Phượng Âm Về Tổ <Series Kim Giác Kỳ Đàm> - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-07-29 16:00:37
Lượt xem: 1,141
33.
Tôi kể hết thảy mọi chuyện xảy ra từ lúc về làng bắt gặp người giấy khiêng quan tài cho đến chuyện hôm nay đi thăm mộ nhìn thấy Thu Ca nuốt thỏi vàng cho Lý lão tứ nghe.
Nghe xong những chuyện này, Lý lão tứ trầm mặc một hồi lâu.
Im lặng một lúc, lại nhìn sợi dây đỏ trên cổ tôi.
Tôi nói đây là bùa trừ tà do chú Sáu đưa cho, phải đeo trên người quanh năm ngày tháng.
Lý lão tứ cầm lấy lá bùa tách nó ra, chỉ liếc một cái bèn chỉ vào phù chú viết trên đó nói với tôi:
“Trừ tà cái rắm á, đây là bùa chiêu quỷ.”
Lý lão tứ lại ngắm tôi một lúc, sau đó vươn tay thò vào cổ áo tôi, mò ra được một mảnh giấy gấp thành hình vuông nhỏ.
Mở ra xem thì thấy đó là một hình nhân nhỏ được cắt bằng giấy trắng, dài độ ngón tay trỏ, tay chân đầy đủ, có mắt có miệng; trong phòng rõ ràng chẳng có gió, vậy mà tay chân của nó vẫn động đậy, đằng sau còn viết bát tự sinh thần của tôi.
Lý lão tứ đem hình nhân bằng giấy đặt trước ngọn nến để đốt.
Người giấy lập tức phát ra tiếng kêu gào, tay chân còn không ngừng giãy giụa.
Hình nhân vừa bốc cháy, đầu óc tôi lập tức liền trở nên thanh tỉnh hơn nhiều, không còn cảm giác u u mê mê ngủ chẳng đủ giấc giống như trước nữa.
Tôi thật không hiểu, chú Sáu vì cớ gì lại muốn hại tôi.
Lý lão tứ nhếch miệng cười.
“Đây không phải bùa của lão Sáu, lão ta còn chưa có nổi năng lực như vậy.”
Lại nhìn lá bùa rồi nói:
“Đây là phù chú của nhà họ Điêu.”
Tôi thật không thể hiểu nổi, Điêu Lai Ngân làm trưởng thôn suốt bao nhiêu năm như vậy, năm xưa còn là kẻ đi đầu trong phong trào “Phá Tứ Cựu”, chống mê tín dị đoan, vậy mà lại tin tưởng mấy trò này?
Lý lão tứ nói:
Bình thường bất hiển sơn lộ thủy mới là bậc hành giả thực sự(*)
(*) câu này có nghĩa là người tài giỏi thông thường sẽ không để lộ tài năng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lý lão tứ nói, trước giải phóng trong huyện thành có một hội gọi là Hội Tam Mao, hội trưởng tên gọi là Lư Lão Tiên, lại hỏi tôi có ấn tượng gì không?
Lúc tôi còn nhỏ quả thực từng nghe người lớn nhắc tới chuyện này.
Nghe nói Lư Lão Tiên kia giả thần giả quỷ đã lừa gạt không ít người, sau giải phóng làn sóng diệt trừ mê tin dị đoan nổi dậy, lão ta đã bị xử bắn, trở thành trò cười cho cả làng.
Lý lão tứ nói:
“Chuyện xử b.ắ.n là có thật, nhưng lúc tóm được lão ta đã có không ít người nổ súng, thế nhưng s.ú.n.g đều không nổ.”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy ạ?” Tôi hỏi.
“Hắn ta có pháp thuật, cuối cùng vẫn phải nhờ ông nội tôi dùng gạch đập vào đầu, đợi hắn ngất đi mới có thể b.ắ.n chết.”
“...”
Tôi từng nghe kẻ có võ công sợ d.a.o làm bếp, thật chẳng ngờ người có pháp thuật lại sợ gạch.
Cùng bị xử b.ắ.n vào thời điểm đó còn có hai gã con trai của Lư Lão Tiên.
Nhưng Lư Lão Tiên vẫn còn một đứa con gái chừng hơn mười tuổi, cũng chính là bà ngoại của Điêu Lai Ngân sau này.
Biết được chuyện này, tất cả mọi thứ tự khắc đều rõ ràng cả.
34.
Trong những năm trước 1977, sinh viên muốn vào đại học đều phải dựa vào sự giới thiệu của lãnh đạo.
Mặc dù cũng có thi cử nhưng kết quả lại được bảo mật.
Bởi vì năm 1948 cha tôi gia nhập quân đội Quốc Dân Đảng thế nên tôi vẫn luôn không có cơ hội được tiến cử.
Điêu Lai Kim - anh cả của Điêu Lai Ngân là huyện trưởng, bản thân Điêu Lai Ngân lại là trưởng thôn, thế nên bốn đứa con đầu tiên của hắn đều được tiến cử vào đại học.
Đến úc tới lượt thằng năm Điêu Thế Đạt thì kỳ thi đại học đã được phục hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phuong-am-ve-to-series-kim-giac-ky-dam/chuong-10.html.]
Năm đó cả thôn chỉ có một mình tôi đỗ đạt.
Trong đầu Điêu Lai Ngân có lẽ chẳng thiếu chủ ý, nhưng đúng thời điểm đó vụ gian lận trong kỳ thi tuyển sinh đại học của huyện trưởng huyện Cổ Thành đã ầm ĩ khắp mọi nơi, mấy chục người đã bị bắt, kỳ thi đại học vì thế lại càng nghiêm ngặt hơn. Điêu Lai Ngân không dám giở trò quỷ, đành phải dùng đến mớ pháp thuật trong nhà mình.
Ba ngày trước kỳ thi đại học, Thu Ca phát sốt rồi hôn mê, kỳ thật là do linh hồn bị người ta lừa câu ra, nhập vào Điêu Thế Đạt rồi đi thi đại học, lúc tỉnh lại mới cảm thấy đó chỉ là một giấc mộng.
Vào đêm kết hôn với Điêu Thế Đạt, cô nhìn thấy thông báo nhập học của hắn ta, lại nói chuyện với hắn về chuyện thi cử mới phát hiện Điêu Thế Đạt hoàn toàn không hề tham gia kỳ thi, mà người đi thi hóa ra lại chính là mình.
Chuyện này dù có nói rách họng thì cũng chẳng có ai thèm tin, cô ấy liền phát điên rồi.
Tôi lấy làm lạ.
“Nếu đã thi đỗ rồi sao Điêu Thế Đạt còn muốn cưới Thu Ca?”
“Tôi đã nhìn thấy con bé Thu Ca kia, nó ấy à, chỉ có thể nói là hữu mệnh vô duyên, nếu không có chuyện này xảy ra thì cả đời này cũng coi như tâm cao thế ngạo, làm chuyện gì cũng hóa công cốc cả, thế nhưng chỉ cần gặp phải chuyên gia, liếc mắt một cái liền có thể phát hiện nó chính là nguyên liệu tốt để thu hút âm tài. Theo cách nói của người xưa thì vợ chính là tài phú của chồng.”
Cưới vợ phải cưới người mà bát tự của bản thân có thể khắc chế được người đó, nếu khắc chế được thì vợ liền trở thành của của của chồng.
Cũng chính là ý nghĩa của vượng phu.
Tài phú cũng chia âm dương, mà vượng phu cũng chia âm dương, có người lúc còn sống thì vượng, cũng có người c.h.ế.t rồi sẽ vượng.
Lý lão tứ nói đến đây làm tôi bỗng giật mình, dường như đã phát hiện ra điều gì đó.
Lý lão tứ lại nói.
“‘Sống làm người của ta, c.h.ế.t đi làm ma nhà ta’, những lời như thế này cậu đã nghe bao giờ chưa?”
Điêu Lai Ngân đã biến Thu Ca thành ma của nhà họ Điêu, còn là một con ma đói nuốt vàng.”
Đời đời kiếp kiếp nuốt vàng trộm khí cho nhà bọn hắn.
Tôi đã hiểu ra rồi, chắc trách đống tiền vàng của nhà tôi đều bị Thu Ca nuốt sạch.
Điêu Lai Kim, Điêu Lai Ngân, còn có hai thằng con trai trong nhà hắn đều kết hôn hai lần.
Bốn người vợ đầu này đều c.h.ế.t chỉ trong vòng vài ngày hoặc là nửa năm.
Có người đột ngột qua đời vì bệnh tật, lại có người vì xảy ra tai nạn.
Thế nên trong thôn mới có câu nói là nhà họ Điêu khắc vợ.
Lý lão tứ lấy ra một tờ giấy trắng, lại vẽ lên đó vị trí mộ phần của con dâu nhà họ Điêu.
Tổng cộng có 5 người, tạo thành một thế cục tên gọi là Huyết Khí Xông Mộ.
Mà chìa khóa của thế cục này chính là Thu Ca - người thứ năm vừa chết.
Có mộ phần của Thu Ca, thế cục này coi như đã hoàn thành.
“Năm ngoái phần mộ tổ tiên của nhà cậu bắt đầu bốc khói xanh cũng tức là bọn họ đã bắt đầu bắt tay trộm đi địa khí của gia đình cậu, kẻ vui mừng vốn không phải tổ tiên nhà cậu mà là của nhà họ Điêu.”
“Nhà tôi thì có địa khí gì chứ?” Tôi hỏi.
Lý lão tứ nói, địa thế mộ tổ tiên của tôi là sườn dốc, được gọi là “Phượng Hoàng Quay Đầu”, dưới địa mạch có giấu chi phượng hoàng, như vậy thì trong nhà có thể xuất hiện không ít nhân tài.
Tôi chợt hiểu ra.
“Nhà họ Điêu đầu tiên là dùng pháp thuật để lừa Thu Ca đi thi thay cho Điêu Thế Đạt, sau khi c.h.ế.t đi lại bị bọn chúng luyện thành quỷ đói nuốt vàng, bây giờ còn muốn dùng mộ của cô ấy làm Huyết Khí Xông Mộ để tiếp tục đánh cắp địa khí của nhà tôi?”
Lý lão tứ gật đầu.
“Vậy cớ vì sao vừa nãy gặp Thu Ca con bé lại chẳng chịu nói gì với tôi?”
Lý lão tứ do dự một chút, cuối cùng chậm rãi giải thích cho tôi nghe.
“Nhà họ Điêu cứ thế mà cắt lưỡi con bé, phong ấn vào trong tấm bài vị. Lưỡi liền tâm, có như vậy mới dễ dàng thao túng được Thu Ca.”
Bời vì trong lòng Thu Ca vẫn còn sót lại chút ý niệm về tôi, giữ lại được một tia nhân tính, mặc dù đã bị hóa thành quỷ đói nuốt vàng những vẫn không hoàn toàn bị thuần phục, vì vậy mới thường xuyên quấy phá.
Nhà họ Điêu vì muốn hại c.h.ế.t tôi đã sớm chuẩn bị kỹ lưỡng, đầu tiên là dùng người giấy khiêng quan tài để thi pháp với tôi, sau lại mua chuộc chú Sáu đặt một tấm bùa chiêu quỷ trên người tôi, còn nhà bọn chúng lại núp trong bóng tối âm thầm thi pháp, lệnh cho một lũ ma quỷ giả làm Thu Ca đến hãm hại tôi.
“Chỉ khi cậu c.h.ế.t đi, Thu Ca trong lòng chẳng còn vướng bận gì nữa, nhân tinh tiêu tan hết mới có thể c.h.ế.t tâm, hoàn toàn trở thành ma của nhà họ Điêu.” Lý lão tứ nói.
Nghe đến đây, tay tôi bất tri bất giác liền run rẩy.
Là tôi đã hại Thu Ca.