Pháp Luật Không Thể, Thì Để Chị - Chapter 7
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:22:15
Lượt xem: 152
7.
Sau khi mất mặt trước những người cùng tầng lớp, để bù đắp lòng tự trọng đáng buồn cười đó, Giang Nghiễn bắt đầu như phát điên bắt nạt những bạn học bình thường không bằng mình.
Khoảng thời gian này, Giang Nghiễn giống như một con thú hoang luôn ở trong trạng thái phẫn nộ, vô cớ nổi điên, khiến các bạn học khổ sở không chịu nổi.
Nhưng mà, thú hoang dù hung dữ đến đâu, cuối cùng cũng phải bị con người thuần phục. Bị nhốt vào lồng, hạn chế tự do, chặt móng vuốt, nhổ răng.
Một cô gái trong lớp tên Trần Miểu, có nét hao hao giống một cô tiểu thư nhà giàu đã xì xào bàn tán trong bữa tiệc hôm đó, vì vậy bị Giang Nghiễn coi là người thay thế, trả thù một cách điên cuồng.
Bố Trần Miểu mất sớm, mẹ là công nhân bị sa thải. Cô ấy không dám gây chuyện, chỉ có thể âm thầm chịu đựng tất cả.
Vũ Khúc Đoạn Trường
Và sự nhẫn nhịn của cô ấy, đổi lại là sự bắt nạt ngày càng quá đáng.
Cuối cùng một ngày, sau khi bị tạt nước bùn lên người một cách vô cớ, Trần Miểu lấy hết can đảm hỏi Giang Nghiễn: "Tại sao cậu lại bắt nạt tôi?"
Giang Nghiễn cười lạnh: "Tao ghét cái mặt mày, khiến tao buồn nôn!"
Nhìn thấy mặt Trần Miểu, anh ta liền nhớ đến buổi tối bị sỉ nhục hôm đó. Dường như chỉ cần Trần Miểu biến mất, những quá khứ không hay ho đó của anh ta cũng có thể biến mất theo.
Cái gọi là đại ca trường học, chẳng qua chỉ là con hổ giấy hống hách bên ngoài mà thôi.
Thấy Giang Nghiễn chỉ đối xử tốt với mình tôi, Trần Miểu liền nhìn tôi cầu cứu. Còn tôi thì giả vờ không thấy, quay người nũng nịu trong vòng tay Giang Nghiễn: "Nghiễn, em đói rồi. Chúng ta đừng quan tâm đến cô ta nữa, đi ăn thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phap-luat-khong-the-thi-de-chi/chapter-7.html.]
Giang Nghiễn gật đầu, trừng mắt nhìn Trần Miểu: "Hôm nay tạm tha cho mày. Lần sau nếu mày còn dám xuất hiện trước mặt tao, mày cũng sẽ nhận kết cục như vậy."
Tối hôm đó, Trần Miểu không chịu nổi sự sỉ nhục. Đang học buổi tối, đột nhiên chạy ra hành lang, nhảy xuống.
…
Nhà trường vốn định ém nhẹm sự việc, chỉ gọi xe cấp cứu đưa Trần Miểu đến bệnh viện. Còn tôi, ở góc không người đã ngay lập tức báo cảnh sát.
Sau khi được cấp cứu, Trần Miểu nhanh chóng tỉnh lại. Trước mặt cảnh sát và phóng viên, cô ấy không nhịn được nữa, vừa khóc vừa tố cáo tội ác của Giang Nghiễn: "Tôi chưa từng đắc tội với cậu ta! Chỉ vì cậu ta nhìn tôi không vừa mắt, liền luôn bắt nạt tôi. Cậu ta còn nói ghét mặt tôi, bảo tôi không được xuất hiện trước mặt cậu ta."
"Nhà tôi điều kiện không tốt, căn bản không có cách nào chuyển trường, tôi không thể tránh khỏi phải chạm mặt cậu ta. Tôi thật sự không còn cách nào khác… Tôi chỉ có thể chết!"
Một hòn đá làm dậy sóng ngàn cơn. Nhiều bạn học từng bị bắt nạt lần lượt đứng lên tố cáo hành vi của Giang Nghiễn.
"Bắt nạt học đường", "tội phạm vị thành niên" vốn là chủ đề mọi người quan tâm. Giới truyền thông đưa tin về việc này, khắp nơi trên mạng đều là sự đồng cảm với Trần Miểu và sự phỉ nhổ dành cho Giang Nghiễn.
Giang Nghiễn bị lời chỉ trích của cư dân mạng dọa thành rùa rụt cổ, trốn trong nhà không dám ra ngoài. Bố Giang lại cảm thấy mất mặt cũng không muốn ra mặt.
Để giá trị thị trường của tập đoàn Giang thị không tiếp tục giảm, Giang Sơ Dao không thể không một lần nữa đứng ra, đích thân xin lỗi, bồi thường, và chủ động đề nghị chuyển Trần Miểu đến trường khác.
Xử lý xong tất cả những việc này, Giang Sơ Dao kiệt sức. Đang định về thì lại thấy tôi đứng ở góc bệnh viện, ung dung nhìn cô ấy.
"Nói chuyện chứ?" Giang Sơ Dao đi đến trước mặt tôi: "Tô Thanh Mộng, tôi rất tò mò, đây có phải lại là do cô sắp xếp không?"