Phản kích bạo lực mạng - 8
Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:22:29
Lượt xem: 1,571
Mẹ quỳ gối bám tay vào thành giường, bắt đầu cầu xin sự tha thứ của tôi.
Thấy sự hối hận trong mắt bà ấy, tôi biết là bà ấy sám hối thật rồi, nhưng có ích gì đâu?
Tôi gỡ từng ngón tay bà ấy ra, lạnh lùng mở miệng.
"Mẹ tận hưởng cảm giác thống khổ con từng phải chịu đi nhé, kẻ đặt điều."
10
Tôi hét lớn, y tá xông tới kéo mẹ ra ngoài.
Ngoài phòng bệnh, những người tình nguyện trong cuộc tìm kiếm tôi đang túc trực. Thấy bố mẹ tôi bị đuổi ra, họ suýt xông lên đánh hai người đó.
"Loại người này cũng xứng làm bố mẹ à, bố mẹ nào tung tin đồn nhảm về con gái mình thế bao giờ?"
"Quả là súc sinh."
Có người hất bình nước trong tay về phía hai người, hắt thẳng mặt. Đã có một người bắt đầu thì sẽ có người thứ hai, thứ ba bắt chước hắt nước trong tay.
Chỉ là nước thôi mà hai người đã sợ đến hét ầm lên, chạy trối chết.
Cố Trạch Ngôn đăng một văn bản ủy thác luật sư đính chính cả ghi âm và đoạn nói chuyện phiếm đều là giả. Cư dân mạng không thèm nể mặt mũi gì nữa, tài khoản thực danh đã bị đào ra rồi còn ở đấy mà mạnh miệng thì chỉ tổ khiến người ta càng ghét thêm thôi.
Giá cổ phiếu của công ty gia đình Cố Trạch Ngôn sụt giảm liên tục. Cư dân mạng còn tìm ra các sản phẩm của nhà bọn họ rồi kêu gọi mọi người tẩy chay. Thậm chí có người chạy thẳng tới cửa hàng phá nhãn hiệu của bọn họ. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà một công ty đang rất có triển vọng phát triển gần như cận kề biên giới phá sản.
Bản thân bọn họ cũng không dễ chịu gì. Nếu nói tôi bị bạo lực mạng một thì bọn họ giờ đang gánh chịu gấp chục, gấp trăm lần.
Số di động của bố, mẹ, em gái và Cố Trạch Ngôn đều bị rò rỉ trên mạng. Điện thoại gọi tới không ngừng nghỉ một phút một giây nào. Đổi số cũng không ăn thua, vẫn bị tra ra cho bằng được, bọn họ chỉ đành tắt máy mới có thể yên tĩnh chút.
Internet có thể ngắt kết nối nhưng hiện thực đâu thể, tất cả bất động sản đứng tên bọn họ đều bị tra ra, bất kể trốn đến nơi nào cũng vẫn có người tìm được tới.
Tôi bị hắt m.á.u chó thì bây giờ bọn họ bị hắt nước thải. Có một video đang lan truyền rất nhanh trên mạng, chính là video em gái tôi và Cố Trạch Ngôn bị hắt nước bẩn đầy người.
Lâm Giai Tuệ trông suy sụp lắm rồi, nó khóc lóc nói với những người quay video, cầu xin họ tha cho mình.
"Không phải các người tuyên truyền ngăn cản bạo lực mạng à, tại sao lại bạo lực với chúng tôi thế."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Người đang cầm ống kính mắng nó:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-kich-bao-luc-mang/8.html.]
"Chúng mày mở mồm mà không cảm thấy ngại à? Đã ngoại tình còn lừa dối người khác, tung tin đồn nhảm đặt điều cho một cô gái. Suýt nữa chúng mày đã ép một sinh mệnh sống sờ sờ lên bước đường cùng đấy, cho nên đáng đời chúng mày! Nếu chúng mày không nhận được trừng phạt xứng đáng thì ai đảm bảo quyền lợi cho những người bị hại khắp thế gian này!"
Bị bạo lực mạng đến mức này, chưa đến mấy ngày, bọn họ đã không chịu đựng nổi.
Em gái và bố mẹ gọi điện thoại tới xin tôi tha cho mình, kêu than rằng sắp bị áp bức đến c.h.ế.t thật rồi.
"Giai Ninh, mẹ con bị người ta dọa đến mức phải nhập viện rồi. Xin con nói một tiếng với cư dân mạng đi, để bọn họ tha cho nhà mình. Bố mẹ biết sai thật rồi."
"Chị, em sai rồi. Em không cần Trạch Ngôn nữa, em trao anh ấy cho chị nhé? Được không, chị? Không ngày nào em có thể ngủ ngon giấc, em sợ lắm! Không giờ phút nào bọn họ không quấy rối em."
Nghe bọn họ cầu khẩn sám hối, tôi chỉ thờ ơ nói lại câu ngày trước bọn họ đã nói với tôi.
"Cư dân mạng ấy à, ít lâu nữa chẳng nhớ nổi nhà mình nữa đâu mà. Mọi người để tâm làm gì cho vẽ chuyện ra. Nghĩ thoáng một chút ha."
Cúp điện thoại, tôi chặn bọn họ luôn.
Đám anh hùng bàn phím từng tích cực bạo lực tôi trên mạng nhất cũng lần lượt bị người ta đào ra thông tin cá nhân. Người quen lẫn không quen đều rõ ràng bản mặt thật của bọn họ là loại người gì.
Bọn họ nhận lấy phỉ nhổ, nhục mạ, mất việc, cảm nhận thống khổ giống như tôi đã từng.
Trước kia bọn họ đứng quấy rối trước cửa nhà tôi, hiện tại bọn họ quỳ chỗ cũ cầu xin sự tha thứ của tôi, van tôi mở một con đường sống cho bọn họ, mong cư dân mạng đừng áp dụng bạo lực mạng với bọn họ nữa.
Chỉ bị d.a.o đ.â.m vào trên người mình thì mấy người này mới biết đau.
Có người còn tra được người quay video ném trứng thối vào tôi lúc trước là người Cố Trạch Ngôn thuê, mục đích chính là để tôi suy sụp tinh thần mà mở lời xin lỗi trước ống kính.
Hiện tại địa vị của tôi và bọn họ đã đảo ngược rồi. Cư dân mạng bắt em gái và Cố Trạch Ngôn phát sóng trực tiếp, quỳ xuống xin lỗi tôi.
Tôi chấp nhận lời mời tham gia livestream nên tình hình lắng xuống dần.
Hôm ấy, bố, mẹ, Cố Trạch Ngôn, em gái, cùng với những kẻ nói xấu đặt điều quỳ gối trước mặt tôi, khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem nói xin lỗi.
Mà tôi chỉ nhìn bọn họ, cười nhạt một tiếng.
"Tôi không tha thứ cho các người, vĩnh viễn không bao giờ. Các người chưa từng nương tay với tôi, tại sao tôi phải bỏ qua cho các người. Các người đã hại c.h.ế.t tôi một lần rồi, nửa đời sau các người hẳn là nên giống tôi khi ấy, dằn vặt mãi mãi trong thống khổ."
(Hết)