Phu nhân vì sao lại thế - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-02-14 03:50:16
Lượt xem: 283

 

1. 

Ta thật sự không biết dùng lời nào để nói, vừa nãy ở trong vườn hoa chơi xích đu, chỉ không giữ tay lại mà bị ngã sấp mặt. 

Dù sao thì ta cũng là danh môn quý nữ đứng số một số hai ở kinh đô này, tuy là xuyên vào đây đã 18 năm, nhưng từ trước đến nay ta đều biết cách giữ thể diện, ngã thành như vậy ta cũng rất khó chịu. 

Càng khó chịu hơn là, sau khi ta vừa ngã một cái, trong đầu đã xuất hiện một phần ký ức không thuộc về chính mình. 

Ta phát hiện ra mình đang sống trong một cuốn sách tên là “Phúc hắc tướng quân yêu ta”, còn là bia đỡ đạn kiêm nguyên phối của vị tướng quân kia nữa.

Phụ thân của ta là Trấn Quốc Công, mẫu thân của ta là trưởng công chúa, cô của ta hiện tại là Quý phi đương triều, biểu ca là người có khả năng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, hai anh trai của nàng cũng có thể hô mưa gọi gió. 

Cho dù là bản thân ta, tuy rằng trong lòng có nhiều tính toán, nhưng bề ngoài vẫn là quý nữ kiểu mẫu đứng đầu Đại Ngụy.

Gả cho Tề Túc là quyết định sau khi cả nhà ta đã cân nhắc rất kỹ. 

Thứ nhất, Tề gia cùng với nhà ta có kết giao, thứ hai, Tề gia hiện giờ tiêu điều, có thể tránh khỏi hiềm nghi của thánh thượng, hơn nữa, người nhà hắn không có ai dám bắt nạt ta. Điều thứ ba chính là thằng nhóc Tề Túc có khả năng đánh giặc, tương lai đáng mong chờ. 

Nhưng ngàn tính vạn tính, lại không nghĩ tới lúc này Tề Túc mặt ngoài thì cung kính với ta, trên thực tế lại cùng nữ chủ ở quân doanh chơi trò sắm vai vợ chồng.

Trong cuốn sách kia, xuất thân của Nguyễn Kiều Kiều không rõ ràng, nhưng có khả năng y thuật xuất thần nhập hóa (1). Sau đó nàng nữ giả nam trang vào quân doanh, bắt đầu cùng với phúc hắc tướng quân sinh hoạt hàng ngày rất ngọt ngào gần gũi, cuối cùng mới bất hạnh phát hiện ra sự thật là tướng quân đã kết hôn. 

Nàng lại không cho điều đó là sỉ nhục mà lại cho là vinh hạnh, cho rằng bọn họ là hình mẫu không sợ cường quyền trong truyền thuyết. Vì vậy, nàng cho một kẻ theo đuôi khác của nàng có võ công cao cường tới g.i.ế.c ta. Kẻ theo đuôi kia phát hiện ta có thể gây bất lợi cho tỉ tỉ của nàng nên mới đến c.ắ.t c.ổ ta. Sau này, Nguyễn Kiều Kiều tìm thấy cha ruột, cha nàng lại dùng mưu ma chước quỷ thành công soán vị. 

Người nhà của ta còn bị đuổi tận g.i.ế.c tuyệt. 

Ông trời ơi, ta có tài đức gì mà phải dính dáng tới việc này, ta chỉ là một mỹ nữ muốn ăn no chờ c.h.ế.t mà thôi. 

2. 

“Đại tẩu làm sao thế?” em gái của Tề Túc, Tề Man hỏi ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-nhan-vi-sao-lai-the/chuong-1.html.]

Thật ra, dù Tề Túc không ra gì, nhưng em trai em gái của hắn rất kính trọng ta.

Ta giả vờ xoa ngực, làm ra dáng vẻ Tây Thi ôm n.g.ự.c với vẻ nhu nhược: “Khiến A Man lo lắng rồi, chỉ là bỗng nhiên tim ta đập nhanh một chút.”

“Nghĩ đến A Túc, ta cảm thấy lo lắng không chịu nổi.” Ta là lo lắng vì sao hắn không c.h.ế.t sớm một chút.

Tề Man vô cùng cảm động, tẩu tẩu này của nàng xuất thân tốt, dung mạo xinh đẹp, tính tình cũng tốt, lại còn yêu thương anh trai của nàng như vậy. 

Tề mẫu một bên rõ ràng cũng bị kỹ thuật diễn xuất thần nhập hóa của ta làm cho cảm động, ngừng may vá nói: “Nếu Tịnh nhi không thoải mái, sớm về nhà nghỉ tạm đi.” 

Mấy ngày hôm trước sau khi bị ngã ta vội vội vàng vàng trở về kể lể với cha ta, cha ta điều tra một lượt mới phát hiện thằng ranh Tề Túc kia quả nhiên có giấu phụ nữ ở quân doanh. 

Nhớ tới miêu tả của ta, người cố ý bảo ta trong khoảng thời gian này phải diễn trò thật tốt, giống như là không có chuyện gì xảy ra.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Mẹ đừng có lo lắng cho con, là con cam tâm tình nguyện ở bên cạnh mẹ” Ngón tay ta linh hoạt, thật nhanh thêu ra một đóa hoa xinh đẹp, “Mấy ngày nữa phu quân sẽ trở lại, chỉ là trong lòng Tịnh nhi cảm thấy vô cùng vui sướng mà thôi.”

Tề mẫu cảm động nói: “Đúng vậy, Túc nhi có thể bình an trở về cũng là nhờ có con hàng ngày bái phật cầu kinh.”

Con dâu này của nàng, tìm khắp kinh thành cũng không tìm ra người thứ hai. Mỗi lần ra ngoài dùng trà cùng các phụ nhân quyền quý, con dâu của nàng đều được tấm tắc khen ngợi. 

Cho dù Tề phủ không được cao quý, nhưng nếu so về con dâu thì không ai so được với nàng.

“Chỉ cần phu quân có thể bình an trở về, Tịnh nhi không có mong muốn gì khác.” Cũng không biết đến lúc đó Tề Túc đem nữ chủ về, mẹ chồng và em chồng của nàng lại có sắc mặt gì. 

Tề mẫu gật gật đầu, lại nhìn về phía Tề Mao làm hỏng nữ hồng mà hận sắt không thành thép: “Chị dâu của con là số một số hai trong kinh thành, con phải theo nàng học tập thật nhiều vào.”

Tề Mạn bị quở trách lại không tức giận chút nào, hơi nghiêng đầu về một bên, thấy chị dâu của nàng tuy ăn mặc thanh đạm nhưng dung sắc vẫn xinh đẹp diễm lệ, lông mi kia, đôi mắt kia lại ôn nhu như nước, tóc mai hơi hỗn độn một chút, vừa thanh nhã lại vừa phóng khoáng.

Đại ca của nàng thật là có phúc, mỹ nhân như đại tẩu nàng thật sự chưa từng gặp bao giờ.

_______

(1) Xuất thần nhập hóa: Phi thường, không thể lường được. 

Loading...