Quán Cơm Drama - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-03-02 07:05:29
Lượt xem: 1,930

"Chị chỉ là một bà mẹ đơn thân nuôi con, nếu mất đi khoản thu nhập này, tôi muốn xem thử chị sống thế nào đây.”

 

Những phụ huynh khác trong nhóm đều giữ im lặng, ngoài mẹ của Đình Đình ra thì không ai lên tiếng giúp tôi, nhưng cũng không ai đứng về phía mẹ của Lục Tử Hào.

 

Tôi hoàn toàn thất vọng, tôi hiểu rằng có lẽ họ cũng đã nghi ngờ tôi, hoặc cũng có thể chỉ muốn đứng ngoài cuộc, nếu mẹ của Lục Tử Hào thành công thì họ có thể hưởng lợi, còn nếu thất bại thì họ cũng không đắc tội với tôi.

 

Tôi lạnh mặt, thuận theo lời mẹ của Lục Tử Hào: "Tôi đã quay video mỗi ngày rồi, hóa đơn mua hàng cũng giữ lại đầy đủ, nhưng nếu mọi người đã không còn tin tưởng tôi, cũng quyết định không gửi con đến ăn nữa vậy thì tôi sẽ hoàn lại số tiền còn dư của tháng này, từ ngày mai quán cơm này đóng cửa, tôi không làm nữa!"

 

Mẹ của Lục Tử Hào lập tức nhảy vào nhóm: "Thấy chưa, chị ta chột dạ rồi!"

 

"Vừa nhắc đến chuyện quay video ghi lại quá trình mua đồ nấu nướng thì chị ta đã quyết định nghỉ không làm nữa, nếu không có vấn đề gì thì tại sao lại như vậy?"

 

"Chị ta đang đe dọa chúng ta đấy, làm sao có chuyện chị ta thực sự không làm nữa, không có công việc này thì hai mẹ con chị ta lấy gì mà sống?"

 

Tôi không nói một lời mà bắt đầu lần lượt hoàn lại 75 tệ tiền ăn còn dư cho từng phụ huynh trong nhóm.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Nhưng mẹ của Lục Tử Hào vẫn không chịu dừng lại: "Sao nào, chị nghĩ trả tiền là xong à? Thế còn tiền bồi thường thì sao?"

 

Tôi chỉ để lại một câu: "Nếu chị có bằng chứng chứng minh tôi có vấn đề thì cứ việc kiện tôi, tòa xử thế nào tôi cũng chấp nhận."

 

Nhưng mẹ của Lục Tử Hào lại lập tức đổi giọng: "Chỉ vì mấy đồng bạc lẻ mà tôi phải mất công như vậy làm gì?"

 

Những phụ huynh khác trong nhóm bắt đầu cuống lên: "Ôi trời, sao mẹ của Bảo Nhi nóng tính thế chứ? Người nghi ngờ chị là mẹ của Tử Hào mà, chúng tôi đâu có nói gì đâu!"

 

"Đúng rồi, mẹ Bảo Nhi à, chị đừng kích động như vậy mà, dù sao thì chúng tôi cũng cần thời gian để tìm quán ăn mới cho con mà đúng không?"

 

Mẹ của Lục Tử Hào lại tiếp tục lên tiếng: "Tôi biết có một chỗ rất ổn, dù đắt hơn ở đây 10 tệ một bữa, nhưng tuyệt đối an toàn, đảm bảo vệ sinh!"

 

Đến mức này rồi thì tôi còn gì mà không hiểu nữa? Hóa ra tất cả chỉ là một màn kịch nhằm cướp khách mà thôi.

 

Nhưng dù sao tôi cũng không muốn tiếp tục làm nữa nên tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì, tôi trực tiếp giải tán nhóm, khỏi phải bận tâm thêm nữa.

 

3.

 

Tuy nhiên đời không như là mơ, an ổn thì không có nhưng rắc rối lại kéo đến.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/quan-com-drama/chuong-3.html.]

Từ sau khi tôi giải tán nhóm cơm trưa thì mẹ của Lục Tử Hào ra sức tung tin trong trường rằng tôi là kẻ làm ăn thất đức, cho thằng bé ăn thịt bò bệnh.

 

Bọn trẻ tin là thật nên đồn nhau rằng Bảo Nhi có một người mẹ xấu tính, sau đó dần cô lập không chơi với con bé nữa.

 

Bảo Nhi vì bênh vực tôi mà cãi nhau với Lục Tử Hào, nhưng làm sao con bé có thể thắng được một đứa trẻ cao lớn hơn mình chứ?

 

Kết quả là Bảo Nhi bị bắt nạt, Lục Tử Hào đẩy ngã Bảo Nhi khiến tay của con bé đập vào bàn học trầy một mảng lớn, cả cánh tay sưng vù lên.

 

Nhận được tin thì tôi vội vàng lao đến trường, tôi đưa con bé đi bệnh viện kiểm tra, kết quả là con bé bị rạn xương.

 

Tôi đau lòng đến bật khóc, đây là con gái yêu quý mà tôi còn không nỡ để con bé chạm tay vào bất cứ thứ gì mà.

 

Nhà trường gọi phụ huynh hai bên đến hòa giải, mẹ của Lục Tử Hào vẫn hống hách như cũ: "Nếu con bé không cãi nhau với con trai tôi thì nó có bị đẩy không?"

 

"Tự mình đứng không vững còn đổ lỗi cho con trai tôi à."

 

"Xin lỗi gì chứ? Bồi thường cái gì hả? Con của tôi có làm sai đâu, sao phải xin lỗi?"

 

Giáo viên chủ nhiệm vẫn giữ thái độ trung lập, không thiên vị ai: "Chúng tôi đã điều tra rõ vụ việc và cũng đã kiểm tra camera trong lớp rồi."

 

"Là Lục Tử Hào nói mẹ của Bảo Nhi là đồ phụ nữ xấu xa không có lương tâm trước, cho nên Bảo Nhi mới tìm cậu bé tranh luận, hơn nữa sau đó chính Lục Tử Hào ra tay trước, cho nên trách nhiệm rõ ràng thuộc về thằng bé."

 

"Nhà trường sẵn sàng đứng ra hòa giải nhưng nếu chị vẫn giữ thái độ như vậy thì chúng tôi chỉ có thể báo cảnh sát."

 

Mẹ của Lục Tử Hào vẫn lớn tiếng la lối: "Con tôi nói sai sao?"

 

"Mẹ của Bảo Nhi chính là kẻ vô lương tâm! Rõ ràng trong nhóm ăn trưa chị ta nói con gái của chị ta sẽ ăn cùng các bạn, nhưng chị ta lại mua thịt bò bệnh cho con tôi ăn, còn con gái mình thì không ăn!"

 

"Không chỉ thế mà chị ta còn cố tình gắp cho con tôi nhiều thịt hơn, muốn hại con tôi mà! Nó vẫn còn đứng ở đây được đã là may mắn lắm rồi!"

 

Tôi tức giận phản bác ngay lập tức: "Chị có bằng chứng không mà nói hả? Vu khống thì ai mà chẳng làm được, nói chuyện thì phải có chứng cứ.”

 

"Thầy chủ nhiệm à, tôi nghĩ thầy cứ báo cảnh sát đi, người này bị thần kinh rồi, nói chuyện chẳng đâu vào đâu cả!"

 

"Bản thân chị nuôi con mình béo như con lợn, ăn khỏe như vậy, tôi không cho thêm cơm thì chẳng lẽ để nó đói c.h.ế.t sao?"

 

 

Loading...