Quý Phi Siêu Quý - Phần 13 - Hết
Cập nhật lúc: 2024-12-03 04:09:32
Lượt xem: 60
Hoàng đế lén lút nói với ta, Thái phi không phải Thái phi, Tiêu Dao Vương không phải Tiêu Dao Vương, hắn còn sợ ta không tin, lải nhải thề thốt nửa ngày.
Tất nhiên ta tin, ta còn có thể xuyên không được, thì họ đổi hồn được chứ sao không.
Hoàng đế còn nói muốn cải tiến "Hoàng đế diêu", bảo ta nhảy múa để cho hắn linh hứng.
Ta biết nói gì đây, đành nhảy điệu "quỷ bộ" quảng trường vậy.
Dưới sự nỗ lực không ngừng của Hoàng đế, "Quỷ bộ Hoàng đế diêu" ra đời, ta nhìn đoàn quân vừa nhảy quỷ bộ vừa múa hoa thủ, nhưng không còn thấy vui nữa.
Đánh trận kiểu này thật sự thắng được sao?
Quý Phi nương nương về nhà mẹ đẻ rồi, Thái phi ngày nào cũng lên cơn động kinh, nửa đêm hát hò nói nhớ Quý Phi, phiền c.h.ế.t đi được.
Hoàng thượng cũng thấy phiền, đưa bà ta đến chỗ Quý Phi.
Thành sắp bị công phá rồi, Hoàng đế tìm ta, ta tưởng có việc gì gấp, hắn lại bảo ta đi mua mấy cái giò heo gửi cho Quý Phi.
Ta mặc thường phục đi mua giò heo, không ngờ lại tìm thấy nhật ký của Tiểu Đức Tử trong áo lót.
Thì ra ta không phải xuyên không đến, mà là bị Tiểu Đức Tử đổi hồn.
Hắn ta phát hiện một loại vu thuật đổi hồn trong phòng nguyên Thái phi, nên muốn đổi lấy một thân thể khỏe mạnh cho mình.
Cách giải phép đổi hồn nằm trong bức bích họa của Thái phi, nghe nói là một loại văn tự kỳ lạ, không có quy tắc.
Đệch mẹ, bức họa đó bị bọn ta đánh bài thua mất rồi!
Mọi sự đã sẵn sàng chỉ thiếu gió đông.
Ta nhân lúc Tiêu Dao Vương và Hoàng đế đánh nhau ngươi sống ta chết, lẻn vào doanh trại địch tìm bức bích họa.
Đệch mẹ, đây không phải tiếng Anh sao.
Ngàn tính vạn tính không bằng người, Quý Phi bị Tống Nhân Nhân bắt đi, Thái phi bị đâm.
Ta thực sự không muốn làm thái giám vô dụng này nữa.
Nhưng, đệch mẹ, cứu một lần vậy.
Thái phi và Tiêu Dao Vương đã đổi lại rồi, ta thì không còn đường về.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ta hung hăng đòi Hoàng đế không ít tiền.
Không ngờ Hoàng đế thấy ta tính toán lại phát hiện ra tài năng tính toán của ta, bắt ta đi dạy học ở trường nữ học của Quý Phi.
Hắn đúng là bóc lột ta hết mức.
Trong học viện có một tiểu cô nương rất ngưỡng mộ ta, trông nàng ấy ngốc ngốc ngơ ngác như một chiếc bánh bao nhỏ, nhưng môn toán lại đạt điểm tuyệt đối.
Ta bổ nhiệm nàng ấy làm lớp trưởng.
Nàng ấy hỏi ta lớp trưởng là gì, ta nói lớp trưởng là đại diện cho môn toán.
Sau đó ta nghe nói tiểu cô nương này đi khắp nơi nói với người khác rằng nàng ấy có thể đại diện cho ta.
Ta chất vấn nàng ấy, nàng ấy còn ngụy biện, nói rằng nàng ấy đại diện cho toán, toán do ta dạy, chẳng phải là nàng ấy có thể đại diện cho ta sao.
Cha nàng ấy cũng tìm đến, ông ta là tướng dưới trướng cha Quý Phi, vừa đến đã muốn đánh nhau với ta.
Ta đành chịu, chỉ có thể nói thật lớn trước mặt tiểu cô nương và cha nàng ấy rằng, ta, là một thái giám, nên không thể làm bậy hay nói chuyện yêu đương.
Cha nàng ấy yên tâm ra về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quy-phi-sieu-quy/phan-13-het.html.]
Nàng ấy đứng tại chỗ không biết đang suy nghĩ gì.
Ta đành nói với nàng ấy có gì muốn hỏi thì cứ hỏi.
"Đức tiên sinh, ta phát hiện ta và ngài có duyên, tên tự của ta là Hữu Đức, có thể bảo vệ ngài đấy."
"Tiên sinh, tên tự của ngài là gì vậy?"
Tim ta chợt mềm nhũn.
Có ai đã từng quan tâm đến tên ta chưa? Ngay cả ta cũng không biết.
Khi về cung ta lập tức đến nơi quản lý hồ sơ cung đình để tra tên của mình.
Tiện thể còn phàn nàn với Quý Phi rằng nàng chẳng bao giờ quan tâm ta, ngay cả tên tự của ta cũng không biết.
Quý Phi dùng giò heo đầy dầu mỡ đ.ấ.m ta đầy mặt ta.
"Ta đã hỏi tên của ngươi bao nhiêu lần rồi! Ngươi toàn nói ngươi tên là Ao Lợi Cấp!"
Đệch mẹ, hình như thật có chuyện đó, trước đây ta toàn nói bừa, bảo với họ ta tên là Áo Lợi Cấp*.
(*) /Ào lì gěi/: đọc ngược lại của /Gěilì ō/ nghĩa là "Cố lên nào bạn tôi ơi"
Nói với Hoàng đế ta tên là Obama.
Nói với Thái phi ta tên là Ao Tỉ Đảo*.
(*) Tên một trò chơi.
Cuối cùng, ta tra được tên thật của mình.
Ôi trời.
Ta tên là "Tiêu Đức Tử".
Đệch mẹ, nghe cái tên này cũng là số phận thái giám.
"Tiên sinh, rốt cuộc ngài tên là gì, nói cho Hữu Đức biết đi." Được rồi, thực ra ta tên là Ultraman.
"Ultraman có liên quan gì đến chữ Đức?"
"Ultraman là anh hùng, phẩm đức cao thượng."
"Ngài còn từng ra trận sao?"
"Đương nhiên rồi, tuyệt học kiếm thuật Hoàng đế diêu là do ta và Hoàng đế cùng phát minh đấy."
Hết
--------------------------------------------------------------
Bên dưới là phần giới thiệu của truyện | Hiện Trường "Lật Xe" Của Ta Và Thái Tử | đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu mọi người cảm thấy hứng thú có thể tìm theo tên truyện nhé!
Ta đã gả cho nhi tử của kẻ thù bao năm qua của cha ta.
Mỗi tháng hắn cho ta năm trăm lượng bạc tiền tiêu vặt, nhưng chẳng bao giờ tìm đến ta.
Mẫu hậu của hắn hỏi ta nghĩ sao về chuyện đó?
Ta đáp: "Con mong nhi tử yêu quý của người có thể nuôi thêm vài nữ nhân nữa. Nếu không, con tiêu số tiền này không an lòng chút nào."
- Hiện Trường "Lật Xe" Của Ta Và Thái Tử -