Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quỳ gối - 25 (END)

Cập nhật lúc: 2024-09-24 19:25:06
Lượt xem: 329

Ta giao Ngọc quyết cho Bạch tướng quân.

Suy cho cùng, ta chỉ là một nữ nhi yếu đuối, ta không hiểu nghệ thuật chiến tranh và ta không biết cách cai trị một đất nước. Cho dù có quân đội trong tay cũng sẽ bị lãng phí.

Bạch Tướng quân đã không phản bội lòng tin của ta. Hắn tìm thấy huyết thống xa xôi của Từ gia và chạy trốn về phía Nam, hợp lực với các dòng dõi quý tộc địa phương, lợi dụng tình hình bất ổn thời kỳ đầu nhà Chu để tái lập đất nước mang tên Sở.

Từ đó về sau, Bắc Chu và Nam Sở chia sông để sai trị.

44

Từ Bắc vào Nam, Tô tỷ và ta đồng hành cùng quân đội và trải nghiệm một cuộc sống hoàn toàn khác so với trước đây.

Thiên hạ của phụ hoàng ta không tệ như Mạnh Nghị nói, nhưng quả thực không phải là đất nước thái bình, dân tộc thái bình. Có người sống sung túc và dư thừa lương thực ở nhà, trong khi có người lại sống trong cảnh nghèo khó suốt ngày vật lộn chỉ để có cái ăn.

Bạch tướng quân điều hành quân đội có kỷ luật, không bao giờ áp bức dân chúng khi hành quân, cũng không thu thêm thóc, cỏ, vàng bạc. Ngược lại, hắn đã giúp đỡ nhiều người nghèo, có được danh tiếng tốt và được nhiều người biết đến.

Còn ta thay bộ xiêm y gấm và mặc một chiếc áo vải thô. Ta nấu bữa ăn cho binh sĩ, trồng lương thực cho nông dân, cho gia súc ăn, dạy đọc và viết thư pháp cho những tiểu hài tử không có điều kiện đến trường.

Đôi bàn tay trắng nõn dần dần trở có vết chai, làn da trắng nõn trở nên thô ráp vì nắng. Tô tỷ thương ta nên thường khuyên ta đừng làm, sẽ không ai dám nói gì. Nhưng ta cảm thấy chỉ khi ta làm những điều này thì có nghĩa là ta vẫn còn sống chứ không phải một cơ thể hỗn loạn.

Ta thậm chí còn múa mừng mùa gặt vào ngày thu hoạch mùa thu, không có trang phục lộng lẫy hay trang điểm cầu kỳ nhưng ta vẫn nhận được những tràng pháo tay và lời khen ngợi.

Bạch Lê không bao giờ ngăn cản ta mà sẽ ở bên ta khi rảnh rỗi.

“Đọc ngàn cuốn sách không bằng đi ngàn dặm.” Hắn thở dài: “Ta lớn lên trong quân đội, nhưng không ngờ thế giới lại rộng lớn như vậy, có nhiều người khác nhau, nhiều cuộc đời khác nhau.”

Sau một ngày bận rộn, chúng ta nằm trên đống cỏ khô và đếm sao trên trời, giống như những cặp đôi nông thôn bình thường nhất.

Vị hoàng đế khai quốc Nam Sở, dựa vào tuổi tác, ta nên gọi hắn là biểu ca. Hắn thừa nhận thân phận của ta và muốn phong ta làm trưởng công chúa và ban cho ta một cung điện nhưng ta từ chối.

Điều ta từng ghen tị chính là vinh quang và địa vị thuộc về tỷ tỷ. Khi chúng ở trong tầm tay dễ dàng, ta nhận ra rằng thay vì chén súp nóng hổi vào mùa đông, một chút bóng xanh của mùa hè sẽ ý nghĩa hơn.

45

Bạch Lê và ta kết hôn vào mùa thu năm sau. Không trang điểm đỏ, không tổ chức tiệc hoành tráng, chỉ mời một số người thân và bằng hữu, họ chúc phúc cho chúng ta.

Thời gian trôi qua, tình hình Nam Chu và Bắc Sở bị chia cắt qua sông ổn định và đạt được hòa bình tạm thời sau nhiều cuộc chiến tranh.

Mặc dù Bắc Chu có hận thù với đất nước và Từ gia của ta nhưng kết quả này không làm ta buồn hay tức giận. Nhiều năm chiến tranh chỉ làm cho người dân đau khổ.

Những người quyền lực và quý tộc đã chiến đấu để giành quyền lực, sử dụng máu, mồ hôi, thức ăn và thậm chí cả mạng sống của họ, nhưng thắng hay thua không liên quan gì đến họ.

Ta không ngông cuồng. Ta hy vọng rằng một ngày nào đó ta có thể khôi phục đất nước, nhưng ta càng hy vọng rằng người dân sẽ hạnh phúc, đủ cơm ăn áo mặc, không còn phải chịu đựng nỗi đau chạy loạn.

Sau này ta và Bạch Lê có một nam một nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/quy-goi/25-end.html.]

Ta đặt tên cho nữ nhi của mình là Dịch Trúc, mười lăm năm trời như một giấc mộng xưa, dần dần phai nhạt trong ký ức, chỉ có tỷ tỷ là còn sống động và tươi sáng.

Sau này, ta gặp một nữ hài tử rất giống tỷ tỷ, khiến Nam Sở và Bắc Chu đảo lộn, nhưng đó lại là một câu chuyện khác.

46

Kinh thành đã bước sang tuổi mười lăm, với những bức tường đỏ, gạch xanh, những cung điện và hoa viên sâu lắng.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Khi âm nhạc và vũ điệu kết thúc, sự oán giận nổi lên và pháo hoa chiếu sáng tất cả mọi người trên thế gian.

Sấm sét đột nhiên thay đổi, màu m.á.u đậm và mùa thu. Những giấc mơ còn sót lại của ngày xưa chợt thức giấc, những nụ mới đang nhú lên trên cành.

(--END--)

 

HỌA MI NGỪNG HÓT [FULL]

Tác giả: 蒲月湘

Đề cử: Cà pháo muối dưa

Nguồn: zhihu

-----

Khi lướt xem video, tôi thấy một người mẹ đang phàn nàn về cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình và thời kỳ phản nghịch của con trai.

Bên dưới có một bình luận, hơn vạn lượt like: [Bữa tối dưới ánh nến với ông xã thân yêu] #hìnhminhhọa

Tôi nhấn vào xem, tuy rằng người đàn ông kia chỉ xuất hiện loáng thoáng nửa khuôn mặt cùng với ngón tay thon dài đang cầm điện thoại nhưng liếc mắt một cái tôi ngay lập tức nhận ra đó chính là chồng mình, đầu ngón tay cái anh ta có một chấm nhỏ màu lam sậm.

Tôi nghiệm ra là nhà mình bị trộm rồi.

Cô ta thế mà lại dám khoe khoang hạnh phúc mình trộm được trong sự đau khổ của người khác!

1

Hôm nay, con trai tôi đã đến trường mẫu giáo và tôi đang khá rảnh rỗi. Vậy nên, tôi nằm dài trên ghế sô pha lướt xem video.

Khi tôi lướt xuống từng người một, tôi không thể nhịn được cười, toàn buôn chuyện hấp dẫn.

Rồi tôi dừng tay trước video của một người phụ nữ, cô ấy đang phàn nàn về cuộc sống của mình, chồng chỉ biết chơi game không chịu làm việc, cũng không bao giờ chia sẻ việc nhà với cô ấy, con trai của cô ấy thì đang ở tuổi dậy thì, nổi loạn và đua đòi theo chúng bạn.

Một mình cô ấy phải làm tận ba công việc cùng lúc để chèo chống gia đình của mình nhưng vẫn không thoát khỏi cảnh bị mọi người thường xuyên mắng nhiếc. Chỉ vì muốn chồng mình rửa bát, cô ấy nói con trai đưa miếng giẻ cho anh ta, anh ta liền chửi rủa vô cùng độc miệng.

Máu nóng nổi lên, tôi gõ ra mấy dòng bình luận: "Cô có thể nuôi sống ba người, chẳng lẽ còn không thể nuôi sống được một mình mình?! Ly hôn đi, cô duy trì cuộc hôn nhân địa ngục này để làm gì."

---Đọc full tại Monkeyd

Loading...