Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phản kích bạo lực mạng - 4

Cập nhật lúc: 2025-01-02 12:19:12
Lượt xem: 1,430

Mẹ trừng mắt mắng tôi.

 

"Em gái mày khổ sở biết bao, mày buồn tẹo so với nó đã thấm vào đâu. Mày không thể biết điều lên tý được à? Em mày trót có bầu rồi mày còn muốn thế nào nữa? Mày phải ép nó c.h.ế.t mày mới vừa lòng chứ gì?"

 

Bọn họ chỉ trích tôi, tôi nhìn em gái đang dựa vào lòng Cố Trạch Ngôn. Khóe miệng nó bất giác cong lên như đã sớm đoán trước cảnh tượng này sẽ xảy ra.

 

"Mẹ, thôi mẹ đừng nói nữa. Con và Trạch Ngôn còn phải trả lời phỏng vấn của phóng viên đây này. Mẹ cứ để chị nghỉ ngơi cho khoẻ."

 

"Mày ở yên đó tự nghĩ kỹ lại đi."

 

Mẹ lạnh giọng nói với tôi xong thì dẫn tất cả mọi người rời khỏi phòng bệnh, để tôi một mình bơ vơ trong phòng.

 

Chờ bọn họ khuất hẳn tôi mới khe khẽ thở dài.

 

Em gái yêu dấu, em đã muốn nổi tiếng vậy thì chị cũng cố mà giúp em nổi như cồn một lần nhé. 

 

Tôi vén chăn dậy đi đến bên cửa sổ lấy ra camera mini đã giấu sẵn từ trước. Nó đã ghi lại được toàn bộ tình huống vừa nãy.

 

5

 

Cuộc phỏng vấn em gái và Cố Trạch Ngôn nhận là áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp. Tôi bình tĩnh nhìn bọn họ thân mật ân ái kể lại trải nghiệm sống ngoài đảo hoang trê màn hình. 

 

Đời trước bọn họ tham gia phỏng vấn xong thì nổi tiếng liền, thậm chí cư dân mạng còn đặt cho biệt danh couple đảo hoang.

 

"Lúc tôi bị sóng đánh dạt lên bờ cát thì đụng đầu vào cái gì đó. Mở mắt ra lần nữa thì Trạch Ngôn đã ở bên cạnh tôi rồi. Anh ấy chăm tôi kỹ lắm. Đồ ăn trên đảo rất khan hiếm, bản thân anh ấy ăn còn không đủ no, thế nhưng lúc nào cũng chia gần hết cho tôi, mình thì chỉ ăn một chút xíu..."

 

Em gái nói rồi nhìn Cố Trạch Ngôn bằng ánh mắt vừa biết ơn vừa bẽn lẽn. Phóng viên cũng bị tình yêu của bọn họ làm cho cảm động.

 

"Oa, đây quả thật là một hành động khiến tôi muốn khóc ghê..."

 

Phóng viên nói được một nửa thì đột nhiên bị nhân viên trong cánh gà gọi đi, để lại em gái và Cố Trạch Ngôn ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

 

Vẻ mặt của những nhân viên nhà đài tại hiện trường lúc này rất nghiêm trọng, xì xào bàn tán, còn thỉnh thoảng quét ánh mắt về phía hai người đang ngồi khiến em gái tôi bối rối hết sức.

 

"Có chuyện gì thế nhỉ, Trạch Ngôn?"

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Cố Trạch Ngôn nhíu chặt mày, nghe loáng thoáng thấy mấy từ ‘trực tiếp’, ‘video’. Anh ta cảm thấy có gì đó không ổn nên lấy điện thoại ra xem thử.

 

Phần bình luận trên livestream không phải khen ngợi hâm mộ như bọn họ đoán mà ngược lại toàn là nhục mạ.

 

Video trực tiếp lúc đi đón và video quay lén trong phòng bệnh đang lan truyền trên mạng.

 

[Thật là ghê tởm, em gái ruột và chồng tương lai quấn lấy nhau.]

 

[Hai người kia cũng quá vô liêm sỉ rồi ha, người nhà của chủ blog này cũng kỳ cục chả kém. Tôi xem mà còn sắp tức c.h.ế.t rồi đây. Không biết chủ blog ở nhà còn bị tủi thân bao nhiêu nữa.]

 

[Làm fan cứng của Giai Ninh, follow từ những ngày đầu tiên, tôi bị chọc tức đến khóc đây này. Chờ đợi nửa năm mà đợi được cái thứ như này trở về thì không bằng c.h.ế.t hết trên biển đi cho vừa.]

 

[Bọn họ không hề xứng với tình cảm chân thành của Giai Ninh. Nam cặn bã nữ ti tiện, xấu như vượn đen như than, dính chặt lấy nhau vào! Một mình Giai Ninh đẹp là đủ rồi!】

 

Tôi nhìn em gái và chồng tương lai hốt hoảng ra mặt trên màn hình, dùng tăm xiên một miếng dưa hấu, hứng thú bừng bừng xem bọn họ biểu diễn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-kich-bao-luc-mang/4.html.]

Giai Tuệ bắt đầu không chịu được bạo lực mạng kiểu này, đứng lên khỏi ghế mở lời giải thích.

 

"Không phải như vậy, không phải như vậy đâu. Chúng tôi mất trí nhớ thật mà. Tôi không cướp bạn trai của chị ấy, tôi không cố ý thật đó."

 

Em gái khóc như hoa lê dính mưa, dư luận trên livestream cũng có chút chuyển biến.

 

[Đúng vậy, cũng không hẳn đều là lỗi của bọn họ đúng không? Đã mất trí nhớ lại còn rơi vào hoàn cảnh kia, chỉ có lẫn nhau thì muốn không nảy sinh tình cảm cũng khó lắm. ]

 

Còn có người cơ bản là không thèm nể nang mặt mũi bố con thằng nào:

 

[Bố nhổ vào, đồ Bạch Liên Hoa*! Mày bảo mất trí nhớ là  mất trí nhớ thật à? Lại còn hai người cùng nhau mất trí nhớ, chứng nhận của bác sĩ đâu? Bịa chuyện cũng bịa có lý tý đi.]

 

(*Bạch liên hoa: kiểu người yếu đuối hay ra vẻ vô tội để chiếm được sự thương tình của người khác)

 

Cố Trạch Ngôn nghiêm mặt giải thích:

 

"Chúng tôi còn chưa kiểm tra nhưng mọi điều chúng tôi nói đều là sự thật. Sau khi kết thúc phỏng vấn thì tôi và Giai Tuệ sẽ đi kiểm tra ngay."

 

Cố Trạch Ngôn cũng đứng lên. Đầu óc của anh ta tốt hơn cô em ngốc nghếch vô dụng của tôi nhiều, ý tưởng mất trí nhớ chính là do anh ta nghĩ ra.

 

Anh ta nhìn thẳng ống kính, đỏ vành mắt.

 

"Đúng là tôi có lỗi với chị gái của Giai Tuệ. Dù tôi mất trí nhớ nhưng không thể phủ nhận tôi đã phụ lòng một cô gái khác. Ngay bây giờ tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành khẩn thiết đến cô ấy. Bất kể đền bù về vật chất hay điều gì khác, chỉ cần tôi có thể thì tôi sẽ tận lực đền bù."

 

"Vô cùng xin lỗi, Giai Ninh."

 

Anh ta nói xin lỗi xong thì em gái tôi cũng nhanh trí áp sát lại trước ống kính ngỏ lời xin lỗi, sau đó kết thúc phỏng vấn.

 

Đêm đó, bọn họ lập tức đăng ký một tài khoản Weibo rồi đăng tải chẩn đoán chứng minh mất trí nhớ của mình lên.

 

Bệnh viện cấp giấy là bệnh viện bố của Cố Trạch Ngôn nhờ quan hệ tìm cho anh ta, không cần đi kiểm tra cũng có thể lấy được giấy chẩn đoán giả.

 

Anh ta đăng lên Weibo còn cố ý nhấn mạnh sẽ chuyển tám trăm vạn cho tôi coi như đền bù.

 

Có status này cộng thêm mua hot search và nhiềi tài khoản clone dẫn dắt dư luận, đám giang cư mận như cỏ đầu tường kia lại nghiêng theo hướng gió về phía bọn họ. 

 

[Mặc dù chủ blog thảm thật nhưng cách xử lý của anh chàng này cũng không tồi, bồi thường nhiều tiền như vậy cơ mà.]

 

[Đúng thế, dù sao hai người đó mất trí nhớ rồi, từ góc nhìn của bọn họ thì hai người cũng vô tội thật.]

 

[Tôi thấy Cố Trạch Ngôn đẹp trai quá, ngầu quá đi mất, đang phát sóng trực tiếp lôi em gái đi ra luôn, giống phim thần tượng ghê.]

 

[Chị em lầu trên ơi tôi cũng cảm thấy y chang.]

 

[Như này mà đẹp trai á? Đen như than đá ý, mắt bà bị chó gặm rồi à?]

 

[Có thể đừng body shaming được không, bọn họ mới từ đảo hoang trở về mà. Chịu nhiều khổ sở như vậy, đen chút không phải là rất bình thường sao, về sau sẽ trắng lại.]

 

Trên mạng thảo luận nhiệt tình vô cùng. 

 

Tôi chia sẻ bài đăng của Cố Trạch Ngôn, chỉ viết kèm hai chữ.

 

[Chưa chuyển.]

Loading...