Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sát phu chứng đạo - 4

Cập nhật lúc: 2024-11-30 19:04:37
Lượt xem: 238

Ta đưa tay ngăn lại lời hắn còn muốn nói tiếp: “Ngày đó ta thấy Du Uyển hộc m.á.u ở sau núi, đột nhiên nghĩ thông suốt, đón nàng ta lên núi đúng là cách tốt  nhất.”

 

“Muội thực sự muốn sao? Từ trước đến nay muội không thích thu đồ đệ, hôm nay ở trên điện...” Trong mắt Cố Mạc Ngữ mang theo chút tìm tòi nghiên cứu..

 

Ta giả vờ oán trách trừng hắn một cái: “Các đệ tử luôn nói huynh phong quang tế nguyệt, còn ta chính là người hay đố kỵ, nếu ta và huynh muốn thành hôn, ta tự nhiên không nghĩ tới lúc đó liên lụy tới thanh danh của huynh. Hôm nay vì ta thấy hắn đáng thương, cũng có tuệ căn, cho nên mới thu hắn làm đồ đệ.”

 

Thấy nghi ngờ trong mắt Cố Mạc Ngữ vẫn chưa hoàn toàn biến mất, ta nổi da gà, giống như lúc trước làm nũng với hắn: “Chẳng lẽ Cố Lang ghen sao?”

 

“Ta chỉ nhắc nhở muội nam nữ thụ thụ bất thân, thu một vị nam đệ tử đối với thanh danh của muội cũng không có lợi.”

 

Ta gần như không thể ngừng cười khi nghe điều đó. Người vừa mới thu nhận một vị đệ tử khác phái từng có nhân duyên với mình là ai? Cố Mạc Ngữ này sao lại nói dối còn vả vào mặt mình?

 

“Ta biết huynh đau lòng cho ta, đến lúc ta chán, ta sẽ ném hắn cho huynh dạy.”

 

Nghe được lời nói của ta giống như thường ngày, Cố Mạc Ngữ mới yên lòng, sắc mặt hơi sáng sủa, kéo tay ta ngồi ở bên giường.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

“Quân Nhi, tháng sau chính là ngày đại hôn của hai chúng ta, vì đại điển thu đồ đệ tiêu phí rất nhiều, ta nghĩ hay là giản lược hôn sự?”

 

E là không phải nguyên nhân là vì tiêu phí rất nhiều, mà là lo lắng hôn sự gióng trống khua chiêng làm tổn thương trái tim Tần Du Uyển.

 

Ta giả vờ bất mãn hờn dỗi một hồi, lại như thỏa hiệp vỗ vỗ tay hắn: “Được rồi, nghe lời huynh.”

 

Cố Mạc Ngữ thở phào nhẹ nhõm, hắn hôn trán ta, giọng nói dịu dàng đã lâu không nghe: “Vậy hôm nay muội nghỉ ngơi thật tốt.”

 

Ta lạnh lùng nhìn bóng lưng Cố Mạc Ngữ rời đi, khóe miệng gợi lên vài phần nụ cười lạnh lùng.

 

Ta và Cố Mạc Ngữ sư xuất đồng môn, tự nhiên sẽ không hoài nghi hắn tu thuật gì. Cho đến sau khi ta c.h.ế.t mới biết được, hắn vì sớm ngày phi thăng thành tiên, không biết từ lúc nào đã bắt đầu luyện Hợp Hoan Thuật, có thể hấp thu tu vi của đối phương trong lúc hợp hoan.

 

Lúc ấy ta còn đang nghi hoặc, với tu vi của ta lúc đó tại sao chậm chạp không thể phi thăng.

 

Cũng là bởi vì nguyên nhân này, tuy rằng lúc ấy bất mãn Cố Mạc Ngữ và Tần Du Uyển gần gũi, nhưng thấy hai người giữ ý, cũng lặng lẽ hoài nghi bản thân mình có phải đã lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử hay không.

              

Thấy Cố Mạc Ngữ còn muốn chơi trò tương tự, chi bằng thuận nước đẩy thuyền, thành toàn tình cảm của hai người này?

 

5

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sat-phu-chung-dao/4.html.]

Mấy ngày sau, hình như Tần Du Uyển náo loạn, Cố Mạc Ngữ cả ngày cùng nàng ta ở Khuyết Quang Các, đồ chơi ly kỳ cổ quái liên tục được đưa vào nơi đó.

 

“Tuy Cố sư tôn nhớ tình cũ mà thành thân với Tô sư tôn, nhưng người mù cũng có thể nhìn ra trong lòng ngài ấy chứa ai.”

 

“Cố sư tôn vì tình nghĩa, chỉ là Tô sư tôn ỷ vào tình nghĩa mà đánh uyên ương, quá đáng thương.”

 

“Tô sư tôn thật sự là quá mức ác tâm, nếu sớm thành toàn cho hai người có tình kia, còn có thể để lại thanh danh tốt.”

 

“Các ngươi đang nói cái gì?” Thẩm Chính Khanh mở miệng ở phía sau hai người với ngữ khí không tốt.

 

Hai người nghe được giọng của người mới nhập môn, vẻ mặt không kiên nhẫn, cho đến khi nhìn thấy ta đứng ở bên cạnh Thẩm Chính Khanh, mới thay đổi sắc mặt, hoang mang rối loạn khom người xin lỗi.

 

“Đệ tử quấy nhiễu sự thanh tịnh của sư tôn, xin sư tôn trách phạt!”

 

Ta chỉ cười không nói, thấy trán hai người đã bắt đầu rịn mồ hôi, ta mới chậm rãi mở miệng: “Cố sư tôn mới là sư phụ của các ngươi, ta sao có thể vượt quá chức phận chứ?”

 

Dứt lời cũng không nhìn khuôn mặt tái nhợt của hai người nữa, mang theo Thẩm Chính Khanh rời đi.

 

“Sư phụ, người ta nói vậy, người không tức giận sao?” Thấy bộ dáng không chút tức giận của ta, Thẩm Chính Khanh có chút bất ngờ.

 

“Nếu ta tức giận thì ngươi sẽ làm gì?” Ta cười khanh khách nói giỡn với hắn, lại không ngờ lời nói kế tiếp của hắn làm cho trong lòng ta cả kinh.

 

“Vậy ta sẽ nhổ hết lưỡi bọn họ.”

 

Sự đùa giỡn trên mặt ta biến đi, ta nghiêm túc nhìn chằm chằm mặt hắn một lúc lâu, cuối cùng cười khẽ một tiếng. Thì ra cũng là một người điên giống như ta.

 

“Vậy sư phụ muốn ngươi giúp một việc, không biết ngươi muốn hay không muốn?”

 

Chỉ thấy khóe miệng hắn nhoẻn cười: “Tất nhiên là muốn.”

 

Chạng vạng tối, Cố Mạc Ngữ vì chuyện trong tông môn mà rời đi sớm, Khuyết Quang Các có một vị khách hiếm tới.

 

Ta đứng ở nơi hai người không nhìn thấy.

 

“Ngươi cam tâm để Cố sư tôn và sư phụ thành thân?” Tiểu tử kia đi thẳng vào vấn đề, thật sự là rất tốt.

 

Loading...