Sáng sớm thức dậy đi gom phân, về nhà thấy chồng... - C8
Cập nhật lúc: 2024-12-03 21:40:59
Lượt xem: 48
Mẹ tôi vội mang nước cho Tần Nghiêu:
"Tiểu Nghiêu, nghỉ một chút đi, sao con làm nhiều thế...
"Ngày nào cũng làm nhiều như vậy."
Dì tôi lập tức mặt không vui.
"Làm việc giỏi thì có gì, chẳng qua cũng chỉ là một thằng mổ heo thôi."
Nói xong, dì tôi bắt đầu thúc giục bạn trai chị họ cùng đi làm.
Tôi nhớ lại chuyện năm ngoái, kéo tay Tần Nghiêu.
Nhỏ giọng thì thầm vào tai anh, ánh mắt anh bỗng sáng lên.
Anh lập tức cầm cuốc và làm việc nhanh hơn, như thể có sức lực vô tận.
Chị họ nhìn bạn trai, giậm chân giận dữ:
"Nhìn người ta kìa, mạnh thật đấy.”
"Nhìn lại anh, tối không có sức đã đành, sao ban ngày cũng chẳng có sức.
"Đã bảo anh tập thể dục mà không chịu, nhìn người ta kìa..."
Tôi chớp mắt, hình như vừa nghe thấy cái gì đó kỳ quái.
Tần Nghiêu rất nhanh làm xong, mắt anh sáng lên:
"Anh xong rồi."
Tôi gật đầu: "Tốt rồi, chuẩn bị sẵn sổ hộ khẩu đi."
Bố mẹ tôi nghe vậy thì không nói gì, họ luôn tôn trọng suy nghĩ của tôi, nhưng dì tôi thì lắc đầu:
"Chàng rể chưa cưới đúng là sức mạnh hơn cả con ngựa”
"Chỉ tiếc là con gái phải lấy chồng rồi."
Bố mẹ tôi nhìn nhau cười:
"Không sao, sổ hộ khẩu của nhà chúng tôi trước đây tìm không thấy, chưa bổ sung lại đâu."
Đáng thương cho Tần Nghiêu, anh vẫn cứ nghĩ rằng chỉ cần làm việc trên đồng là có thể cưới được vợ.
Nhưng ngày hôm sau, tôi và Tần Nghiêu vẫn lấy được giấy chứng nhận kết hôn.
Vì anh biết rằng sổ hộ khẩu nhà tôi bị mất, đêm đó anh lén đến nhà tôi dọn dẹp, cuối cùng tìm thấy trong đống sách cũ của tôi.
20
Tôi và Tần Nghiêu kết hôn trong làng, là do tôi yêu cầu.
Những người lớn lên cùng tôi và Tần Nghiêu, những người đã chứng kiến chúng tôi trưởng thành, chúc phúc thật lòng.
Cánh đồng ngô được Tần Nghiêu cho người trang trí, trở thành địa điểm tổ chức đám cưới.
Ánh nắng chiếu xuống, rơi trên những trái cây, ớt và rau củ trang trí, tạo nên một khung cảnh như trong mơ của vùng thôn quê.
Những món ăn trong bữa tiệc cưới đều do "đầu bếp" trong làng làm, gà và vịt là do nhà tự nuôi, rau quả là tự trồng, mang theo hương vị tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sang-som-thuc-day-di-gom-phan-ve-nha-thay-chong/c8.html.]
Điều tôi không ngờ là Tần Nghiêu nói rằng tất cả những thứ này đều là quà của dì tôi gửi đến.
Dì còn bảo anh ấy phải đối xử tốt với tôi.
Tối đến, tiệc tàn.
Mẹ tôi đứng bên kia bức tường, cầm bát mì và ăn một miếng:
"Con gái à, sáng mai mẹ với bố sẽ lên thành phố, hai con tự đi nấu ăn nhé."
Tôi: ...
"Con thấy mẹ các cô dâu khác đều khóc khi cưới.”
"Sao mẹ hôm nay không rơi một giọt nước mắt nào."
Mẹ tôi: "Hả, khóc à?
"Nhìn con lấy chồng gần thế này, chẳng có lý do gì để khóc."
...
Trở lại phòng, người đàn ông vốn dĩ phải say rượu lại ngồi cạnh giường, tai đỏ ửng, không biết đang nghĩ gì.
Thân hình cao lớn khiến căn phòng không rộng lắm càng thêm chật chội.
Giường mới mua, vì trước khi cưới, Tần Nghiêu đã tìm người sửa sang lại nhà cửa.
Căn phòng không lớn nên việc sửa chữa rất nhanh.
Hầu hết vật liệu đều là gỗ tự nhiên, thông thoáng một chút là có thể ở được.
Giường tuy mới mua, nhưng Tần Nghiêu vẫn đứng dậy, thử đẩy đệm giường.
Tôi đỏ mặt, khẽ ho một tiếng.
Anh ấy nhìn tôi chằm chằm, từ từ cởi nút áo.
Một cái... hai cái... ba cái…
Anh ấy có thân hình dài, vai rộng eo thon, dù đã nhìn bao lần, nhưng vẫn khiến tôi đỏ mặt.
...
21
Sáng hôm sau, khi tôi dậy, Tần Nghiêu mang vào một bát mì.
Trên mì là hai miếng sườn heo chiên và hai lá rau nhỏ, khiến tôi vừa nhìn là muốn ăn ngay.
Ăn xong, tôi định tìm việc gì đó làm, nhưng lại thấy trong nhà và sân vườn đều sạch sẽ gọn gàng.
Ngay cả bộ quần áo thay ra hôm qua cũng đã được giặt sạch, treo trên giá.
Cạnh chiếc ghế xích đu đối diện có một bàn trà nhỏ, trông như mới làm xong, trên đó là một đĩa trái cây nhỏ.
Có vẻ như là dành cho ai đó.
"Em yêu, hôm nay em muốn ăn gì?"
...