Quận Chúa Ngốc Nghếch - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-14 17:25:54
Lượt xem: 222
Giọng điệu quen thuộc, vẫn như xưa vậy.
Hoàng Thái tôn bỗng giương mắt lên nhìn ta, trong đôi mắt chỉ toàn sự ngạc nhiên. Hắn không biết ta với Trường Nghiễm vương có mối giao hảo, lại càng không biết việc ta có hôn ước với chàng.
Ta cẩn thận nhấc làn váy rồi đi vòng qua chiếc bàn, lúc đi ngang qua Hoàng Thái tôn ta thấy bàn tay ở trong áo hắn có hơi run. Ta cúi đầu né tránh ánh mắt của hắn. Cuối cùng tới bên cạnh Trường Nghiễm vương đang quỳ trước mặt Thánh Thượng.
Không quay đầu lại, cũng không bao giờ nhìn lại.
Trường Nghiễm vương: "Có lẽ điện hạ không biết, ta với A Man tuy không gặp mặt nhau nhiều nhưng đã có giao ước từ trước, chờ tới khi nàng ấy mười bảy ta sẽ tới đón nàng ấy."
Thật ra A Man không nhớ rõ Trường Nghiễm vương là ai.
Cũng không biết là thực sự có giao ước với chàng hay không.
Ta chỉ biết mỗi ngày đều ghi chép vào trong cuốn sổ, có một câu nói được tô bằng mực đỏ được viết ở trang đầu tiên, mỗi ngày khi ghi vào sổ đều sẽ nhìn thấy nó.
Một ngày nào đó, nếu Trường Nghiễm vương đến xin cưới thì hãy đi cừng với chàng. Trường Nghiễm vương, mặc tử y, không được nhận nhầm.
Đó là lời ta viết năm mười lăm tuổi.
Nếu ngày nào đó chàng đến thật để xin cưới thì cũng đã đến lúc A Man phải đi.
Thánh Thượng uống ngà ngà say, thấy mơ màng nhưng lại rất vui, nếu đã được phụ mẫu sắp xếp lại còn tâm đầu ý hợp, Trường Nghiễm vương lại không ghét bỏ vị hôn thê ngốc nghếch thì đây chính là tấm chân tình.
Trong thiên hạ ai có thể ngăn cản được mối lương duyên này.
Tiếng đàn sáo trong chính điện đã ngừng nhưng không biết vị nhạc công nào bỗng nhiên đi qua với tiếng chuông leng keng.
Ta tò mò quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy trong điện, Hoàng Thái tôn đứng cô độc ở đó.
Tóc mai bị gió thổi bay, duy chỉ có đáy mắt vẫn còn giọt lệ.
Không hề giống như được giải thoát.
Cung yến hôm ấy Thánh Thượng say rượu nên cũng chưa kịp ban hôn.
Nhưng lời đồn như gió thoảng đã lan truyền khắp Lạc Dương, Trường Nghiễm vương ở đất Yến và A Man quận chúa sớm có nhân duyên, chuyện thành thân cũng chỉ cách một cánh cửa.
Thật ra ta vẫn ngủ rất ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/quan-chua-ngoc-nghech/chuong-4.html.]
Lúc tỉnh lại cái gì cũng không nhớ được, sau khi rửa mặt chải đầu xong ta lấy bức tượng gỗ điêu khắc đang làm dở sau đó chuẩn bị đi đọc sách cùng với hoàng thái tôn.
Nhưng khi ta tới chỗ của hoàng Thái tôn thì lại chẳng có ai. Tiểu thái giám nói điện hạ đã đi ra ngoài.
Gay go là cũng chẳng nói cho ta biết là đi chỗ nào.
Ta gật đầu cũng chẳng hề cảm thấy chán nản gì. Chắc là có chuyện gì đó, dù sao điện hạ cũng đã trưởng thành, thánh Thường sẽ càng có nhiều chuyện để cho hắn làm, ta cảm thấy vui vẻ thay cho hắn.
Ta đi dọc theo đường cung dài để trở về.
Ta thấy một cỗ xe tỏa hương thơm ngát đang tiến về phía mình, bên trong xe liễn đều là quý nữ tài sắc vẹn toàn của Lạc Dương.
Nhìn thấy ta, gai gái Lý tướng quân không còn vỗ lễ nữa mà dừng lại ở trước mặt ta, dịu dàng mà hỏi thăm sức khỏe: "A Man quận chúa."
Ta nhìn đoàn người của các nàng ấy, không quá nhiều người cùng lắm chỉ có năm sáu người.
Hôm nay trong cung không có yến tiệc cũng không phải ngày gì đó đặc biệt, ta có hơi hiếu kì: "Mấy người tiến cung làm gì vậy?"
Một câu hỏi nhưng lại khiến các nàng ấy đỏ mặt.
Chờ các nàng ấy đi rồi cung nhân mới nói cho ta biết Hoàng hậu dự định chọn thê tử cho Hoàng Thái tôn.
Hôm nay Hoàng thái tôn đi vắng không biết là đi làm nhiệm vụ hay là đi cùng với Hoàng Hậu tới chỗ đó.
Ta thở dài.
"Quận chúa làm sao vậy."
Ta khẽ nói: "Về sau không thể đến tìm điện hạ nữa rồi."
Cung nhân nở nụ cười, nói với ta giống như đang lừa con nít: "Cho dù điện hạ có thành gia thì về sau cũng sẽ có con, quận chúa vẫn có thể tới tìm điện hạ chơi nha."
Ta cúi đầu, thật lâu sau mới nói được một câu.
"Nhưng điện hạ sẽ không chơi với ta cả đời nha."
Đợi hắn sinh con, đợi hắn lên làm vua, đợi hắn bạc trắng tóc.
A Man vẫn cứ ngốc nghếch, vẫn chỉ nghĩ được những chuyện trẻ con.
Sớm muộn gì cũng sẽ bị chán ghét.
Là lỗi của A Man.