Quả Báo Nhãn Tiền - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-25 21:09:35
Lượt xem: 3,759
2
Trước khi dọn tới, bố tôi đã mời thầy phong thủy tới xem nhà mới.
Bố tôi rất mê tín, ông cảm thấy muốn chuyển tới nhà mới thì phải nhờ thầy phong thủy tới kiểm tra trước một lượt mới yên tâm được.
Trong lúc đang khoe khoang với thầy phong thủy, mẹ tôi đã vô tình tiết lộ chuyện họ định sửa phòng ngủ thành phòng trà, để tôi dùng phòng tắm như phòng ngủ.
Thầy phong thủy nghe xong sắc mặt thay đổi, muốn nhắc nhở vài câu, nhưng cuối cùng lại nuốt vào.
Nhưng trước khi rời đi, ông ấy vẫn dặn dò bố mẹ tôi:
"Tốt nhất là đừng dùng phòng tắm. Có thể sẽ mắc vài loại bệnh, hoặc là sẽ nguy hiểm tới tính mạng!"
Bố tôi cau mày không nói gì, cau mày quay sang nhìn mẹ tôi với vẻ khó hiểu.
Mẹ tôi cười tiễn thầy phong thủy ra khỏi nhà mới, trong mắt lại tràn đầy vẻ khinh thường, đáp lại qua loa chiếu lệ.
"Được rồi được rồi, biết rồi biết rồi."
Nhưng nhìn vẻ mặt kia của mẹ là tôi biết lời của bà không hề thành thật.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Quả nhiên, mẹ tôi cuối cùng vẫn không nghe theo lời của thầy phong thủy, vẫn để tôi ở trong phòng tắm.
Dù bố tôi cảm thấy không ổn, nhưng cũng không chịu nổi mẹ tôi làm mình làm mẩy.
Từ khi mẹ tôi sinh được hai đứa em trai, bố tôi chuyện gì cũng chiều theo ý mẹ tôi.
Mẹ tôi chỉ vào tôi rồi tranh cãi với bố, đúng ý hợp tình phân tích lý do để tôi sống ở phòng tắm.
"Con nhóc này mạng cứng như vậy, làm sao mà bị bệnh được, có thể có chuyện gì được chứ?"
"Năm đó nó vừa mới chào đời, chúng ta đã định ném nó xuống nước dìm c.h.ế.t rồi, kết quả là đúng lúc có người thân tới thăm tôi. Người thân đều nhìn thấy nó còn sống, cũng không định g.i.ế.c nó thêm lần nữa, nó mới không c.h.ế.t được."
Vẻ mặt của mẹ đầy tiếc nuối, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi, hận năm xưa sinh ra tôi xong lại không thể bóp c.h.ế.t cho xong.
Dù họ trọng nam khinh nữ tới cùng cực, cũng thản nhiên nói về chuyện đã từng cố gắng dìm c.h.ế.t tôi.
Nhưng mẹ tôi lại rất sĩ diện, luôn không thừa nhận mình là người trọng nam khinh nữ, rốt cuộc thì bà cũng không thể làm mích lòng người thân, nên đành phải giữ tôi lại.
Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã là quá khứ đen tối trong nội tâm háo thắng của bà, một vết nhơ trong suốt cuộc đời mà bà vẫn ước xóa bỏ từ chục năm trước.
Bà nhìn sang tôi, giọng điệu đầy ác ý mỉa mai.
"Mạng nó cứng như vậy thì vừa khéo áp chế được thứ trong phòng tắm, mấy thứ xấu xa bẩn thỉu sẽ bị nó kiểm soát được thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/qua-bao-nhan-tien/chuong-2.html.]
"Với cả tôi cũng muốn có một phòng trà nữa, lúc mua nhà ông cũng đã hứa với tôi rồi mà! Ông đã nói sẽ làm phòng trà cho tôi, không được nuốt lời đâu đó!"
Mẹ tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y bố tôi, giọng điệu nũng nịu.
Người chị em tốt của mẹ tôi kết hôn với ông chủ có một phòng trà, còn từng mời họ tới uống trà.
Mẹ tôi luôn đố kỵ với chuyện đó, bà cảm thấy bản thân xinh đẹp hơn người chị em tốt kia thì nên có được cuộc sống tốt hơn, nên bà vẫn luôn ước có một phòng trà lớn hơn.
Lúc này rốt cuộc đã có cơ hội, bà sẽ không chịu nhượng bộ.
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc nhìn họ sửa sang lại phòng tắm và chuyển giường của tôi vào.
Nói là sửa sang, thực chất cũng chỉ là đục khoét rồi lấp đầy bên trong bồn tắm, ngay cả sàn gạch cũng không hề được thay đổi gì, mọi thứ trong phòng tắm đều trống rỗng.
Tôi nhìn quanh phòng tắm lạnh lẽo ẩm ướt.
Ngoài ra còn có một vệt nước nhỏ trên trần nhà, có thể là do bị rò rỉ.
Sau này, đây sẽ là phòng ngủ của tôi.
Cuối cùng tôi vẫn chuyển vào phòng tắm.
Nhưng mẹ tôi không hề biết rằng, khi thầy phong thủy có nhắc tới nguy hiểm tính mạng, không phải chỉ nói một mình tôi...
3
Mẹ tôi không yêu tôi mà chỉ yêu hai đứa em trai của tôi, tôi biết rõ điều đó.
Mẹ tôi xuất thân là cô gái thôn quê, dù chỉ thi có hai môn nhưng cũng là một trong số ít sinh viên đại học trong vùng.
Nên bà luôn tự cao và cảm thấy mình khác biệt so với những bà nội trợ bình thường.
Để thể hiện sự khác biệt của mình, bà học đòi văn vẻ, thích những thú tiêu khiển pha trà, cắm hoa, đốt trầm hương của người giàu.
Đó là lý do vì sao bà lại bị phòng trà ám ảnh tâm trí.
Bình thường một người có học vấn cao như bà không nên có tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Nhưng bà không chỉ có, mà còn rất nghiêm trọng.
Bà sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, cha mẹ không cho bà đi học, ngay cả học phí cấp 3 cũng được những nhà hảo tâm tài trợ nên bà đậu đại học cũng rất khó khăn.
Dù đã tự mình thoát khỏi vũng lầy, nhưng tâm lý trọng nam khinh nữ được bố mẹ truyền lại cho bà đã ăn sâu vào xương tủy.
Nên sau khi kết hôn với người bố sống theo chủ nghĩa đàn ông, mầm mống trọng nam khinh nữ của bà đã hoàn toàn trỗi dậy.