Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quỳ gối - 6

Cập nhật lúc: 2024-09-24 18:59:47
Lượt xem: 212

10

Khi ta chờ đợi bên ngoài sảnh chính, đeo mạng che mặt, trong bộ xiêm y múa nhẹ nhàng và bồng bềnh, ta vẫn cảm thấy như một giấc mơ.

Trương ma ma không đồng ý với đề nghị của ta, nhưng Trưởng giáo phường nghiến răng nghiến lợi đồng ý.

Nàng đối xử với Trương ma ma như nữ nhi, và nàng cũng biết một chuyện Trương ma ma dạy ta múa, vì vậy nàng đương nhiên biết rằng ta có đủ tư cách để dẫn dắt điệu múa của Hồng Tiêu. Đặc biệt là sau khi xem buổi tập giữa ta và các vũ cơ, nàng càng khen ngợi ta nhiều hơn.

Trước khi đi, Trương ma ma nhìn ta một lúc lâu, sau đó tỏ ra vẻ mặt giống như lần đầu tiên người nhìn thấy ta. Cuối cùng, nàng khẽ thở dài, tự tay đeo khăn che mặt dày cho ta và bảo ta cẩn thận đừng để mọi người nhìn thấy khuôn mặt của mình.

"A Thanh..." Khi ta chia tay, ta dường như nghe thấy nàng thì thầm tên thời trẻ của mẫu thân ta, nhưng khi ta chăm chú nhìn nàng, Trương ma ma đã khôi phục lại dáng vẻ trước đó và điềm tĩnh gật đầu với ta.

"Đi thôi."

Đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy một cảnh sống động như vậy kể từ khi ta còn là một tiểu nữ.

Các quan lại, hoàng thất nhộn nhịp, tổ chức sinh thần của công chúa ưu tú tại chính điện.

Và trong sảnh bên, ta cũng có thể thoáng thấy một góc của nơi phồn hoa và thịnh vượng này, một nơi ta chưa bao giờ được chạm vào. Chẳng mấy chốc, đến lượt giáo phường múa chúc mừng công chúa.

Ta nhíu mày, đi theo các vũ cơ đến giữa đại sảnh.

Đây là lần đầu tiên ta múa trước nhiều người như vậy, xung quanh là những người quyền lực nhất Đại Tề.

Khi âm nhạc bắt đầu, ta hít một hơi thật sâu, dùng ngón chân thực hiện bước múa nhẹ nhàng rồi chậm rãi múa điệu "Phượng hoàng trong chín ngày". Phượng hoàng đang bay, lông của nó rung rinh. Chim phượng đang hát trên ngọn đồi cao, thật phù hợp khi chúc mừng sinh thần công chúa bằng bài hát này.

Điệu múa được nửa chừng, ta giơ tay và xoay ngón chân, mở ra phần cao trào và cuồng nhiệt của điệu múa.

Cùng với tiếng nhạc, ta vô thức nghĩ đến mẫu thân. Người ở nơi ta đang đứng, múa vào cuộc sống xiềng xích của người với những mong đợi vô hạn.

"Ah!"

Ta thốt lên một tiếng, má ta lạnh ngắt, trong cơn hoảng loạn, dường như có một vũ công quá căng thẳng nào đó đã trượt chân và hất tung mạng che mặt của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/quy-goi/6.html.]

Ta cảm thấy trong lòng ớn lạnh, nhanh chóng cúi đầu xuống, vừa để đặt tấm màn che trở lại vị trí vừa lo lắng để ổn định đội múa đang phân tán tư tưởng, nhưng đây lần đầu tiên ta dẫn dắt điệu múa, không có sự hiểu biết ngầm với những vũ cơ này, và rất khó để làm điều đó.

Dàn nhạc thoáng thấy sự hoảng loạn ở phía chúng ta, âm nhạc dần lắng xuống, tiếng xì xào vang lên xung quanh.

Ta bí mật liếc lên nhìn.

Với một nụ cười nhẹ, tỷ tỷ dường như không tức giận vì sự kém cỏi của vũ cơ, nhưng ánh mắt của hoàng hậu đã trở nên lạnh lẽo, giống như một lưỡi d.a.o lạnh và độc, b.ắ.n vào mỗi người chúng ta khiến chúng ta run rẩy.

Ta biết rằng nếu điệu múa này kết thúc một cách xấu hổ, thì giáo phường chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi sức mạnh sấm sét của hoàng hậu, Trưởng giáo phường, Trương ma ma và mọi vũ cơ, sẽ không thể thoát khỏi trách nhiệm.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Đang lúc ta đang nghĩ cách xử lý, đột nhiên một tiếng tiêu cao vút trong trẻo vang lên như một sức mạnh đột ngột giữa đám đàn lụa và tre đang tàn dần, bay lên cao.

Thấy mọi người đều bị thu hút bởi âm thanh đột ngột của tiêu, ta nhanh chóng duỗi thẳng mạng che mặt, ổn định vóc dáng và nhìn vào một vài vũ cơ xung quanh.

Sau đó, ta di chuyển ra khỏi đám đông bằng đầu ngón chân và múa một điệu múa độc vũ với am thanh của tiêu. Ta không biết người thổi tiêu đó là ai, nhưng ta cảm thấy không hiểu sao mình có một sự hiểu biết ngầm phi thường với chủ nhân tiếng tiêu này.

Mọi âm thanh của âm nhạc dường như được tích hợp vào các từng bước nhảy múa của ta, bổ sung cho nhau và hòa làm một.

Cuối cùng, vũ cơ phía sau ta trở lại vị trí của mình, khi âm nhạc quay lại, ta tự nhiên chèo vào hàng và bắt kịp một nửa số bước múa mà ta đã múa trước đó.

Sau điệu múa trên trán ta đã lấm tấm những giọt mồ hôi, không biết là vì mệt hay vì sợ.

Ta đứng đó với các vũ cơ, bình tĩnh chờ đợi phần thưởng hoặc hình phạt của Hoàng hậu.

"Mẫu thân..." Người lên tiếng là tỷ tỷ, tỷ luôn dịu dàng hiền lành, chắc là đang muốn giải vây.

Nhưng một giọng nói khác nhanh chóng làm lu mờ nàng: "Thần chúc mừng sinh thần công chúa bằng bài hát "Phượng Hoàng tìm Phượng Hoàng", chúc nàng hạnh phúc khi nhận được chiếc trâm cài tóc. Cầu mong công chúa sinh thần hàng năm vui vẻ.”

Thiếu niên mặc xiêm ý thổ cẩm chỉ đứng một mình trong đại sảnh tráng lệ, giống như ngọc xanh trong tay, nhẹ nhàng lướt qua và mỉm cười.

Ngay lúc đó, ta nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của tỷ tỷ, khác với nụ cười lịch sự vừa rồi, tràn ngập đến mức gần như có thể làm tan chảy tảng băng đã tồn tại vạn năm.

 

Loading...