Phản kích bạo lực mạng - 7
Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:22:08
Lượt xem: 984
Người đàn ông thoáng sửng sốt. Tôi tiến về phía trước một bước, dồn hết sự tủi hờn, phẫn nộ và không cam lòng của mình hét lên với ống kính.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Là các người hại c.h.ế.t tôi! Nhớ đấy, là các người, loại sinh vật đơn bào vô tri không biết suy nghĩ các người đã hại c.h.ế.t tôi! Người khác nói cái gì các người tin cái đó liền, các người không có não sao? Biểu lộ sự ác ý xấu xa của các người với một người xa lạ chứ gì? Cuộc sống ngoài đời của các người rối tinh rối mù, các người là tên hề trong hiện thực cho nên mới đành phô bày sự ác ý trong lòng với một người xa lạ!"
"Tất cả các người đều đáng chết! Anh này, cô kia, còn những người đang nhục mạ tôi trong màn hình nữa, tất cả các người mới đáng chết!"
Tôi mắng xong thì chạy vọt về phía trước. Thời khắc này, cảm xúc của tôi vô cùng thả lỏng và tự do. Thời khắc ngày, những suy nghĩ tiêu cực u ám từ kiếp trước như cũng toàn bộ tiêu tan.
Tôi giang hai tay, gieo mình xuống con sông trước mắt.
Thời khắc này, bình luận trên livestream đóng băng.
9
Tôi rất sợ nước. Khi còn bé tôi rơi xuống sông suýt c.h.ế.t đuối nên ai quen tôi cũng biết rằng tôi không biết bơi.
Cái này tạo điều kiện cho tôi có thể lợi dụng thời gian nửa năm này để vượt qua bóng ma tâm lý trong lòng, lén học được cách bơi.
Khoảnh khắc bao trùm trong làn nước, mọi giác quan như tê liệt. Tôi cảm nhận được sự an bình chưa từng có trước đây.
Bơi tới kiệt sức tôi mới ngoi lên nằm trên một bờ ruộng, thiếp đi.
Tỉnh lại lần nữa tôi đã ở trong bệnh viện.
Trong lúc tôi ngủ thì trên mạng đã náo nhiệt đến lật trời.
Một bản ghi âm và ảnh chụp màn hình nói chuyện riêng bị lộ ra.
Nội dung bản ghi âm là cuộc trò chuyện giữa Cố Trạch Ngôn và bác sĩ, Cố Trạch Ngôn ra giá một trăm vạn yêu cầu bệnh viện giúp anh ta làm giả chẩn đoán mất trí nhớ.
Chất lượng bản ghi rất tốt, có thể nghe rõ ràng mỗi một câu nói, có thể phân biệt được là giọng nói của bản thân Cố Trạch Ngôn.
Ảnh chụp còn lại là màn hình nói chuyện riêng giữa Cố Trạch Ngôn và một paparazzi. Từ vị paparazzi này, Cố Trạch Ngôn lấy được ảnh mập mờ của tôi và đối tác làm ăn.
Cố Trạch Ngôn còn hỏi người này về quan hệ của người trong ảnh.
Gã săn ảnh cũng rất thành thật trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-kich-bao-luc-mang/7.html.]
[Không phải quan hệ yêu đương, là đối tác làm ăn. Mấy lần cùng ra ngoài kia đều chỉ bàn công việc.]
Cố Trạch Ngôn nói ok rồi giao tiền, bảo không được để lộ chuyện này, tốt nhất coi như chưa từng xảy ra.
Sau đó tên khốn nạn ấy lập tức tung những hình này lên mạng và thuê tài khoản clone tung tin đồn nhảm về tôi.
Nhưng anh ta mãi mãi cũng sẽ không ngờ được, tay sai của mình đều là người tôi tỉ mỉ chuẩn bị sẵn cho.
Nếu như không phải tôi cho phép thì sao anh ta có thể dễ dàng lấy được những tấm hình này như vậy. Nếu không có tôi thúc đẩy thì sao mọi chuyện lại trùng hợp thế, sau khi tôi rơi vào thế yếu thì mới lần lượt bị lộ ra.
Hết thảy đều là bức tranh lớn tôi đã lên kế hoạch từ lâu. Tính từ nửa năm trước, mỗi một bước tôi đều nghĩ rất kỹ xem nên đi như thế nào.
Chuyện này quá gây chú ý, chẳng mấy mà người ta sẽ đào ra danh tính thật bên dưới những tài khoản kia, cũng chính là Cố Trạch Ngôn.
Nhất thời nhân dân cả nước xôn xao.
Chân tướng đã bị vạch trần, nỗi oan của tôi đã được rửa sạch.
Rất nhiều người tới dưới Weibo của tôi để nói lời xin lỗi.
Bài đăng sau cùng đã có số lượt bình luận hơn trăm vạn.
Tất cả mọi người đang lo lắng cho sự an nguy của tôi.
[Nếu người ta mà có mệnh hệ gì thì đám chó cắn càn các người đều là tội phạm g.i.ế.c người!]
[Sao có thể có thứ xấu xa như vậy, nam cặn bã nam nữ ti tiện, còn đôi bố mẹ ghê tởm kia nữa, bọn họ hẳn là phải xuống Địa ngục hết mới vừa!]
[Thấy cảnh cô ấy nhảy sông tay tôi run lẩy bẩy, nước mắt rơi không ngừng. Tôi cũng từng trải qua chuyện bị người ta đặt điều này. Lúc ấy chẳng ai tin tôi, ngay cả cha mẹ cũng chỉ trích tôi là đồ trắc nết. Khi đó tôi cũng muốn nhảy xuống như này. Không cách nào tưởng tượng nổi, một cô gái bị bạo lực mạng ngập trời kiểu này đến cùng đã chịu đựng biết bao thống khổ.]
[Ông trời ơi xin ông phù hộ cho chị gái này bình an, van ông.]
Năm tiếng sau vụ việc, cảnh sát tìm tới tôi. Lần tìm kiếm này có đến hơn một vạn người tình nguyện gia nhập chỉ để tìm được tôi.
Bơi lâu như thế tôi đúng là có chút ngạt thở thiếu không khí, mấy lần suýt kiệt sức trong làn nước. Khi tôi mở mắt ra thì mẹ tôi đang túc trực bên giường bệnh, cầm tay tôi khóc.
"Mẹ xin lỗi Giai Ninh. Xin lỗi con, mẹ sai rồi..."
Tôi hất tay bà ấy ra, giọng khàn khàn:
"Cút đi."