Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Pháo Hôi Sống Lại Quấy Đảo Trò Chơi Xuyên Không - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-19 10:09:39
Lượt xem: 182

[FULL] Pháo Hôi Sống Lại Quấy Đảo Trò Chơi Xuyên Không

Tác giả: Cẩm Lý Cô Nương

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Trưởng tỷ ruột của ta là thiên kim giả bị Hầu phủ nhận nhầm.

Tiểu muội là nữ xuyên không.

Thiên kim giả đánh cắp sách luận của ta, coi ta như bậc thang để leo lên cao, trở thành thái tử phi.

Nữ xuyên không vì muốn tiếp cận quan lại quyền quý, thực hiện giấc mơ nữ chính của mình, không tiếc thân mình ẩn vào thanh lâu.

Kiếp trước, ta không biết tiểu muội mình đã bị nữ xuyên không chiếm lấy cơ thể.

Khi ta ngăn cản nữ xuyên không vào thanh lâu, ả đã đ.â.m c.h.ế.t ta.

Trước khi chết, nữ xuyên không giẫm chân lên mặt ta, ngạo mạn chế giễu:

"Chỉ là một người cổ đại trong đầu toàn những thứ phong kiến cặn bã, làm sao ngăn được người hiện đại xuyên đến làm nữ chính như ta..."

1

Sau khi sống lại, ta mới biết được, hóa ra thế giới ta đã sống mười sáu năm, lại là một phó bản thiên kim thật giả trong trò chơi.

Trưởng tỷ ruột của ta là thiên kim giả bị Hầu phủ nhận nhầm, Thân Dung.

Còn trưởng tỷ Thẩm Dao đã sớm chiều làm bạn cùng ta hơn mười năm, mới là thiên kim thật của Hầu phủ.

Vĩnh Yên sơ niên, kinh thành rơi vào chiến loạn, phu nhân Hầu phủ sinh con ở ngoại ô, tình cờ gặp một nữ thôn dã (cũng chính là mẫu thân ta).

Trong lúc vội vã chạy trốn, nữ nhi của hai nhà chúng ta đã bị bế nhầm.

Mãi đến một năm trước, Ung Ninh Hầu phủ mới làm rõ sự việc, đón trưởng tỷ Thẩm Dao của ta về Hầu phủ.

Lúc đầu, Hầu gia và phu nhân sai người truyền lời, nói rằng đã nuôi mười mấy năm, không nỡ bỏ thiên kim giả nhận nhầm, cũng không muốn từ bỏ thiên kim thật.

Vì vậy, họ giữ cả hai nữ nhi lại phủ, nuôi dưỡng cả hai.

Nhưng không ngờ, một năm sau, cũng là ngày hôm nay.

Ung Ninh Hầu phủ ở kinh thành đã cử một chiếc kiệu nhỏ đến, đưa thiên kim giả Thân Dung bị nhận nhầm năm xưa về nhà ta.

Ngày đưa nàng ta về, ma ma của Ung Ninh Hầu phủ đã cay nghiệt nói với phụ mẫu ta:

“Cái giống loài ti tiện, quả nhiên hèn hạ, nuôi ở Hầu phủ hơn mười năm mà vẫn không thay đổi được!"

Phụ thân ta nghe xong há hốc mồm, chỉ vào bà ta, nói:

"Điêu nô, sao dám ăn nói ngông cuồng!"

Ma ma liếc nhìn Thân Dung đang tái mặt.

"Sao lại không được! Ngươi tưởng mình là Hầu gia, nữ nhi của ngươi thật sự là thiên kim của Hầu phủ sao?”

"Ngươi chê ta nói khó nghe thì cứ hỏi cho rõ ràng, nữ nhi ruột của ngươi đã làm những chuyện bẩn thỉu gì!”

"Phu nhân Hầu gia nhân hậu, cũng không thể dung thứ cho kẻ tâm địa độc ác như nữ nhi nhà ngươi!"

Ma ma cố tình lớn tiếng, tuy không đanh đá như bát phụ ở đầu làng mắng chửi nhưng cũng đủ để những người xung quanh nghe thấy rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phao-hoi-song-lai-quay-dao-tro-choi-xuyen-khong/chuong-1.html.]

Thân Dung ôm mặt, chạy vào nhà, khóc nức nở.

Phụ mẫu ta cả đời sống lương thiện, chưa từng bị người ta tìm đến tận cửa mắng chửi thậm tệ như vậy.

Ta đứng từ xa, lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.

Kiếp trước, Thân Dung cũng quần áo rách rưới như này, bị Hầu phủ vứt trả về nhà ta.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Số phận của gia đình ta cũng từ khoảnh khắc này mà thay đổi chóng mặt.

2

Kiếp trước, ta quá trẻ con và bốc đồng.

Vừa nghe ma ma của Hầu phủ nói lời khó nghe với phụ mẫu ta, ta đã nghĩ rằng Hầu phủ đang bắt nạt gia đình ta.

Ta liều lĩnh đứng trước mặt phụ mẫu, đánh đuổi ma ma của Hầu phủ kia đi.

Nhưng ta không biết rằng, Hầu phủ trọng vọng kia, nếu thực sự muốn dùng thế lực để chèn ép người khác thì không cần phải ra mặt, chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến những kẻ dân đen như chúng ta gặp họa.

Ta tự cho rằng mình đang bảo vệ phụ mẫu, không mong được khen thưởng, chỉ muốn phụ mẫu có thể ngẩng cao đầu.

Nhưng sau đó, ta lại bị phụ mẫu trách móc nặng nề, nói rằng vì ta ăn nói hỗn láo, đã đắc tội với quý nhân.

Ta không được chút lợi nào, còn khiến danh tiếng của mình ở quê nhà bị tổn hại.

Kiếp này, ta nhìn phụ mẫu đứng trong thôn làng, đầu cúi ngày càng thấp.

Trong lòng ta vốn không đành lòng, nhưng lại vô tình nhớ lại, kiếp trước khi phụ mẫu đến thu xác ta, họ đã chê bai đủ điều.

"Đúng vào thời điểm quan trọng, đại lang sắp thi cử, thứ nữ lại gây ra chuyện tai họa này, nếu truyền ra ngoài sẽ bị người ta bàn tán. Thôi thì chôn cất qua loa cho xong."

Vì ta c.h.ế.t bất đắc kỳ tử nên không được vào phần mộ của gia đình.

Một chiếc quan tài mỏng manh được chôn vội ngoài đồng hoang, gió to thổi bật nắp quan tài ra, xác c.h.ế.t cũng bị chó hoang trong rừng tha đi ăn mất.

Phụ mẫu, hai người có biết rằng, bị chó sói và chó hoang xé xác, tha xương đi, sẽ khiến hồn phách của ta bị tổn hại, không bao giờ được siêu sinh không?

Lần này, ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ nữa.

3

Bên kia, phụ thân ta tức giận, phản bác:

"Ung Ninh Hầu phủ quyền cao thế mạnh cũng không thể bắt nạt người khác quá đáng!”

"Giờ đổi lại nữ nhi như thế, Hầu phủ cần gì phải nói những lời như vậy để làm tổn thương nữ nhi nhà ta!”

"Mười mấy năm qua, chẳng lẽ Dung nhi không phải là viên minh châu trong lòng phu nhân Hầu gia sao?"

Ma ma tỏ vẻ ba phần cười lạnh, sáu phần khinh thường, còn có một phần cao cao tại thượng.

"Ban đầu, phu nhân Hầu gia tốt bụng, biết Thân Dung không phải là nữ nhi ruột, vẫn muốn nuôi dưỡng trong phủ. Nhưng Thân Dung lại có bản tính độc ác, nhiều lần muốn hại đại tiểu thư. Lần này, nếu không có người hầu phát hiện kịp thời, e rằng ngay cả đại tiểu thư cũng gặp nguy hiểm!"

"Nó đã làm gì?"

Phụ thân ta nghiêm mặt.

"Rốt cục Dao Nhi đã xảy ra chuyện gì?"

Mẫu thân ta im lặng hồi lâu, không nhịn được lên tiếng.

Thẩm Dao là trưởng tỷ, trong lòng phụ mẫu, ngoài huynh trưởng Thẩm Việt thì đương nhiên là quan trọng đứng thứ hai.

Ma ma thấy mẫu thân ta hai mắt đẫm lệ, không giống như giả vờ quan tâm, sắc mặt lạnh lùng cũng dịu đi đôi chút.

Loading...