Sát phu chứng đạo - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-30 19:05:01
Lượt xem: 256
Sau khi Cố Mạc Ngữ “trấn an” ta xong, nếu bỏ qua chuyện Tần Du Uyển ngồi ở trên cao đường thì hôn lễ tiến hành rất thuận lợi.
Sau khi hô “Nhị bái cao đường”, ta nắm chặt khăn quàng đỏ trên tay, chậm chạp không cục cựa.
“Muội đang làm gì vậy?” Giọng nói bất mãn của Cố Mạc Ngữ từ bên cạnh truyền đến.
“Tại sao nàng ta lại ngồi ở đây?” Ta xuyên qua khăn voan đỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Du Uyển đang ngồi ở trên ghế, vẻ mặt tươi cười, nụ cười kia ở trong mắt ta so với khiêu khích không hề khác gì.
“Hai người chúng ta tu đạo, đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với thế tục, ta để Du Uyển ngồi ở chỗ đây, là bởi vì ta cùng nàng ấy cũng là phu thê một đời, ở phàm trần chăm sóc ta rất nhiều, cũng xứng đáng nhận được một lạy này của hai người chúng ta.”
“Tô sư tôn, hôn sự của ta và sư phụ ở phàm trần, phụ mẫu hai bên đều có mặt, nhưng hôm nay cũng không thể bái không cao đường, cho nên sư phụ nói để cho ta ngồi chỗ này.”
Tần Du Uyển trên mặt ra vẻ khó xử, giả vờ như đứng dậy muốn đi: “Nhưng mà hôn lễ tiến hành rất thuận lợi, là ta không xứng, làm sao có thể nhận đại lễ của sư phụ và sư tôn chứ?”
Không đợi Tần Du Uyển đứng dậy, giọng Cố Mạc Ngữ liền vang lên, trong giọng nói tràn đầy dịu dàng: “Ta nói nàng nhận được thì nhận được.”
Dứt lời, ta cảm giác đầu vai trầm xuống, Cố Mạc Ngữ thừa dịp ta không chú ý, liền dùng phép thuật để ta bái Tần Du Uyển.
Lúc ta khom lưng, mơ hồ nghe được bên cạnh truyền đến tiếng cười nhạo.
Ta mím môi, món nợ này ta nhớ kỹ.
Cố Mạc Ngữ vốn không muốn cùng ta làm nhiều lễ tiết như vậy, dù sao ta ở trong mắt hắn chỉ là cung cấp tu vi cho hắn, để hắn “sát thê chứng đạo”, hắn chỉ muốn sớm cùng ta viên phòng mà thôi.
Nhưng mà hiện tại chờ ở trong động phòng cũng không phải là ta, mà là người hắn hài lòng, Tần Du Uyển. Cố Mạc Ngữ uống xong Dật Tình Tán, đã sớm không phân biệt được là đêm hay chiều.
Ta và Thẩm Chính Khanh đứng ở trong sân nghe động tĩnh trong phòng truyền đến, cho dù là xem nhiều sách như vậy mặt ta cũng đỏ tới mang tai.
“Thảo nào Cố Mạc Ngữ yêu thích nàng ta như vậy, với thủ đoạn phòng the này, có mấy người đàn ông chịu được?”
Ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Chính Khanh bên cạnh, không ngờ vẻ mặt hắn vẫn chính khí, giống như một chút cũng không nghe thấy tiếng vang trong phòng.
“Ngươi đúng thanh tâm quả dục, không phải là...” Ta như có điều suy nghĩ ánh mắt dần dần xuống phía dưới, dừng ở nơi chỗ không thể nói.
Thẩm Chính Khanh bất động che khuất tầm mắt của ta, trong giọng nói tràn đầy ghét bỏ đối với động tĩnh này: “Làm bẩn tai mắt người khác.”
Ta cười khẽ một tiếng, tiếp tục ngồi xổm ở góc tường, cho đến khi động tĩnh trong phòng nhỏ dần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sat-phu-chung-dao/6.html.]
Ta đang nghĩ làm thế nào để Thẩm Chính Khanh bế ta vào bình thường một chút, ta cảm giác được một luồng nhiệt thổi vào cổ, sau đó là động tác cắn nhẹ.
“Ngươi lớn mật!” Ta nhẹ giọng quát.
“Diễn kịch phải diễn trọn bộ.” dứt lời Thẩm Chính Khanh liền ôm ngang ta, ý bảo ta tựa vào trong n.g.ự.c hắn.
Mặc dù ta tức giận, nhưng mắt thấy Tần Du Uyển sắp đi ra, vẫn ngoan ngoãn tựa vào trong n.g.ự.c hắn.
Vừa nhắm mắt lại, ta đã nghe thấy tiếng cửa cọt kẹt mở ra. Ta lặng lẽ hé mắt nhìn, xương quai xanh trên cổ Tần Du Uyển có nhiều dấu vết mập mờ.
Nàng ta liếc nhìn dấu vết trên cổ ta một cái, ngước mắt tràn đầy phong tình nhìn Thẩm Chính Khanh, che miệng trêu chọc: “Ngươi đúng là thương hoa tiếc ngọc.”
Thẩm Chính Khanh không để ý tới nàng ta, ôm ta nghiêng người sải bước vào trong phòng, nhẹ nhàng đặt ta lên giường.
Ta còn đang suy nghĩ lát nữa làm thế nào đẩy mạnh thân thể Cố Mạc Ngữ một chút, chợt nghe được giọng Tần Du Uyển từ cửa truyền đến.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Chúng ta hợp tác lâu dài đi, ngươi có bằng lòng không?”
7
Khi Cố Mạc Ngữ và Tần Du Uyển ngày ngày lăn lộn, ta mang theo Thẩm Chính Khanh tu luyện.
Khi Cố Mạc Ngữ cùng Tần Du Uyển bàn bạc sau khi phi thăng sẽ đạp ngã ta như thế nào, ta mang theo Thẩm Chính Khanh tu luyện.
Ta hài lòng nhìn tu vi Thẩm Chính Khanh tăng nhanh, lúc mình cách phi thăng cũng không xa, Tần Du Uyển lại đi ra hành động như yêu quái.
“Ngươi là nói Tần Du Uyển mỗi ngày đều uống thuốc dưỡng thai?” Ta vuốt ve ngọc trụy trong tay, hỏi.
“Sớm muộn gì cũng uống một chén thuốc dưỡng thai, không bỏ sót.” Thẩm Chính Khanh hỏi: “Cần bỏ ra không?”
Ta cười nhạo một tiếng: “Nàng ta thích uống thì cứ đi, nhưng có thể không phải là con của Cố Mạc Ngữ.”
Ta nhớ tới kiếp trước nàng ta mang theo đứa nhỏ phàm trần cùng Cố Mạc Ngữ diễu võ dương oai trước mặt ta, một lần ép ta đến không có chỗ đứng trong tông môn.
“Đi lấy thuốc dưỡng thai cho nàng ta, thứ tốt này cũng không thể chỉ để Cố Mạc Ngữ hưởng thụ một mình.”