Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sát phu chứng đạo - 1

Cập nhật lúc: 2024-11-30 19:03:38
Lượt xem: 179

SÁT PHU CHỨNG ĐẠO [FULL]

 

 

Tác giả: 恩养

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

Kiếp trước, Cố Mạc Ngữ vì vị thê tử phàm trần kia mà cưới ta.

 

Còn ta trở thành “thê tử” của hắn, chỉ để bị hắn “sát thê chứng đạo” trên đường phi thăng của mình, c.h.ế.t không toàn thây.

 

*(Giết vợ để đắc đạo)

 

Đời này, ta dốc lòng tu đạo, cuối cùng cũng phi thăng trước Cố Mạc Ngữ.

 

Ta lạnh lùng nhìn Cố Mạc Ngữ sắc mặt tái nhợt ngã trên mặt đất.

 

“Quân Nhi, ngươi muốn làm gì?”

 

“Sát phu chứng đạo.”*

 

*(Giết chồng để đắc đạo)

 

1

 

Ngày Cố Mạc Ngữ phi thăng trải qua nhiều kiếp nạn, ta đã thay hắn chịu ba đạo thiên lôi, còn chưa kịp chúc mừng hắn phi thăng thành công, một giây sau, kiếm của hắn đã không chút do dự đ.â.m vào n.g.ự.c ta.

 

“Ta đã sớm biết chỉ có ‘sát thê chứng đạo’ ta mới có thể phi thăng, bằng không ngươi cho rằng vì sao ta lại cưới ngươi?”

 

Dứt lời, hắn mạnh mẽ rút kiếm ra, ta ngã trên mặt đất, cảm giác được m.á.u chậm rãi từ trong thân thể ta chảy ra.

 

Ta c.h.ế.t rồi, vào ngày phu quân ta phi thăng thành tiên. Hồn phách của ta từ trong xác bay ra, nhìn Cố Mạc Ngữ yêu thương ôm vị thê tử phàm trần kia, nhìn đệ tử tông môn kích động vây quanh bọn họ.

 

Thật sự là một lời thật lòng cho chó ăn!

 

Khi mở mắt ra lần nữa, ta quay lại một ngày trước khi Cố Mạc Ngữ thu bạch nguyệt quang làm đồ đệ.

 

Hồi tưởng lại lúc Cố Mạc Ngữ để ta trở thành yểm hộ cho ý trung nhân của hắn, nhớ tới chuyện ta vì tông môn trên dưới mà hết lòng lo lắng, nhưng lại bị cho rằng là một kẻ ác đố kị người lương thiện, kém vị cô nương Tần Du Uyển nói lời ngon ngọt kia.

 

Tông môn này coi như phế đi, không cần cũng được!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sat-phu-chung-dao/1.html.]

2

 

Ngoài đại điện đột nhiên vang lên tiếng huyên náo, kéo thần trí của ta trở về, một giây sau, Cố Mạc Ngữ mang vẻ mặt tối tăm bước nhanh tới, phía sau còn có Tần Du Uyển lã chã muốn khóc cùng đệ tử tông môn tức giận bất bình.

 

“Quân Nhi, Du Uyển thân thể không tốt, muội chớ vì tính tình nhỏ nhen mà tổn hại mạng người.” Cố Mạc Ngữ nhíu mày nhìn ta, trong mắt tràn đầy chỉ trích.

 

Nhìn Tần Du Uyển khóe mắt ửng đỏ, điềm đạm đáng yêu trốn ở phía sau Cố Mạc Ngữ, mọi người trong tông môn cũng nhao nhao mở miệng che chở nàng ta:

 

“Tô sư tôn, tông môn chúng ta từ trước đến nay lấy muôn dân trăm họ làm nhiệm vụ của mình, sao người có thể vì đố kỵ mà để người khác lâm vào nguy hiểm?”

 

“Mặc dù Du Uyển và Cố sư tôn ở phàm trần có một đời tình phu thê, nhưng người đã thích Cố sư tôn, sao lại để cho sư tôn tình rơi là tình thế tiến thoái lưỡng nan giữa tình nghĩa và đạo nghĩa?”

 

“Tô sư tôn, người tu đạo không thể đố kỵ.”

 

Ta lạnh lùng nhìn mọi người mở miệng nói chuyện vì Tần Du Uyển, trong lòng cười khẩy, thật đúng là một đám người vô ơn nuôi uổng công.

 

Kiếp trước vì bọn họ lên kế hoạch mọi thứ, kết quả chỉ đổi được sự xa lánh của bọn họ.

 

Khi Cố Mạc Ngữ “sát thê chứng đạo”, đắc đạo thăng tiên, dường như ta chỉ là đá lót đường cho hắn chứng đạo, thậm chí một ánh mắt cũng lười dành cho ta, người đầy vết m.á.u nằm trên mặt đất, còn tự nhiên xem Tần Du Uyển là thê tử tương lai của Cố Mạc Ngữ.

 

Ta bị chôn trong một ngôi mộ tập thể, thậm chí t.h.i t.h.ể của ta còn rơi vào bụng chó hoang, cuối cùng ta c.h.ế.t không toàn thây.

 

Ta vốn là thanh mai trúc mã của Cố Mạc Ngữ, cùng nhau tu luyện, nhưng khi hạ phàm lịch kiếp, hắn lại yêu vị thê tử phàm trần kia, cho dù mất hơn phân nửa tu vi cũng muốn thu nàng ta vào tông môn.

 

Khi đó hắn sắp phi thăng, ta ngày đêm lo lắng hắn chịu không nổi ba đạo thiên lôi lúc phi thăng, vì hắn mà tìm kiếm tiên dược khắp nơi.

 

Lúc hắn cưới ta làm thê tử, ta tưởng rằng mây tan trăng sáng, lại không ngờ hắn sớm tính toán “Sát thê chứng đạo”, mà “Thê” này hắn tự nhiên không đặt ở chỗ Tần Du Uyển, mà là ta, người đã làm bạn với hắn nhiều năm.

 

“Nếu Tô sư tôn không chứa nổi ta, ta cũng không làm chướng mắt ở chỗ này...” Tần Du Uyển như sắp rơi nước mắt, nhìn thấy mà thương, chỉ là tuy miệng nói như vậy, chân lại không hề nhúc nhích.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Quả nhiên, lời này vừa nói ra trong điện lại càng nghị luận sôi nổi, chỉ trích ta mất đi khí độ của người tu đạo, giống như ta phạm phải sai lầm lớn gì đó.

 

“Du Uyển muội muội đây là ý gì?”

 

Ta không thèm để ý vuốt vuốt mái tóc bên tai, mở miệng cắt đứt lời Tần Du Uyển còn chưa nói ra.

 

“Ta còn muốn cảm tạ ngươi đã chăm sóc Mạc Ngữ ở nhân gian thật tốt, bằng không với tính tình của huynh ấy, không biết đã sống thành cái dạng gì. Nếu thân thể muội muội không tốt, bái nhập làm đồ độ Mạc Ngữ là tốt nhất, vừa vặn có thể tu thân dưỡng tính, dưỡng thân.”

 

Có lẽ danh tiếng ghen tuông của ta đã sớm lưu truyền bên ngoài, dường như tất cả mọi người cho rằng ta chắc chắn sẽ làm khó Tần Du Uyển, lời này vừa nói ra, lời chỉ trích của bọn họ đều tan rã trong bụng, trong lúc nhất thời trong đại điện vô cùng yên tĩnh.

 

“Muội có thể nghĩ như vậy thật tốt.” Cố Mạc Ngữ hiển nhiên không tin ta dễ nói chuyện như vậy, thản nhiên ném cho ta một ánh mắt cảnh cáo: “Ta đưa Du Uyển đi Khuyết Quang Các trước.”

 

 

Loading...