

 

Tôi ôm đầu, cố xoa dịu cơn đau nhức, đôi mắt cụp xuống.

 

Cuối cùng tôi cũng hiểu ý nghĩa của giấc mơ, cốt truyện trong sách đang ép buộc phát triển, nó muốn mỗi người chúng tôi phải đi đến cái kết đã định.

 

Ha...

 

Không còn cách nào, tôi đây vốn trời sinh đã mang cái tính phản nghịch, có người muốn tôi thế này, tôi nhất định không làm thế.

 

Tôi thay quần áo, xông thẳng đến văn phòng của Lục Hoàn Vũ.

 

Lục Hoàn Vũ vừa thấy tôi đã nhíu mày: "Tịnh Tịnh, tôi không rảnh để mà đôi co với cô!"

 

"Bốp!" Tôi ném thẳng túi xách vào đầu Lục Hoàn Vũ: "Tỉnh chưa? Tỉnh rồi thì đưa số điện thoại của Lục Bồi cho tôi!"

 

Lục Hoàn Vũ ngẩn người, thậm chí còn chưa kịp nổi giận đã theo phản xạ mà che giấu.

 

"Lục Bồi đi nước ngoài bao nhiêu năm rồi, tôi làm sao mà biết số điện thoại của cậu ta."

 

Tôi cười khẩy hai tiếng: "Lục Hoàn Vũ, tôi quen anh bao lâu rồi? Ai cho anh cái gan dám nói dối trước mặt tôi hả?"

 

Nói rồi, tôi tiếp tục gọi điện thoại, vừa kết nối đã nói ngay: "Bảo bối, anh không kịp giải thích, bây giờ em đến văn phòng của Lục Hoàn Vũ ngay đi."

 

Lục Hoàn Vũ ngơ ngác mất hai giây, sau khi hoàn hồn thì lập tức nổi trận lôi đình.

 

"Tịnh Tịnh, cô lại muốn làm hại Vũ Hân!"

 

Tôi liếc xéo anh ta: "Câm miệng đi, chuyện của con gái anh bớt xen vào."

 

Hiếm khi thấy, Lục Hoàn Vũ ngây người, anh ta nhìn tôi rất lâu, đột nhiên vành mắt đỏ hoe.

 

Mạc Vũ Hân đến rất nhanh, vừa thấy tôi đã nhào tới ôm chầm lấy.

 

"Tịnh Tịnh, cuối cùng cậu cũng về rồi!"

 

Tôi xoa đầu cô ấy, biết cô nàng này đã chịu ấm ức.

 

"Vũ Hân, xin lỗi, tớ cũng mới biết thôi."

 

Trong đoạn ký ức đó, tôi đột nhiên quay sang đối đầu với Mạc Vũ Hân, si mê Lục Hoàn Vũ.

 

Hai người họ ban đầu ngơ ngác, sau đó lập tức nhận ra tôi có gì đó không ổn.

 

Nhưng dù họ làm gì, tôi vẫn cứ khăng khăng làm theo ý mình, thậm chí dưới những tính toán vụng về của tôi, Mạc Vũ Hân còn bị thương vài lần không lớn không nhỏ.

 

Nhưng ngay cả cốt truyện cũng không thể thay đổi quyết định của họ.

 

Mạc Vũ Hân không hề dựa dẫm vào Lục Hoàn Vũ, cô ấy dựa vào tài năng của mình để bắt đầu khởi nghiệp, rồi từng bước thành lập công ty riêng, trở thành một nữ cường nhân.

Loading...