Phu nhân vì sao lại thế - Chương 2:
Cập nhật lúc: 2025-02-14 03:59:43
Lượt xem: 330
3.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Mỗi ngày ta thảnh thơi đọc sách, thêu hoa, sau đó cùng em trai chồng, em gái chồng, mẹ chồng bồi đắp tình cảm, không bao lâu đã đến ngày Tề Túc về nhà.
Lần này hắn đã đánh bại ngoại địch lập công lớn, cuối cùng cũng giải thoát được nỗi khổ trong quân ngũ.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Người nhà Tề phủ mừng phát khóc.
Ta cũng làm ra dáng vẻ vui vẻ, đưa ra kiến nghị với cha mẹ chồng: “Lần đầu tiên A Túc lập được công lớn như vậy, trong lòng con dâu rất vui.”
“Bệ hạ từ nay về sau nhất định sẽ luận công mà ban thường, cho nên con dâu muốn thừa cơ hội này mở yến hội, vừa để đón gió tẩy trần cho A Túc, vừa có thể chúc mừng trong toàn bộ gia tộc.”
Nói về chuyện phiền phức như là mở yến hội, ta trăm ngàn lần không thích làm, chỉ là nhớ đến việc lần này Tề Túc sẽ đem Nguyễn Kiều Kiều về đây, ta đã có hàng vạn động lực.
Trước kia khi Tề Túc cưới ta đã biết gia quy của Trấn Quốc Công, nam tử nếu không phải là 40 tuổi vẫn chưa có con thì không được nạp thiếp, quy củ này Tề gia tự mình gật đầu đồng ý.
Nếu để trưởng tộc của Tề gia cùng với các nhà quyền quý đều biết rằng, ta đây là thê tử kết tóc của hắn cực cực khổ khổ nghĩ về hắn, mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, lo liệu tất thảy mọi việc từ trong đến ngoài, mà Tề Túc lại mang về một nữ tử mang thai, không biết là sắc mặt sẽ khó coi như thế nào.
Nếu muốn không dẫm lên vết xe đổ, khiến cho đôi cẩu nam nữ này thành đối thủ của ta, phải tiên hạ thủ vi cường (2), làm xấu đi thanh danh của bọn họ.
Cha mẹ chồng tất nhiên là nghe theo kiến nghị của ta, còn liên tục tán thưởng.
“Chỉ còn mấy ngày nữa là A Túc về phủ, một mình con dâu sợ là lo liệu không hết việc từ trên xuống dưới.” Ta liếc mắt nhìn Tề Man đang ngồi cạnh.
“Tiểu muội cũng sắp đến tuổi nghị thân (3), mẹ để tiểu muội giúp con làm vài chuyện đi!” Ta đoán là Tề mẫu nhất định sẽ không từ chối, rốt cuộc việc này là cơ hội tốt đề có thể rèn luyện năng lực của con gái, nàng chắc chắn là cầu mà không được.
Quả nhiên, Tề mẫu vô cùng vui vẻ nói: “Con nghĩ được chu toàn như vậy, mẫu thân làm sao lại không nghe lời con được!” Niềm vui đã viết rõ trên mặt không thể che giấu.
Tề Man cũng đứng lên ôm lấy cánh tay ta: “Chị dâu chuyện gì cũng nghĩ cho em, nhất định em phải cố gắng hết mình để giúp đỡ.”
Nàng cũng không phải là trẻ con không hiểu chuyện. Chuyện này trên mặt tuy là nói làm phiền mình, nhưng việc lo liệu yến hội này cũng là để học hỏi thêm được nhiều thứ, lại còn có được hiền danh, làm sao nàng lại không biết ý tốt của chị dâu chứ!
Ta bình tĩnh gật đầu.
Đến lúc đó Tề Man sẽ buồn thúi ruột vì bữa tiệc tẩy trần này, thật vất vả để làm được một buổi tiệc chỉnh tề xinh đẹp, kết quả là anh trai nàng lại mang nữ chủ trở về đây phá hỏng hết, không biết có thể hòa thuận ở chung với Nguyễn Kiều Kiều như trong sách đã viết hay không?
Ta cảm giác là, nếu theo như tính cách của cô em chồng này, có khi sẽ tại chỗ lột da Nguyễn Kiều Kiều ấy chứ, hình ảnh này thật sự không dám nghĩ đến
4
Ta cùng với Tề Man bận rộn vài ngày, cuối cùng cũng đến ngày hôm nay, Tề Túc về phủ.
Khi ta vẫn đang bận rộn ở phía sau bếp làm việc, bỗng nhiên thấy thiếp thân nha hoàn của ta là Văn thư đã đi tới, thì thầm với ta: “Phu nhân, tướng quân đã trở về, còn mang theo một nữ tử mang thai, hiện giờ ngoài sảnh đã loạn hết cả lên rồi.”
“Ta biết rồi.” Ta cố ý dặn dò, dặn nàng phải liên tục chăm chú để ý tiền viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-nhan-vi-sao-lai-the/chuong-2.html.]
Sau đó, ta giống như là không có chuyện gì, giống như là chưa biết gì hết, kiên nhẫn chỉ bảo các nha hoàn lớn nhỏ, đem theo một gương mặt tươi cười đi đến tiền viện.
Tề Man thật sự rất tức giận, đại tẩu của nàng giao cho nàng việc tiếp đón khách khứa đến bữa tiệc, còn nàng chỉ ở hậu viện lo liệu mọi thứ, vốn chính là để xây dựng thanh danh của nàng, nàng rất biết ơn.
Không ngờ, đại tẩu còn đang bận rộn ở hậu viện, mà ngược lại ca ca của nàng, ngồi trên một con ngựa lớn, đem theo một người phụ nữ bụng to trở về.
Nhìn trước nhìn sau, bản thân nàng vì bữa tiệc này đã bỏ ra không ít công sức, vốn tưởng rằng có thể có được khen ngợi, thế mà lại ra cơ sự này, tất cả công sức đều đổ sông đổ bể.
Nàng lạnh lùng nhìn về Nguyễn Kiều Kiều, chỉ cảm thấy nàng ta tuy rằng dung mạo bình thường, nhưng cả người lại giống như là người có thể phá hoại gia môn.
“Mẹ, có việc gì thế?” Còn chưa đi đến tiền sảnh, ta đã nghe thấy tiếng cãi cọ ầm ĩ, mà ta cũng bị mẹ chồng ngăn ở ngoài cửa.
Tuy là trong lòng ta biết rõ hiện tại ở ngoài sảnh đã loạn hết lên rồi,nhưng trên mặt vẫn như cũ lộ vẻ lo lắng: “A Túc có chuyện gì hay sao?”
Vẻ mặt của ta sốt ruột, giống như là sắp khóc: “Chẳng lẽ chàng ấy bị thương?”
Tề mẫu nhìn thấy con dâu lo lắng như vậy, trong lòng không thể không oán trách con trai. Tịnh nhi thật là một cô nương tốt, nàng thật sự không rõ con trai của nàng vì sao lại có thể nhìn vào mắt được một tiểu hồ ly tinh không có gì bằng nàng như vậy.
Ta thấy vẻ mặt của mẹ chồng còn áy náy thì trong lòng đắc ý. Trong truyện gốc khi Tề Túc mang theo nữ tử mang thai về phủ, ta đã ở Tề phủ làm ầm lên một trận rồi dọn dẹp về nhà mẹ đẻ, đến nỗi khiến cho Tề mẫu bị bệnh nặng một trận, nguy hiểm đến tính mạng. Sau đó nàng được Nguyễn Kiều Kiều cứu. Thế là Nguyễn Kiều Kiều trở thành đại biểu cho người đẹp tâm thiện không so đo hiềm khích trước đây, còn ta trở thành con dâu không thuận theo không buông tha, cưỡng ép mẹ chồng.
Ta không hiểu, ta cũng không thể nào hiểu được, hai người bọn họ làm chuyện xấu, vì sao tất cả sai lầm đều đổ lên đầu ta?
Nhưng hiện tại khẳng định không có chuyện đó, mẹ chồng cả ta dù cho có giận mà bị bệnh thì cũng là chuyện của nam nữ chủ.
“Không phải, không phải.” Trong lúc nhất thời Tề mẫu không biết phải giải thích thế nào với ta.
Nhưng cha đẻ của ta Trấn Quốc Công đang ngồi ở ngoài sảnh, lại trừng mắt mà nhìn ta còn bị ngăn ở cửa viện.
“Ôn Tịnh, con còn đứng ở cửa làm gì?” Cha đã diễn xuất thật tốt dáng vẻ phẫn nộ và uy nghiêm trong mắt, “Chẳng lẽ con còn chưa rõ hay sao?”
Cha đẻ của ta đối với ta thật sự rất hiền từ, nhưng ở bên ngoài luôn luôn rất để ý quy củ.
Cho nên toàn bộ kinh thành đều biết phủ Trấn Quốc Công nhà chúng ta có gia phong nề nếp cực kỳ nghiêm
“Phụ thân, hôm nay là ngày tốt, lão nhân gia người…” Ta còn giả vờ như không biết gì, hướng về phía cha ta làm lành.
Nhìn lại ta thấy Tề Túc đang quỳ trước mặt cha, còn có Nguyễn Kiều Kiều đang đứng bên cạnh hắn. “Đây là…???”
Aaa, không thể nào không thể nào, hai kẻ khốn nạn này đang bị phạt hay sao?
_________
(2) Tiên hạ thủ vi cường: Người xuống tay trước sẽ mạnh hơn, sẽ có được tiên cơ
(3) Nghị thân: làm mai mối, nói chuyện gả chồng